Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam

Chương 64: Tiêu Chuẩn






Edit: Kidoisme
Tiết Lan cảm thấy nếu cậu mắc bệnh tim thì hôm nay Ôn Diễn đã hại chết cậu không biết bao nhiêu lần.
Ánh mắt Ôn Diễn không dừng trên người cậu mà nhẹ nhàng miết nắp chai nước ngọt, trong lúc tim Tiết Lan đập bình bịch do làm chuyện xấu, hắn nhẹ nhàng nói: "Danh sách hạng mục thi đấu đơn không có em là bởi vì kết quả phân tích chip cùng với danh hiệu cá nhân, điều đó không có nghĩa là em không có năng lực."
Hắn nói khiến Tiết Lan nhẹ nhàng thở ra đồng thời trên mặt không tự giác nóng lên.
Đương nhiên cậu cũng không để ý chuyện này, trong nguyên tác giải đấu đơn là nơi công – thụ chính show ân ái, cậu chỉ là nhân vật phản diện nho nhỏ nên rất vui vẻ ngồi khán đài giương cao lá cờ CP cổ vũ cho hai người bọn họ.
Cũng may Chu Khán Thanh biết chuyển đề tài, mờ mịt hỏi Ôn Diễn: "A Diễn sao anh không an ủi em, em cũng không được bắn đơn đấy?!"
"Dễ hiểu mà." Đoàn Văn Tranh vừa mở game vừa thuận miệng đáp: "Do cậu cùi bắp."
"..........." Chu Khán Thanh bấm bàn phím bồm bộp: "Đoàn chó, đáng đời đêm qua cậu bị người ta sập cửa vào mặt! Dám nói ông đây cùi bắp?! Cậu có gan đến Solo với tôi này đù má!"
Tiết Lan nghe Chu Khán Thanh kể hôm qua Đoàn Văn Tranh bị Ôn Diễn nhốt bên ngoài, không tự giác tưởng tượng ra cảnh anh lủi thủi vừa gọi vừa hò người ta mở cửa, càng nghĩ càng thấy vừa đáng thương vừa hề hước.
Nhưng cậu lại nhớ đến hình như đêm qua mình cũng đuổi Đoàn Văn Tranh ra khỏi cửa....
Cũng nay thông báo ghép trận thành công nhảy ra làm Tiết Lan quên luôn, cậu vội vàng quay trở lại trận đấu xếp hạng luyện tập.
[Ánh sáng tận thế] đã làm một cuộc khảo sát, có vẻ như Y tá có số lượng rất ít nên thường xuyên được ưu tiên thêm kỹ năng trong mỗi lần cập nhật.
Vì vậy, cách chơi thường thấy ở các đội là bốn bảo vệ một, sẽ có người lúc nào cũng kè kè bên cạnh bảo vệ Y tá.
Ưu tiên hàng đầu của Tiết Lan trong đội chính là bảo vệ an toàn cho Y tá nên sau khi luyện tập đơn xong cậu thường xuyên rủ Tề Tư Vũ đi đánh xếp hạng.
Hai người trong trại huấn luyện là đồng đội cho nên phối hợp với nhau tương đối thuận tay.
Sau buổi luyện, Đoàn Văn Tranh dọn đồ về kí túc xá trước, Tề Tư Vũ cùng Tiết Lan cũng vừa xong một trận xếp hạng, ngó qua bảng điểm: "Thêm hai trận thắng nữa là vào được top 30 rồi."
Hạng trong nước của Tề Tư Vũ khá cao, khoảng top 10 nhưng toàn sever lại khác, y tá rất khó chen chân vào đó, hơn nữa Tề Tư Vũ chưa thi đấu chuyên nghiệp bao giờ vậy nên thứ hạng cũng không cao.

Tiết Lan định bắn thêm mấy trận sinh tồn nhưng cậu ta đã mở lời thì cậu đành nhận, gật đầu hủy game định tiếp tục bắn xếp hạng.
