Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 385: Sâu dưới sông âm




Tôi cảm nhận được sự hối hận trong trái tim của sư phụ, nhưng lại không thể trút bỏ ra được, cuối cùng chỉ có thể chậm rãi ổn định lại tâm tình rối bời, để lại một tiếng than nhẹ trong đáy lòng.
“Nhóc Dương, con lại làm sao vậy?” Sư công ngồi ở phía trước ghế lái phụ, từ kính chiếu hậu nhìn tôi nói: “Có phải sư phụ lại đang làm khó con hay không?”
Tôi bất lực lắc đầu, nhìn chiếc xe phía trước chúng tôi, Đại Hồng vẫn còn trên xe, rốt cuộc cô ấy đến nhân giới làm gì?
Đuổi theo sư phụ? Nhưng hiện tại sư phụ đã chết, linh thể bám vào trên người tôi, mà thân thể của cô ấy đã bị người nào đó chiếm giữ, Đại Hồng không phải nên đuổi theo cơ thể tiếp theo của sư phụ sao?
Sao vẫn còn ở đây nữa?
Hơn nữa giữa Yểm và Đại Hồng dường như cũng có một mối liên hệ không thể nói rõ được, khuôn mặt giống nhau, cùng đến từ Linh giới, rồi lại đối với một người tên là A Lạc có tình cảm không gì so sánh được, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy chứ!
Nghĩ đến thật sự là rất đau đầu, tôi nghiêng đầu nhìn Trường Sinh đang ở một bên, chuyện về Kiến Mộc và Long Lân phải chờ cậu ấy cùng Nguyên Thần Tịch tỉnh lại mới có thể hỏi được.
Về phần sư phụ, như Trường Sinh đã nói, có thực thi trùng đang ép ông ta vào trong cơ thể, vậy nên ông ta không dám lộn xộn chút nào, chỉ là thỉnh thoảng để cho tôi thương cảm một chút mà thôi.
Vừa rồi ông ta vội vàng như thế, là đã cảm ứng được cái gì sao?
“Mặc kệ ông ta, để ông ta lo lắng thì tôi cảm thấy rất vui!” Đột nhiên hai mắt của tôi sáng bừng lên, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè, chuyện khiến sự phụ sốt ruột khẳng định chính là chuyện tốt với tôi, tâm tình lập tức trở nên tốt hơn, quả nhiên tôi được sinh ra với niềm vui mà!
Về đến nhà họ Đinh, hai vợ chồng tổng giám đốc Đinh vừa nhìn thấy chúng tôi liền trực tiếp quay đầu vào phòng, coi chúng tôi không tồn tại.
Sư thúc nhìn bóng lưng bọn họ bước nhanh rời đi, cười ha hả, kéo người bị thương đi về phía sau nhà.
Tiểu Bạch vẫn không sao, chỉ bị đánh ngất xỉu, chúng tôi chỉ là vẫn không biết ăn quỷ đầu thái tuế sẽ như thế nào, cho nên kéo cậu ấy rời khỏi núi Côn Lôn và tìm đủ mọi cách, cùng lắm thì mổ bụng tên tham ăn này, lấy quỷ đầu thái tuế ở bên trong ra.
Đương nhiên nếu như đã tiêu hóa, chúng tôi cũng sẽ không có cách nào khác, rửa dạ dày thay máu, có thể làm được chúng tôi đều sẽ làm, còn nếu không có cách nào chỉ có thể nghĩ làm sao đối phó với cậu ấy sau khi biến dị.
Trường Sinh cùng Nguyên Thần Tịch mới phiền phức lớn, bây giờ ngay cả đầu cũng bắt đầu mềm nhũn, bóp lên liền giống như trong truyền thuyết luyện nhuyễn cốt công, mềm nhũn nằm úp sấp, khiến đầu bếp Ngụy cõng họ vào đều kinh hồn bạt vía, sợ không cẩn thận sẽ đem hai người bọn họ kéo đứt ra mất.
