Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 337: Nữ thần ưu ái tập thể




Tôi nghe đội trưởng Triển nói những thi thể bình thường đó sau khi được kéo đến
cục cảnh sát thì cục cảnh sát không yên ổn, trong lòng không tin tưởng lắm.
Cửa cục cảnh sát có treo quốc huy, còn đặt cả sư tử đá, lại thêm cảnh sát đều là người có dương khí cực vượng đi tới đi lui trong đó, linh thể bình thường đều tránh đi còn không kịp, đến cả tà thuật như vu cổ ở nơi như cục cảnh sát cũng rất khó thực hiện thành công kia.
Sao kéo những cái xác rõ ràng chúng tôi đã ép hết rận mu từ bên trong ra rồi
quay về mà cục lại không còn bình yên nữa?
Đội trưởng Triển thấy tôi không tin, vội vàng kéo tay áo lên đưa đến trước mặt tôi: “Cô xem đi!”
Lúc đầu tôi nhìn thoáng qua còn không thấy có gì không đúng, nhưng sau khi nghiêng đầu nhìn lại, tôi mới đột nhiên phát hiện ra trên cánh tay đội trưởng Triển có những vết tay thâm đen.
Những vết tay ấy không giống như bị nắm chặt mà thành, nó giống đám đồ có thể đổi hướng nhìn để thấy những hình dạng khác nhau mà bọn trẻ con hay chơi ấy, từ chính diện nhìn thì không có gì nhưng nếu nhìn nghiêng thì sẽ thấy dấu tay đen.
Màu sắc cũng không quá đậm, nó giống như tĩnh mạch yên lặng ở bên dưới lớp da, dấu tay cũng không to, giống như bàn tay thon gọn của thiếu nữ, hơn nữa còn quấn quanh cánh tay thô to của đội trưởng Triển.
Tôi không chắc chắn nên nhìn lại lần nữa, duỗi tay sờ lên tay đội trưởng Triển, quả nhiên lạnh giống như thịt đông lấy từ trong tủ lạnh ra.
Trong lòng tôi nhất thời dành ra một trăm hai mươi phần trăm sự tôn kính vị đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự này, vừa rồi còn có tâm trạng đến để lừa tôi, đổi thành người bình thường khác đã sớm quỳ xuống cầu xin chúng tôi rồi, quả nhiên người làm công việc hình sự, nói cho cùng cũng có thời gian đến dùng chiến thuật tâm lý để chơi với tôi.
“Tôi đây mới là ngày đầu tiên bị thôi, trong cục đã có rất nhiều người xuất hiện dấu vết này được vài ngày rồi, nghe nói người có dấu tay này tối nào cũng nằm mơ ấy.” Đội trưởng Triển nói đến đây, khuôn mặt đứng đắn kia cũng ửng hồng xấu hổ.
Tôi nhìn anh ra, tỏ ý anh ta nói tiếp đi, kết quả đội trưởng Triển lại khó xử nhìn xung quanh: “Lúc đầu tôi còn cho rằng truyền thuyết không đáng tin nhưng khi mọi chuyện xảy ra trên người mình rồi mới biết đó là thật.”
“Tối qua anh thực sự mơ thấy rồi?” Tôi nhớ tới rận mu trên người những thi thể kia đều bị chúng tôi ép ra rồi, không thể nào có khả năng lại có những chuyện đó nữa chứ nhỉ?
Sắc mặt đội trưởng Triển càng khó coi hơn, sau khi thu tay về, anh ta khó xử: “Tối qua tôi thực sự mơ thấy loại mộng ấy, giấc mộng rất chân thực, giống như… giống như… thực sự đang làm ấy.”
Lần này thì đổi thành tôi ngại rồi, tôi vội nói với đội trưởng Triển: “Vậy dấu tay của anh làm sao mà có?”