Ôn Diễn bỗng nhiên lên tiếng: "Khán Thanh, cậu đưa Tề Tư Vũ bắn xếp hạng."
Chu Khán Thanh mờ mịt tháo tai nghe: "Em á?"
"Đi phối hợp với Tề Tư Vũ."
"Em với cậu ấy phối hợp kiểu gì?" Chu Khán Thanh buột miệng, nhưng nghĩ đến Tề Tư Vũ còn đang ở đây, nhẹ giọng nói: "Em với anh là Đột kích xung phong, có phải Đột kích bảo vệ đâu..."
"Xung phong rồi không cần phối hợp?"
".........."
Chu Khán Thanh thức thời ngậm miệng, lúc này mới dou với Tề Tư Vũ.
Tiết Lan thấy vậy lần nữa định đi đánh sinh tồn, nhưng vừa mở được giao diện ra lại bị lời mời khác cắt ngang.
Qủa nhiên là LGW – Wind.
Tiết Lan khó hiểu ngó đầu nhìn Ôn Diễn, hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình, có lẻ không chú ý đến ánh mắt cậu.
Tiết Lan do dự một lúc thì nhận được tin nhắn riêng của hắn.
LGW – Wind: Xem kỹ năng của em tiến bộ đến đâu.
Chậc....!kiểm tra năng lực nhân viên?!
Tiết Lan vội vàng ấn đồng ý, cẩn thận nhận đề điểm tra.
Ôn Diễn quả nhiên là cái nóc nhà cao nhất [Ánh sáng tận thế], hơn nữa hai người phối hợp rất ăn ý nháy mắt thắng được hai trận xếp hạng.
Còn Chu Khán Thanh và Tề Tư Vũ chả hiểu sao....!Vậy mà lại thua tận năm trận.
"Đệt má, tại sao tôi với cậu cứ đi với nhau là gặp tên này thế!!!" Chu Khán Thanh ôm đầu nghi ngờ nhân sinh.
"Tôi cũng muốn hỏi câu này..." Tề Tư Vũ nhìn đống điểm tụt hơn cả tình cảm của người yêu cũ tuyệt vọng gào lên: "Lan Lan cậu đang nơi nào, cứu tôi với tôi không muốn đánh hạng với anh ta đâu..."
Tiết Lan xấu hổ nhìn Ôn Diễn: "Tôi out nhé?"
Tiết Lan vừa kết thúc Tề Tư Vũ vội vàng gửi lời mời qua, động tác nhanh đến mức Chu Khán Thanh há hốc mồm: "Tề Tư Vũ cậu có ý gì?! Tôi không xứng chơi với cậu hở?! Cậu cho rằng tôi gà đúng không???"
Tề Tư Vũ nhìn giao diện tổ đội ngạc nhiên trợn mắt: "............."
Chu Khán Thanh thấy thế vội vàng chen đầu vào ngó máy tính, một lúc lâu sau y phát ra tiếng cười như bị ma ám: "Ha ha ha ha ha, điểm rớt đến mức không chơi được với Exist nữa, khóc chưa."
"........." Tề Tư Vũ lảo đảo đứng dậy: "Tôi đau đầu quá, tôi đi ngủ đây."
Dứt lười, cậu ta dọn máy tính ôm đầu rời khỏi phòng huấn luyện.
Chu Khán Thanh nhìn đồng hồ lập tức cũng tạm biệt mọi người rồi chuồn lẹ.
Sau đoạn nhạc đệm, Tiết Lan và Ôn Diễn cùng nhau bắn trận xếp hạng thứ ba.
Hai người vừa vào game đã nghe thấy MicTeam có người hò: "Ủa Wind, là Wind thật!!!!"
Giọng nữ cao vang lên kèm theo sự hưng phấn khó che giấu, Tiết Lan tuy chưa từng nghe ai quá khích như thế nhưng với sự nổi tiếng của Ôn Diễn, đó cũng là điều đương nhiên.