Sư công không hiểu y thuật, tôi liền dùng phù bố bọc kỹ ngân châm mang theo long khí, để cho ông đi trước giúp tôi phong bế, thật sự là tôi không rõ sư phụ trước kia dùng rốt cuộc là loại phù giấy nào.
Sư phụ……
Nghĩ đến sư phụ trong lòng tôi liền trầm xuống một chút, linh thể của sư phụ đã không thấy nhiều năm như vậy, chúng tôi ngay cả một chút tin tức cũng không có.
“Vậy mấy người nghĩ cách đối phó hai tên này đi!” Sư công cẩn thận nắm lấy mấy cây ngân châm kia, gọi ra ác linh người hầu trở về phòng vẽ bùa hộ mệnh.
Lão Miêu vừa dừng lại, liền phì phèo hút thuốc, liếc Trường Sinh một cái sau đó nhìn chằm chằm tôi nói: “Con nói hai người này là bị làm sao vậy?”
Vương Uyển Nhu từ núi Côn Lôn đã bắt đầu vẫn không nói gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, hai mắt trầm xuống nói: “Bên này nếu như không có việc gì, cô thả Ngụy Yến ra cho tôi đi?Tôi đưa cô ấy về đền thờ, để xem có cách nào đánh thức cô ấy không!”
“Không nên đánh thức cô ấy!”Tất cả chúng tôi đều khẩn trương nhìn Vương Uyển Nhu, trăm miệng một lời nói.
Ngụy Yến hiện tại chính là một nhân vật nguy hiểm, trong tay nắm loại vũ khí sát thương Tụ Âm Châu này, hơn nữa cô nàng mập và cả Đại Hồng đều bị thương nặng. Ngay cả Vương Uyển Nhu đối với cô ta cũng không có cách, nếu thả cô ấy ra, chúng tôi cũng chỉ có thể chạy mất mạng.
May mắn lúc ở Côn Lôn, cô ấy hình như chỉ phụ trách đổ máu của tôi và cô nàng mập lên Kiến Mộc, nếu không cô ấy muốn hạ sát thủ với chúng tôi, mấy người tôi kể cả Vương Uyển Nhu ở bên trong cũng không cần Ngụy Yến vận dụng Tụ Âm Châu cũng sẽ bị tiêu diệt hết.
Chúng tôi vừa dứt lời, sắc mặt của Vương Uyển Nhu cũng trở nên buồn bã, hai mắt nặng nề nhìn chúng tôi nói: “Sự việc trên núi Côn Lôn còn chưa có xong, sông Âm đó…”
“Chuyện gì đã xảy ra với sông Âm?” Tôi đột nhiên nghĩ đến lúc tôi ở bên cạnh hố, Vương Uyển Nhu có vẻ như vẫn chỉ nhìn chằm chằm dưới đất, giống như đồ vật dưới đất là nguy hiểm nhất.
Đại Hồng cũng đột nhiên tỉnh dậy, nhìn Vương Uyển Nhu nói: “Thứ bên dưới sông Âm kia mới là thứ chọc giận quỷ đầu thái tuế, hơn nữa thứ này còn dẫn dắt những quái vật khác đuổi theo chúng tôi đúng không?”
Vương Uyển Nhu lại lắc đầu, hai mắt nặng nề nhìn tôi nói: “Mọi người không thể cảm nhận được, nhưng tôi đã làm quỷ sai nhiều năm như vậy, bằng cảm giác tôi có thể biết, phía dưới sông Âm kia chính là Hoàng Tuyền Đạo.”
“Cái này rất bình thường mà, sông Âm nối liền với Hoàng Tuyền Đạo. “Lão Miêu Đem cán thuốc lá trong tay gõ hai cái, nhìn Vương Uyển Nhu nói:” Cô cũng không cần sợ hãi như vậy, không phải chỉ là một Hoàng Tuyền Đạo thôi sao? Chúng tôi đều từ dưới cổ động Hoàng Tuyền Đạo đi ra, còn sợ cái này ư!”
