Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 205: Thiết Cốt Phái, sự lựa chọn sáng suốt nhất trong đời!




Hà đường chủ của Hắc Ưng Đường mang tâm lý đuổi theo chỉ với một mục đích, đó chính là ngăn cản Thiết Cốt Phái trở về sơn môn, bắt bọn người chính phái này giao ra đồ vật thu hoạch được bên trong Tử Vong Cốc.



Chuyện này xảy ra như cơm bữa, bản thân hắn thực hiện cũng không chỉ mới một hai lần. Bất luận là môn phái hay vẫn là tán tu, đều có dấu răng của hắn.



Đương nhiên.



Đối với một số thế lực mạnh mẽ, Hắc Ưng Đường sẽ giả mắt mù tai điếc xem như không biết gì.



Giống như lần trước bọn hắn nghe tin Tần minh chủ dẫn đệ tử đi rèn luyện, mặc dù tin tức đã tới tai nhưng vẫn giả ngu cho qua chuyện.



Muốn bóp thì phải lựa quả hồng mềm, đây chính là đạo lý sinh tồn cơ bản.



Đáng tiếc.



Phó đường chủ Hắc Ưng Đường, lần này hắn bóp sai quả hồng, điều này làm liên lụy đến tính mạng của chính hắn cùng với hơn sáu mươi tên đệ tử.



Nếu như đổi lại một thế lực chính phái, rất có khả năng vẫn còn người sống, thế nhưng đã bàng môn tà đạo mà còn chọc vào tổ Thiết Cốt Phái, kết quả chỉ có thể là cánh cửa địa ngục rộng mở.



Quân chưởng môn khẳng định sẽ không chủ động đi gây chuyện thị phi.



Bất quá, nếu có người tìm mình gây sự, lại còn có sát ý, há có thể để cho bọn hắn đẻ trứng.



Đáp trả cũng là phách lối như thế, đáp trả cũng là hung tàn như thế.




"Soát người."



Quân Thường Tiếu phất tay nói.



Đệ tử Thiết Cốt Phái bắt đầu tìm kiếm chiến lợi phẩm, sau một lúc thu hoạch được hơn sáu mươi cái không gian giới chỉ.



Loại không gian giới chỉ này, một chút môn phái có tiền đều sẽ phân phối cho đệ tử một cái, để cho từng người cất chứa vật dụng riêng tư.



Thiết Cốt Phái thì thú vị hơn một chút.



Nguyên nhân là Quân chưởng môn không có bỏ tiền ra mua không gian giới chỉ cho đệ tử, vì thế những đệ tử sở hữu không gian giới chỉ, phần lớn đều có nguồn gốc từ sát thủ.



Cho nên, tìm kiếm chiến lợi phẩm là điều vô cùng cần thiết, thậm chí nó còn giúp môn phái giảm bớt một chút chi tiêu.



"Chưởng môn."



Lý Thanh Dương kiểm kê xong, nói:



"Tổng cộng thu hoạch được ba vạn lượng ngân phiếu, cùng với đó là một chút tài nguyên võ đạo."



"Nghèo khiếp."



Quân Thường Tiếu nói.



Nếu như Hà đường chủ dưới suối vàng nghe được hai chữ này, khẳng định hắn sẽ gào to lên:



"Cái con em nó, ta nếu như giàu có, cần gì phải đi ăn cướp các ngươi đâu chứ!"



"Chưởng môn, những thi thể này xử lý thế nào?"



"Gom lại, thiêu hủy."



"Vâng!"






"Tách tách!"



Ngọn lửa lớn bốc cháy, từng cái thi thể hóa thành tro bụi.



Quân Thường Tiếu nhìn khắp nơi máu tươi, mùi tanh hôi lan tỏa khắp không khí, cho nên chẳng còn cảm xúc ăn thịt nướng, lập tức dẫn đệ tử lên đường trở về môn phái.



Trên đường đi.



Tống Huy và hai tên tán tu khác đang tự hỏi với lòng, Thiết Cốt Phái rốt cuộc là chính hay là tà đây?



Nếu ngươi nói là tà phái.



Bọn hắn há có thể đi theo phía sau tiến vào sâu bên trong Tử Vong Cốc để kiếm trác đâu.



Mà nếu ngươi nói là chính phái.



Một màn giết sạch người của Hắc Ưng Đường vừa rồi, từ biểu hiện đến thủ đoạn không có một chút khoan nhượng!



