Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 244: Sinh tử




Tôi dùng sức vẩy nước phù bên trong bình trúc đỏ lên những nhành cây kia, cũng không thèm quay đầu lại hét lớn: “Dẫn nó vào trận! Nhanh lên!”
“Được!” Những người khác không có phản ứng chỉ có Đại Hồng dùng cổ họng hát kịch hét lớn một tiếng, sau đó ném ống mực vào cô nàng mập nói: “Cô nàng mập, cô quấn dây!”
“Cô mới mập đấy!” Cô nàng mập xoay người đúng lúc bắt được ống mực, một tay kéo sợi dây trong tay, sau đó ném ống mực vào Trường Sinh: “Kéo dây trói linh!’
“Được!” Vừa vào tay Trường Sinh, hai tay nhanh chóng kéo sợi rồi ném ống mực cho Nguyên Thần Tịch.
“Phụt!” Ống mực vừa rời khỏi tay Nguyên Thần Tịch thì anh ta đã bị Quỷ Trọng Đồng Tử đánh cho một chưởng từ sau lưng, phun một ngụm máu đen ra.
“Này!” Trường Sinh vội kéo sợi ống mực chạm vào người Quỷ Trọng Đồng Tử, sau đó dùng sức kéo ra giữa trận pháp.
“A! Ha ha!” Quỷ Trọng Đồng Tử ha ha cười to, những cái tay chân ở giữa khí đen bắt đầu rụt về.
Tôi nhìn mà cảm thấy nóng nảy, kết trận nửa ngày, nếu Quỷ Trọng Đồng Tử này không vào được trận vậy chúng tôi không phải mất công vô ích rồi sao, lôi kéo ông mức chạy tới chỗ Quỷ Trọng Đồng Tử.
“Trương Dương!” Đại Hồng vui vẻ hô hào mọi người cổ vũ, thấy tôi kéo sợi ống mực xông về phía trước, trên mặt cũng vội vàng hét lớn với tôi: “Cô đi chịu chết à!”  
Trong lòng tôi cũng không biét có phải chịu chết không,,chỉ biết lần này nếu không giải quyết được Quỷ Trọng Đồng Tử này thì ngày sau chắc chắn sẽ gặp không ít chuyện!
“Trường Sinh, trói!” Tôi cầm ống mực chạy về phía trước, vòng qua Quỷ Trọng Đồng Tử ở rất xa bên ngoài, nhắm đúng thời điểm ném ống mực vào Trường Sinh, sau đó mặc ống mực bay vào Quỷ Trọng Đồng Tử.
Trong lòng ta cũng không biết có phải là chịu chết, chỉ biết là lần này nếu như không đem quỷ này trùng đồng tử giải quyết, mặt sau này còn có nói không chắc chắn nhiều ít sự tình đâu!
“Xèo!” Trong nước mực kia có nọc độc của Âm Long, hơn nữa còn là lấy sau khi nó nuốt vẩy rồng nên có thương tổn rất lớn với linh thể, nó bắt đầu kêu xèo xèo khi chỉ vừa dính vào luống khí đen bên ngoài Quỷ Trọng Đồng Tử.
“Động Thần!” Lúc này Quỷ Trọng Đồng Tử vừa ngẩng đầu, hai mắt bốn đồng đều léo ánh sáng đỏ, hung tợn đánh giá chúng tôi nói: “Mấy người đều là sản phẩm dưỡng thần, chẳng lẽ không muốn thành thần chân chính sao?”
“Chúng tôi vẫn còn bình thường!” Trường Sinh trầm mặt, nhận lấy mặt dây chuyền ống mực dùng sức hất lên, sau đó nháy mắt với Nguyên Thần Tịch nói: “Kéo vào trong trận!”
“Xèo! Xèo!” Sợi ống mực càng trói vào trong thì Quỷ Trọng Đồng Tử càng bốc nhiều khói đen, hơn nữa tiếng xèo xèo kia không chỉ là bốc khói đen mà còn giống như một quả bóng bị rò khí.