“Đây là con đường dẫn đến địa ngục!” Sắc mặt của Vương Uyển Nhu đột nhiên tối sầm lại, nhanh chóng đưa tay hướng về phía chúng tôi nói: “Mọi người xem đây là cái gì?”
Chúng tôi đều tò mò đi tới nhìn vào lòng bàn tay rỗng tuếch của Vương Uyển Nhu, hai mắt đều mê muội, không khí trong lòng bàn tay này có gì khác nhau sao?
“Các đường nét trên bàn tay của cô hỗn loạn mà phức tạp, cộng thêm đường sinh mệnh cực ngắn, dựa trên các đường chỉ tay của cô mà xem, cô sống không quá hai mươi tuổi!”Lão Miêu nhìn nửa ngày, nói thầm: “Tôi đi theo ông cụ nhiều năm như vậy, xem tướng tay vẫn rất chuẩn!
Tôi vội vàng dùng sức đẩy lão Miêu một chút, trước mặt nhiều người như vậy nói người ta sống không quá hai mươi tuổi, thật sự là không tốt lắm, hơn nữa nhìn biểu tình của Vương Uyển Nhu căn bản cũng không phải muốn chúng tôi xem tướng tay.
“Cô nhìn kỹ một chút đi! “Vương Uyển Nhu đột nhiên cúi xuống thổi một hơi vào lòng bàn tay.
Trên bàn tay của cô ấy lập tức xuất hiện một loạt sóng cuộn, mà ở nơi sóng cuộn chảy qua, lại còn để lại một đám dấu răng nho nhỏ!
Tôi nhìn lập tức giật mình, dấu răng này người khác không biết, nhưng tôi và sư phụ thì lại biết.
Năm đó những thôn dân ở làng Long Hồi dẫn nước ở Thạch Tuyền để nuôi cá, trên người tất cả mọi người đều xuất hiện loại dấu răng này, mà chủ sở hữu Tiểu Hoàng của hồ nước đó lại bị thứ gì đó hấp dẫn nhảy xuống nước, kết quả hóa thành một vũng nước cũng còn muốn ăn cái gì đó, cái loại chết quỷ dị chỉ còn lại một cái hộp sọ còn đang mở hàm răng này tôi vẫn còn nhớ như in.
Sau đó vẫn là lão Miêu dùng phấn chết người dẫn sâu trong suốt trên người những thôn dân kia ra, mới có thể làm biến mất những dấu răng này.
Bây giờ những con sâu này lại ở trên tay của Vương Uyển Nhu?
“Tôi vẫn cứ nhìn chằm chằm vào sông Âm, lúc đầu tôi không hiểu vì sao xác chết ngâm ở trong nước sông lâu như vậy cũng không thối rữa, nhưng nhìn quỷ đầu thái tuế trong cơ thể có màu vàng, tôi liền thử dùng quạt thu xếp một chút, chính là những con sâu này!” Vương Uyển Nhu lại thổi một hơi, có rất nhiều dấu răng in trên lòng bàn tay của cô ấy.
Toàn thân tôi bắt đầu cảm thấy lạnh run lên, đây không phải là nói rằng ở khắp mọi nơi trong dòng sông đều sẽ có loại sâu này đấy chứ? Không phải chỉ xuất hiện ở sông Âm thôi sao?
Hơn nữa đây không phải là muốn dùng Kiến Mộc phá sao? Tại sao thứ tà khí này lại xuất hiện ở chỗ của thần tiên thượng cổ trên núi Côn Lôn chứ?
Sư thúc cũng bắt đầu bối rối, những con sâu kia từ đầu tới cuối ông đã từng thấy qua, lúc này lại xuất hiện ở sông dưới núi Côn Lôn, sửng sốt một hồi mới nói: “Đây không phải là dân bản xứ trong sông Âm đấy chứ?”
“Con sâu này có thể bảo quản xác chết!” Vương Uyển Nhu thở dài một hơi, nghiêng tay một cái, trên mặt đất lập tức có thêm một vũng nước.
“Nói cách khác những xác chết mà quỷ đầu thái tuế nuốt là được những con sâu này bảo quản, chỉ cần quỷ đầu thái tuế nuốt vào, ngay cả xác chết và côn trùng cũng sẽ hóa thành nước,sau đó cung cấp cho quỷ đầu thái tuế?”