“Tôi cũng không biết.” Đội trưởng Triển đá lại một câu sau đó vặn cánh tay, cẩn thận nói: “Bây giờ trong cục cảnh sát đang hoảng loạn, người trẻ tuổi còn chưa kết hôn ban đầu còn thấy vui vẻ nhưng dần dần cũng bắt đầu lo lắng rồi.”
Tôi nghe xong cũng thấy vui, những người chưa kết hôn mà đêm nào cũng mơ thấy mộng xuân không phải rất tốt sao?
Nhưng câu tiếp theo của đội trưởng Triển lại khiến tôi sửng sốt, anh ta nói: “Người đầu tiên phát hiện ra là Tiểu Hà hôm đó cũng cùng đi đến nhà họ Lư, cậu ta sau hai ngày mơ thấy mộng xuân, lúc đi làm tinh thần không tập trung, tôi nói cậu ta mấy câu, kết quả thằng nhóc đó lẩm bẩm cái gì mà mơ thấy nữ thần. Cậu ta vừa nói xong, một người đang điều tra bên cạnh cũng như phát điên, hai người đó so sánh sau đó mới biết giấc mộng của cả hai hoàn toàn giống nhau.”
“Có mấy người?” Tôi nghe xong cũng cảm thấy ngượng, nếu như có người ngày nào cũng mơ thấy một giấc mộng xuân giống y bạn, đối tượng lại còn là cùng một người, cái này có lẽ cũng thực sự là có hơi đáng sợ rồi.
Đội trưởng Triển cũng bất lực lắm: “Toàn bộ người của đội hình sự, đến nhà họ Lư tính cả tôi thì có tám người, vì thế tất cả tám người đều bị vậy.”
Cái này tôi cũng không hiểu lắm, nhiều thi thể như thế sao lại chỉ có một linh thể đi khiến người khác gặp mộng xuân? Hơn nữa lại còn chọn trước sau nữa, cũng không biết có phải cho rằng vị đội trưởng Triển là lão đại nên mới chừa lại đến cuối cùng không?
“Hay là…” Đội trưởng Triển thấy tôi không nói, nhìn về phía sau tôi: “Hay là gọi thầy Đinh với La tiểu tiên sinh ra, mấy người các vị cùng đến đội cảnh sát xem xem?”
Tôi nhìn đám người còn có chuyện giấu tôi kia, xua tay với đội trưởng Triển: “Tôi đi xem thôi là được rồi, bọn họ trong đó còn có việc.”
Rõ ràng là đội trưởng Triển không quá tin tưởng tôi nhưng anh ta nghĩ có lẽ dù cho anh ta có gọi sư thúc với Trường Sinh thì họ cũng không đi, tôi đi cũng còn hơn là không có ai đi nên chỉ đành dẫn tôi xem thử.
Trên xe tôi lại hiểu thêm một chút, trong đội cảnh sát hình sự có tám người đến nhà họ Lư ấy đều chưa kết hôn, chỉ có đội trưởng Triển đã kết hôn rồi, trong những người chưa kết hôn thì thanh niên lớn tuổi rất nhiều, đương nhiên đội trưởng Triển tiện thể ca cẩm với tôi làm cảnh sát hình sự rất khó tìm đối tượng, tôi cũng không bận tâm đến chuyện này lắm.
Những người trẻ tuổi nhiệt huyết dồi dào, trong đó có năm người hơn hai mươi tuổi tối đến mơ thấy mộng xuân cũng ngại nói ra, vẫn luôn đợi đến ngày hôm sau lúc cái người tên Tiểu Hà ấy nói xong rồi đấu khẩu với người làm điều tra bên cạnh sau đó phát hiện hai người họ nằm mơ giống nhau như đúc thì những người kia mới kinh ngạc mà nhận ra thập thể bọn họ cùng nhau nằm mộng, không phải nữ thần chỉ ưu ái mà đi vào trong mộng của một người.