Chỉ riêng chuyện chưởng môn, sử dụng một thứ đồ chơi kỳ quái, chỉ cần ‘đoàng’ một tiếng là giết chết Hà đường chủ, đây tuyệt đối vô cùng lãnh khốc, vô cùng sát phạt quyết đoán!



Ba người càng nghĩ càng không thông.



Bất quá, Thiết Cốt Phái dù có là chính hay tà, bọn hắn đều sẽ kiên định với lựa chọn của mình!



Ngày hôm sau.



Quân Thường Tiếu tăng tốc trở về, mọi người về đến Thiết Cốt Phái vào lúc hoàng hôn.



Vẫn như thường ngày, đoàn người vừa trở về môn phái, các đệ tử lập tức xúm lại, tranh nhau hỏi thăm chi tiết tình huống rèn luyện.



Bọn họ tuy không thể cùng đi, nhưng trái tim vẫn dõi theo.



Sau khi tu luyện kết thúc, tất cả tụm lại một chỗ, thảo luận chưởng môn và các sư huynh, giết hung thú uy vũ như thế nào!



Sức tưởng tượng, hình ảnh còn đặc sắc hơn cả Giang Hồ Tái Kiến viết.



"Tập trung..."



Tô Tiểu Mạt đứng ở chính giữa sân luyện võ, cất cao giọng nói, tựa như một người kể chuyện nói:



"Việc này kể ra rất dài dòng, bất quá ta sẽ chậm rãi kể lại."



Chúng đệ tử nghiêm túc lắng tai nghe, ánh mắt từng người lấp lóe sự phấn khởi.



Quân Thường Tiếu gọi ba người Tống Huy tới đại điện, sau đó đóng con dấu chương môn lên giấy nhập môn của từng người.



"Đinh! Thành viên môn phái: 503/1000."



"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 70 31000."



Hai tên tán tu còn lại, một người gọi là Nhạc Kiêu, người còn lại tên là Cận Lãng.



Hai người này giống như Tống Huy, độ tuổi khoảng chừng hơn ba mươi, thực lực đều đã đạt tới Võ Sư nhất phẩm.



Quân Thường Tiếu cảm khái nói:



"Không có gia tộc và thế lực cung cấp tài nguyên võ đạo, các ngươi vẫn có thể lăn lộn đến Võ Sư cảnh, thật đúng là không dễ."



Tống Huy khổ sở nói:



"Chưởng môn, chúng ta có thành tựu như ngày hôm nay, tất cả đều là từ trên con đường tử vong mài dũa ra."



Lời này vừa nói ra, hai tên tán tu còn lại cũng một mối cảm xúc nghẹn ngào trong lòng.



Quân Thường Tiếu nói:



"Cho nên từ hôm nay trở đi, các ngươi chỉ một lòng một dạ cống hiến cho môn phái, toàn bộ tài nguyên võ đạo sẽ được bổn tọa chu cấp."



Thiết Cốt Phái là nơi chứa đầy các thiếu niên với tâm hồn bay bổng, mặc dù mỗi người rất có tinh thần nhiệt huyết, thế nhưng vẫn thiếu sót sự trầm ổn.



Chiêu mộ lão tướng có kinh nghiệm sinh tử, là một việc rất cần.



"Chưởng môn xin hãy yên tâm."



Ba người đồng loạt nói:



"Chúng ta chắc chắn sẽ đối với môn phái một lòng một dạ, dù là lên núi đao, xuống biển lửa cũng sẽ không chối từ!"



Quân Thường Tiếu rất tin tưởng lời này.



Nguyên nhân là từ lúc bọn họ đi theo phía sau tiến vào Tử Vong Cốc, đây đã giống như một hạng mục khảo hạch tư cách nhập môn.



Người khác cứ thế lần lượt rời đi, bọn họ có thể kiên trì đi đến cuối cùng, sau cùng lại tìm mình để nương tựa, trên phương diện trung thành khẳng định không cần phải hoài nghi.



"Đây là đan dược đặc biệt của bản môn, các ngươi mỗi người một viên, cầm lấy sử dụng đi."



Quân Thường Tiếu đưa ra ba viên Tố Thể Đan cho từng người.



Thiết Cốt Phái không có nội tình như đại tông môn, cũng không có tài nguyên võ đạo dồi dào, thế nhưng đệ tử nhập môn đều sẽ nhận được một viên Tố Thể Đan, có thể nói cũng có điểm độc đáo.



"Chưởng môn, đây là..."



Tống Huy nói.



Quân Thường Tiếu nói: "Một loại đan dược đề cao cường độ thân thể, ăn vào chỉ có trăm lợi mà không một hại."