Nhưng những con sâu này từ đâu tới? Những người ở trong thôn kia cũng chỉ biết bọn họ từ nhỏ trong cơ thể đã có những con sâu này, nhất định phải uống Kiến Mộc trần qua nước mới có thể tránh khỏi bị hóa thành một vũng nước, nhưng những con sâu này rốt cuộc là từ đâu tới, lão già ở Thần Thôn kia cũng không đề cập tới.
“Mọi người nói có khả năng là những con sâu này vốn chính là quỷ đầu thái tuế trời sinh dùng để bảo quản xác chết, sau đó bị người khác lợi dụng mới bỏ vào trong sông Âm đúng không?”Sư thúc kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn chúng tôi, đột nhiên biến sắc nói: “Nếu nói như vậy, những người mặc quân trang bao vây sông Âm lại, là định đi xuống sao?”
Tôi chợt giật nảy người, vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho cục trưởng Cao, bảo anh ấy lập tức liên lạc với mấy người mặc quân trang kia, nhất định không thể xuống sông Âm được.
Lúc ở dưới chân núi Côn Lôn, chúng tôi đều chỉ nhớ giết chết quỷ đầu thái tuế sớm một chút để có thể nhanh chóng trở về Hoài Hóa, cho nên căn bản không có ai đi lo sông Âm, ngay cả Vương Uyển Nhu cũng chỉ quan tâm đến Ngụy Yến cho nên không đề cập tới.
Ngụy Yến?
Địa phủ?
Tôi chỉ nhanh chóng nói phía dưới sông Âm có nguy hiểm sau đó liền cúp điện thoại, vội nhìn Vương Uyển Nhu nói: “Việc này có liên quan đến địa phủ đúng không? Con sâu này còn có tác dụng gì khác nữa đúng không?”
“Khóa linh hồn!” Sắc mặt Vương Uyển Nhu nhìn giống như người chết, nặng nề nhìn tôi nói:”Con sâu này có thể đem linh hồn khóa lại, cho nên quỷ đầu thái tuế mới có thể mở linh trí, đó là lý do vì sao trên Thần Thôn lại có Vọng Hồn Đài, mới có mê hồn trận!”
“Người bày ra cái bố cục kia, chính là vì để cho những linh thể này từ Vọng Hồn Đài xuống sông Âm, sau đó bị những con sâu này khóa linh hồn lại, ở trong sông Âm không được tiến vào Địa Phủ.”
Vương Uyển Nhu nói xong những lời này, đem dấu răng trên tay đưa ra trước mặt chúng tôi nói: “Con sâu này ngay cả tay của tôi cũng có thể lưu lại ấn ký, chứ đừng nói là người bình thường, cho dù đuổi hết côn trùng, linh hồn của người này vẫn như cũ không thể chết được.”
Tôi đột nhiên có cảm giác như chúng tôi dường như đã làm một ít chuyện trợ giúp kẻ xấu, lúc ở Thần Thôn, những linh hồn kia ở bên ngoài du đãng không chịu xuống Hoàng Tuyền, lại cũng không ra được, đã bị chúng tôi thu lại toàn bộ, ngay cả một con lệ quỷ cuối cùng cũng bị chúng tôi dùng Kiến Mộc thu lại.
Lệ quỷ?
Tôi rốt cuộc cũng biết vì sao có người muốn sắp xếp lục cô ở bên ngoài Thần Thôn trông coi Vọng Hồn Đài, chính là vì tránh cho những linh hồn trong sông Âm trốn ra ngoài báo tin, cho nên đem toàn bộ chúng vây ở trong mê hồn trận trong Thần Thôn kia.
Nhưng người của Thần Thôn vì sao lại không biết?
Chuyện này bắt đầu từ khi nào? Tính như vậy, phải có bao nhiêu linh hồn bị vây ở trong sông Am?
Người đó muốn chuẩn bị những linh hồn này để làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.