Lúc này những thanh niên còn đang trộm mừng bắt đầu hoảng lên, họ đều mang lên mình những là bùa hộ thân mà trước đó họ còn không tin tưởng, sau đó còn cúng cả Quan Âm trong cục cảnh sát nữa, họ mặc đồng phục cảnh sát lên rồi mọi người cùng nói không ngủ nữa.
Nhưng tối qua tất cả mọi người đều không ngủ, lại còn gọi đội trưởng Triển đến một bên canh trừng, kết quả đội trưởng Triển ban đầu không bị gì cũng đã trúng chiêu chứ đừng nói đến những người đã được “nữ thần” ưu ái hai hôm trước.
Dấu ấn này ban đầu cũng không có ai phát hiện ra mà đội trưởng Triển sau khi tỉnh lại, lúc đi tắm mới không cẩn thận nhìn thấy, kết qua nhìn những người khác vết của ai cũng đậm hơn anh ta, cái người Tiểu Hà ấy đã giống như bị vẽ lên, cánh tay bây giờ đều đen thẫm lại.
“Chỉ có vậy?” Tôi nghe hình như ngoại trừ tám người của đội hình sự ra thì những người khác đều có sao đâu?
Cái gì mà cục cảnh sát đều không yên ổn? Đội trưởng Triển này xem trọng bản thân quá rồi, coi bản thân mình đại diện cho cả cục cảnh sát hả!
Đội trưởng Triển lắc đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ giống như sợ bên ngoài kia có ai đó, anh ta cẩn thận nói: “Hai ngày nay chúng tôi đều xử lý những thi thể kia nên không để ý động tĩnh trong cục nhưng tối qua chúng tôi đều ngủ trong cục mới nghe thấy hai ngày nay trong cục xảy ra rất nhiều chuyện lớn.
Tôi nghĩ không phải là tất cả đều thấy mộng xuân hoặc là toàn bộ đều nhìn thấy mỹ nữ gì đó chứ?
Tôi nghe thấy sắc mặt đội trưởng Triển sầm lại: “Trong gương ở nhà vệ sinh của cục cảnh sát, tối nào từ mười một giờ cho đến năm giờ sáng hôm sau đều có một bóng trắng vụt qua, đến cả thủy tinh, chỉ cần có thể soi được bóng người đều sẽ thấy bóng trắng ấy, hơn nữa không có cái bóng nào giống nhau.”
Đội trưởng Triển nói thì bình tĩnh nhưng tôi nghe xong lại rợn tóc gáy, đại đội hình sự tôi từng đến rồi, vì để làm nổi bật hình tượng của đội cảnh sát hình sự, cả tầng đều lùng thủy tinh màu sẫm ở bên ngoài, cũng chính là nói ngoại trừ tầng một ra thì những tầng khác đều có thể nhìn thấy thủy tinh, đến buổi tối chỉ cần bên trong bật đèn, có lẽ cả tầng đều sẽ có bóng người mất.
Nếu là như vậy cả tòa của đội hình sự đều là bóng trắng lay động, có lẽ chỉ cần người của đội hình sự sẵn lòng thì tòa nhà đó còn giống nhà ma hơn cả nhà ma, bọn họ có thể ngồi thu vé ra vào rồi.
Đội trưởng Triển thở dài: “Tối qua tôi còn lấy làm lạ sao cục trưởng Cao lại thức đêm như chúng tôi, kết quả đến sau khi tôi nằm mơ tỉnh dậy rồi đi rửa mặt thì thấy từng người từng người lướt qua trong gương mà tôi còn có thể nhìn được những gương mặt khác nhau. Phòng làm việc của cục trưởng Cao còn thảm hơn, chỗ ông ta ngồi hai bên đều có thủy tinh, giống như đang xem phim ấy, từng bóng người bay từ sau lưng ông ta lại, tôi xem thôi cũng toát mồ hôi.”
“Vậy hai ngày nay các anh vẫn có người trực ban?” Tôi nghĩ đến tình cảnh đó, có lẽ chẳng có ai chống đỡ được đâu.