“Không ổn! Các anh mau kéo gã vào trận đi, gã đó muốn phóng đại chiêu!” Lá gan Đại Hồng trái ngược với bản lĩnh của cô ấy, vừa thấy tình thế không đúng lập tức kéo cổ hét lớn với chúng 
Tôi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã nghe Trường Sinh và Nguyên Thần Tịch đồng thời hét lớn: “Các cô kéo sợi ống mực, chúng tôi sẽ đuổi gã vào!” 
“Khà! Chịu chết đi, những thứ không muốn phát triển như các người!” Quỷ Trọng Đồng Tử cười khà khà, tiếng thoát hơi trên người càng lúc càng lớn.
“Ra tay!” Trường Sinh hét lớn một tiếng, hai tay hai chân trên đỉnh đầu đều mọc ra những cành liễu nhỏ bé, đón gió dài ra quấn chặt vào trên người Quỷ Trọng Đồng Tử kia.
Sắc mặt Nguyên Thần Tịch trầm xxuống nhưng cũng không chậm hơn nửa bước, vô số cành liễu cây mây đi theo Trường Sinh bọc Quỷ Trọng Đồng Tử thành cái kén tằm.
“Kéo!” Tôi vừa nhìn Quỷ Trọng Đồng Tử kia bị một mảng màu xanh nhạt bao lấy, hét lớn với Đại Hồng và cô nàng mập một tiếng, gọt chân đạp một cái, dùng sức kéo Quỷ Trọng Đồng Tử vào trong trận.
“Ha ha!”
Sức của Đại Hồng tôi đã từng thử, ngang với cô nàng mập, lúc này hô hào vang dội làm một tai của tôi sắp điếc, thật đúng là một luồng nặng lượng phát lên từ dưới đan điền.
Hai tay tôi dùng sức giống như dùng dao cùn cắt đều nóng rát đau nhức, chỉ thoáng cái đã có thể cảm gaics được máu như dòng sông nhỏ giọt chảy ra!
Lập tức bốc lên hào khí, hét lớn với Đại Hồng: “Ha ha!” 
Tôi vừa hét lại nghe được Đại Hồng tiếp một câu, chỉ thấy Quỷ Trọng Đồng Tử vốn đang lơ lửng trên không trung bị chúng tôi kéo xuống một chút, vội vàng quay đầu nhìn cô nàng mập, đến lượt cô ấy hét rồi!
Vừa quay đầu đã thấy gương mặt bây giờ của cô nàng mập giống với gương mặt lúc trước cô nàng mập liều mạng, trên mặt đỏ bừng, hai mắt mơ hồ xuất hiện tia máu. Tôi thấy điều này không ổn vội hét lớn: “Ha ha!” 
Đại Hồng hình như cũng nhìn ra cái gì đó, cơ thể vừa chuẩn lập tức quấn những sợi ống mực nhỏ như sợi tóc quanh thắt lưng, hét lớn với tôi: “Cô dùng Đại Lực Kim Cương chú đẩy đi, bên này tôi sẽ kéo!” 
Tôi nhìn những cành liễu và cành mây của Trường Sinh và Nguyên Thần Tịch đã bị kéo căng, từ trong phần quấn áo rách nát không còn gì của Trường Sinh cũng có thể nhìn thấy rễ liễu đã dang nhô cao lên, tùy thời đều có thể bị Quỷ Trọng Đồng Tử xé rách lưng!
“Được!” Tôi vội vàng buông lỏng sợi ống mực, nhanh chóng chạy ra sau lưng Quỷ Trọng Đồng Tử, vừa chạy vừa niệm Đại Lực Kim Cương chú.
Vừa đến phía sau Quỷ Trọng Đồng Tử, tôi đang định đặt chân đã nghe được tiếng xòe xèo vang ra từ bên trong, vội vàng liếc nhìn khí đen mờ nhạt trên mặt Trường Sinh và Nguyên Thần Tịch, lập tức nhanh chóng chạy ra sau mấy bước. 