"Đệ tử đã hiểu."



Tống Huy nuốt đan dược vào bụng.



Nhạc Kiêu và Cận Lãng cũng đồng thời bỏ viên đan dược vào trong miệng.



Lúc này, mặc cho chưởng môn có đưa một viên độc dược, bọn họ cũng sẽ chẳng từ nan gì mà sử dụng.



Đan dược tiến vào trong cơ thể, một luồng năng lượng tinh khiết lan tỏa, nhanh chóng bồi dưỡng kinh mạch và cơ bắp, khiến tinh thần cả ba người tê sướng run lên một cái.



Sau khi toàn bộ năng lượng hòa nhập vào thân thể, bọn họ có thể cảm nhận được cơ bắp, kinh mạch, huyết dịch và lực lượng đều có sự tăng trưởng trên diện rộng, mỗi người đều biêu hiện ánh mắt rung động.



"Ối vãi!"



Tống Huy khó có thể kiềm chế cảm xúc, kinh ngạc nói:



"Lực lượng của ta giống như tăng lên rất nhiều!"



Cực kỳ nhiều.



Tăng trưởng đến tận 10 ngàn cân!



Nhạc Kiêu và Cận Lãng cũng có cảm nhận như thế.



Ba người sở hữu tư chất bình thường, cũng chưa từng sử dụng qua cái gì thiên tài địa bảo.



Võ giả có tu vi đạt đến Vũ Sư nhất phẩm, lực lượng khoảng chừng 2 vạn 5 ngàn cân, đây chỉ là con số thấp nhất trong hạ đẳng.



Sau khi sử dụng Tố Thể Đan, thân thể trong nháy mắt có sự gia tăng lực lượng mạnh mẽ, thoáng một cái đã nhảy đến con số 3 vạn 5 ngàn cân, tính sơ qua đã đạt tới cấp bậc trung đẳng.



Một tên Võ Sư cảnh ưu tú, tại cấp bậc tu vi nhất phẩm có thể đạt tới 4 vạn 5 ngàn cân.



Chỉ có thiên tài thượng đẳng mới đạt tới 5 vạn 5 ngàn cân.



Trời ạ!



Chúng ta vừa mới ăn là tiên đan diệu dược sao!



Trong lúc ba người Tống Huy vẫn còn ngay ngẩn, Quân Thường Tiếu tiếp tục chu cấp tâm pháp Ngã Trảm, Bạo Liệt Quyền, rồi nói:



"Thanh Dương, ngươi sắp xếp phòng ngủ cho bọn họ, đồng thời phân phát đồng phục và sổ tay nội quy môn phái."



"Vâng."



Lý Thanh Dương dẫn bọn họ đi vào nội viện, chuẩn bị sắp xếp cho mỗi người một gian phòng.



Ba người vừa mới bước vào gian phòng rộng rãi thoáng mát, ánh mắt càng khó nén lại sự kích động.



Kiến trúc ngoại viện và đại điện đã đủ khiến bọn họ rung động, thật không nghĩ đến nội viện càng có khí thế, nếu như nói đây là một cái lục lưu môn phái, ba người hẳn cũng nghe tin đến sái cổ!



"Huy ca."



Ba người ngồi bên trong một gian phòng, Nhạc Kiêu ngạc nhiên nói:



"Thiết Cốt Phái này quá trâu!"



Cận Lãng cũng kích động nói:



"Sử dụng một viên đan dược, lập tức tăng thêm 1 vạn cân lực lượng, có nằm mơ cũng không nghĩ tới!"



Tống Huy vô cùng phấn khởi nói:



"Chúng ta gia nhập Thiết Cốt Phái, tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt nhất cuộc đời!"



Cái ý nghĩ này, vào lúc đọc xong công pháp Ta Trảm và Bạo Liệt Quyền càng thêm kiên định, bởi vì chỉ riêng việc nó là võ học linh lực hóa hình, đã đủ xứng đáng bảo vật vô giá!



Giao nộp không gian giới chỉ cho chưởng môn, từ bỏ hết mấy vạn lượng?



Thật có lỗi, bọn họ hoàn toàn mặc kệ, nếu như cho bọn họ lựa chọn lại, coi như mất mấy chục vạn cũng sẽ không tiếc, chỉ vì có thể gia nhập Thiết Cốt Phái!



Lúc trước đám tán tu tiếc tiền mà lựa chọn rời đi, các ngươi thật đúng là có não như không!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.