Đội trưởng Triển cười bất lực: “Thế nên cục trưởng Cao mới nghĩ biện pháp mạnh, chuyển điện thoại đến một khoảng trống phía trước, mọi người làm việc ngoài trời, mặc kệ gương kính gì đó, như thế sẽ không thấy được bóng người nữa.”
Tôi còn chưa nghĩ đến cục trưởng Cao kia lại có lúc thông minh như thế, không tự giác gật đầu, trong đầu chuyển về chuyện của đội hình sự.
Nếu như nói là linh thể thì có lẽ nhất định liên quan đến những thi thể trong nhà họ Lư kia nhưng linh thể của những người trong nhà họ Lư sau khi chết đều rời xác rồi, sao có thể tác quái được nữa?
Kể cả là tác quái thì cũng nên tìm người nhà họ Lư chứ? Sao lại tìm đên người của cảnh sát hình sự giúp bọn họ giải oan?
Còn có bóng màu trắng, từng cái trong lầu của đội hình sự, tối nào cũng vật vờ nhưng không nói rõ có ý gì, họ chỉ là đang kháng nghị về cái chết của mình chứ không muốn gây chấn động sao?
Lúc đến đội hình sự, đội trưởng Triển còn nhấn mạnh tôi đừng căn thẳng quá, cục trưởng Cao không muốn để chuyện này dính tới linh dị hay huyền học nên nói với bên ngoài trong cục đang làm thực nghiệm quang học vì thế tòa của đội hình sự mới xuất hiện nhiều bóng trắng đến thế.
Đối với cục trưởng Cao, cái dạng lão lãnh đạo nhiều năm không thăng chức nhưng lại có trí tuệ này, tôi vô cùng tôn kính, quả nhiên là lực lượng lao động vì nhân dân vĩ đại.
Tôi vừa bước vào đội hình sự đã phát hiện ra trong phòng khách có vài cây nhang lớn, là cái loại cực kỳ lớn ấy, phải to cỡ cánh tay tôi, bên cạnh cây hương là vài người trẻ tuổi đang gật gù, mặt đều tái lại, hiển nhiên là hiện tượng mất tinh thần.
Nhìn dáng vẻ những người thanh niên này vây quanh cây hương, có lẽ đây chính là những người đội trưởng Triển dẫn đến nhà họ Lư rồi, thực sự là mơ thấy mộng xuân hả!
Tôi bảo đội trưởng Triển dẫn bọn họ đến phòng hội nghị sau đó tìm tám cái bát sứ dùng trong trung y ấy, đổ đầy nước vào trong, nước bắt buộc phải là nước của một cái giếng sinh hoạt.
Đội trưởng Triển lập tức cho người đi làm sau đó chỉ cho tôi nhà vệ sinh bị phong tỏa: “Hay là bây giờ vào trong xem thử?”
Tôi lắc đầu, đã nói mười một giờ đến hai giờ sáng rồi, cụ thể tôi cũng phải nhìn thấy thì mới biết được, trong cục cảnh sát này trước đây đều không xuất hiện quỷ ảnh biểu diễn mà gần đây mới có, rõ ràng là không liên quan gì đến đám kính kia, mà là có chuyện gì đó gần đây mới xảy ra.
Đội trưởng Triển thấy tôi kiên trì vậy nên mang tôi lên lầu tìm cục trưởng Cao.
Tôi vừa lên lầu đã thấy vị lãnh đạo không được thăng chức kia chống cắm ngủ, ngẩng đầu thấy tôi, suýt nữa từ trên ghế nhảy lên.
Một tay ông ta nắm lấy tay tôi: “Đến rồi à! Mau ngồi đi, đội trưởng Triển nói với cô rồi nhỉ? Bây giờ càng phiền phức hơn rồi, tôi cũng muốn báo cảnh sát!”
Tôi nghe xong buồn cười lắm, cục trưởng Cao quả nhiên đặt câu có vấn đề tìm cảnh sát khắc vào tim rồi, chỉ là không biết gặp vấn đề gì thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.