Đừng thấy tôi chạy ra xa, đây chính là một quá chính lấy đà để chạy, tôi chạy ra sau vài bước, chân trần dừng lại, theo quán tính chưa dừng lại xoay người chạy.
Bởi vì đã có niệm Đại Lực Kim Cương chú nên tôi chỉ dùng mấy bước đã chạy trở lại, còn suýt chút nữa dùng sức đá một cước vào Quỷ Trọng Đồng Tử đang bị bọn Trường Sinh bọc thành bánh chưng.
“A! Ha! Ha!
Tôi vừa bước xuống đã nghe thấy Đại Hồng ở phía trước hét lớn một tiếng, chỉ thấy thân thể của Quỷ Trọng Đồng Tử nghiêng về phía trước, lập tức trong trạng thái nửa treo lơ lửng rơi vào trong Ngũ Hành trận được kết bằng sợi ống mực.
“Trói!”
Nặng nề rời xuống đất, tôi còn chưa kịp quay đầu lấy lại tinh thần đã nghe thấy Đại Hồng hét lớn nối: “Mọi người nhanh dùng sợi ống mực trói nó thêm một vòng đi!”
“Trói đi!”  Đại Hồng nhìn một cái nhanh chóng kéo cô nàng mập chạy ra ngoài. 
Lúc này tôi mới nhớ tới vừa rồi muốn kéo Quỷ Trọng Đồng Tử đã trói một vòng rồi, vội vàng quay đầu nhìn lại phát hiện hai mắt của cô nàng mập đã nhắm chặt, mà cánh mũi cũng không còn thấy động tĩnh, trong lòng nhất thời lạnh lẽo, cô nàng nổi danh nhiệt huyết muốn từ béo chuyển thành gầy sẽ không an vị ở chỗ này chứ?  “Trương Dương!” Đại Hồng dùng sức kéo cô nàng mập lui ra ngoài trận, hét lớn với tôi: “Con mẹ nó cô còn nghĩ cái gì thế! Nhanh dẫn trận đi!”
Tôi nghe cổ họng của Đại Hồng đã hét đến khàn, vội vàng dẫn pháp quyết vào Thần Hỏa phù ở phía nam, chỉ thấy Thần Hỏa phù vừa cháy, những sợi ống mực kia dần dần phát ra ánh sáng đỏ.
“Xèo!”
Mà Quỷ Trọng Đồng Tử bị quấn thành một động lập tức truyền ra tiếng xèo xèo lớn hơn, tôi thấy những lá cây mây kia hình như dần đứng yên, vội vàng hét lớn với Trường Sinh và Nguyên Thần Tịch: “Mau rời khỏi đây!”
“Đi!”
Tôi vừa dứt lời, nguyên Thần Tịch đã cắt đứt hết dây mây rồi xoay người nửa kéo nửa ôm lôi Trường Sinh dùng sức nhảy ra sau một đoạn.
Thấy bọn họ vừa ra khỏi trận tôi vội vàng tung người nhảy lên, nhanh chóng rút kiếm gỗ đào ra dùng sức chỉ vào Quỷ Trọng Đồng Tử.
“Khà! Khà!”
Đông Phương Thanh Long chủ của điềm lành sẽ chấn áp những tà vật nhưng tôi vừa dùng kiếm gỗ đào chỉ một cái đã nghe được tiếng cười to của Quỷ Trọng Đồng Tử, những cây mây cành liễu vốn đang trói trên người gã lập tức hóa thành tro bụi.
Mà kiếm gỗ đào trong tay tôi cũng dần cong lại, thân kiếm bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Loại tình huống này trước kia tôi chưa từng nghe sư phụ nói, trong lòng hoảng hốt vội dùng cách khẩn cấp phun một ngụm tinh huyết bản mạng lên kiếm gỗ đào, chỉ hy vọng đây là do đạo hạnh của tôi không đủ chứ không phải do phán đoán phương hướng sai. 
“Cạch……”
Tinh huyết bản mệnh của tôi vừa phun lên kiếm gỗ đào, chợt nghe thấy tiếng cạch cạch trên kiếm gỗ đào, sau đó vết nứt càng ngày càng lớn.
“Cô phun máu lên làm gì chứ! Máu của cô là thứ đại bổ với gã đó! Em gái tôi ơi!” Đại Hồng gấp đến đỏ mắt, ở xa hét lớn với tôi: “Cô mau thả kiếm gỗ đào xuống! Quỷ Trọng Đồng Tử này được nuôi ở trong Tàng Âm Địa, cái này cũng thuộc hệ mộc đó, bằng không vì sao cành liễu cây mây của hai vị này không làm được gì gã chứ!”
Tôi vừa nghe trong đầu lập tức tỉnh táo, quả nhiên vẫn là Đại Hồng có kiến thức, vội vàng hít sâu một hơi, tay trái kết ấn chém hư không vào mũi kiếm gỗ đào, tay phải dùng sức cắm thẳng kiếm gỗ đào xuống mắt đất.
Đừng nhìn một chém vào hư không này coi như không có, đây chính là điểm mấu chốt, gọi là trảm thế, nếu không có một phát chém vào hư không này, vừa rồi Quỷ Trọng Đồng Tử đã bắt đầu có ảnh hưởng đến kiếm gỗ đào, nếu tôi muốn cắm thẳng kiếm gỗ đào xuống mặt đất là điều không thể.
“Nhanh lên! Chuông!” Đại Hông nửa ôm co nàng mập gấp gáp hét lớn với tôi.
Tôi nhìn thoáng qua chuông chiêu hồn lại nhìn Quỷ Trọng Đồng Tử đã lộ ra khuôn mặt cười ngây ngô của gã trong đám khí đen, cắn răng một cái lập tức dùng sức từ giữa trận pháp chạy về phía đối phương.
“Trương Dương!” Trong đôi mắt vốn đang khép hờ của Trường Sinh đột nhiên lóe lên ánh sáng đen, cậu thô bạo đẩy Nguyên Thần Tịch ra, sau đó vô số Tác Hồn Dẫn màu đen bay ra từ trong ngực quấn lấy tôi.
“Khà!” Quỷ Trọng Đồng Tử cười khà khà, hai tay vốn đã có móng vuốt sắc nhọn của gã giơ lên bay vào tôi.
“Đi!” Không biết từ lú này Nguyên Thần Tịch đã đến bên cạnh tôi, hay tay đẩy lưng tôi một cái.
“Lên!”
Tôi chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhào vễ phía trước, sau đó Trường Sinh trầm thấp hét một tiếng, vậy mà cơ thể lại lơ lửng trên không trung, trong nháy mắt đã đến trước chuông chiêu hồn.
Vội vàng dùng một tay niệm chú ngữ rung chuông chiêu hồn mấy lần để nó khởi động, sau đó nhanh chóng chạy tới nước mực ở phía bắc!
“Còn chạy cái gì nữa!” Đại Hồng hét lớn một tiếng, gấp gáp ném mạnh nhánh cây gãy, vậy mà lại ném xuyên qua được bình mực, sau đó hét lớn với Nguyên Thần Tịch: “Dùng cây mây quấn lấy nước mực dội chết đồ chó này đi!”
Tôi nghe Đại Hồng nói tục, trong lòng chỉ hận không thể mở miệng chửi ầm lên, chỉ thấy dây leo sau lưng Nguyên Thần quấn lấy mực nước.
Nhưng cây mây kia vừa dính phải mực đã bắt đầu bốc khí đen, hơn nữa còn hơi bị đứt.
Sắc mặt Nguyên Thần Tịch trầm xuống, đột nhiên duỗi mấy cây mây ra quấn bình vào trong, dùng sức vung vào Quỷ Trọng Đồng Tử nói: “Tôi dùng máu của mình dẫn dộng vảy rồng, mau phát trận!”
“Khà!” Quỷ Trọng Đồng Tử lại không có chút nào sợ chết, nhếch miệng cười hắc hắc với chúng tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.