Thấy hắn không nói gì, cô gái kia tiếp tục: "Lát nữa em sẽ cố gắng thêm thật nhiều máu cho anh."
Trò chơi bắt đầu, Tiết Lan lập tức xung phong dọn đường.
Cậu với Ôn Diễn đều nhận vị trí xung phong tìm kiếm quái và địch để kéo trận đầu game.
Nữ Y tá vẫn đi sau hai người nhảy nhót: "Wind thần, em vẫn luôn rất hâm mộ anh, em chơi game này là vì anh á!"
Ôn Diễn vẫn không trả lời.
"Em gái, chắc Diễn thần không mở mic đồng đội." Thấy cô nàng nói nhiều như vậy, đồng đội đứng cạnh tốt bụng nhắc nhở.
Tiết Lan nhớ đến trong nguyên tác Tiết Lan cũng đã từng như vậy, ngồi xổm trong ván game chờ từng thông báo giết người của hắn, sau đó lẽo đẽo theo đuôi, kết quả hắn không những không đáp lại mà còn khiến Đoàn Văn Tranh ngứa mắt.
Có người nói hắn không có thói quen mở mic đội hay nói chuyện trong game, như Tiết Lan biết, hắn gần như trận nào cũng mở.
Có lẽ gặp đồng đội như vậy khá phiền nhưng nếu thực sự tắt mic sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến những người khác.
Ở những top xếp hạng cao, chỉ cần sơ xảy một li thôi có khả năng công sức cả ngày hôm đó cày sẽ đổ sông đổ biển.
Vậy nên nhiều người thường chọn cách liên lạc qua mic thay vì đánh chữ để có thể kịp thời thông tin đến đồng đội.
Cô Y tá kia nghe đồng đội nhắc nhở xong cũng không dừng lại, rất giống Tiết Lan năm xưa.
Tiết Lan hơi chột dạ nên cũng không định can thiệp, cậu đi tới giữa bản đồ, bên tai không ngừng vang lên tiếng người lạ xâm nhập không bình thường.
Quân địch có khả năng đến sớm hơn bọn họ, thậm chí còn mai phục ở đó xong xuôi.
LGW – Exist: Im lặng.
Tiết Lan đáng nhẽ chỉ muốn nghe tiếng chân địch, lại không ngờ cô Y tá sau khi thấy tin nhắn của cậu nhảy ngược lên bắt đầu nói: "Ai nữa?! À, cái cô Babydy trước làm chủ kênh đúng không? Khiếp vừa vào đội chuyên nghiệp một cái bèn giả thanh cao, lúc trước cô dính Wind thế nào cô đã quên rồi à? Đừng có mà tiêu chuẩn kép nữa."
Tiết Lan cạn lời.
Đây cũng là lý do cậu không muốn lên tiếng từ đầu, rõ ràng hôm nay gặp cô gái này trăm phần trăm là xui xẻo, hơn nữa cậu muốn cãi cũng không cãi được, lịch sử đen tối của nguyên chủ còn dài lắm.
Cho nên sau này kể cả Tiết Lan có dùng thân phận con gái của ông chủ cũng không khiến Ôn Diễn chú ý đến mình.
Cậu ta đã làm quá nhiều chuyện khiến người khác khó chịu.
Giờ phút này, đứng trước nạn nhân Ôn Diễn, cậu hoàn toàn không biết mở lời giải thích ra sao.

LGW – Exist: Có người.
"Chúng ta còn chưa đi tới biên giới, có người sao được? Thích thì nói ra luôn đi, muốn chạy một mình với Diễn Thần đúng không?"
"Sao lúc cô lên live bám theo Diễn Thần người ta nói có người cô không tin? Hồi đấy bảo cô im cô có im không?"
"Hơn nữa, giọng nói của cô ấy hả, nghe đã thấy phiền, con gái con nứa gì mà giọng khàn hơn cả đàn ông, lại còn không biết xấu hổ nói giọng nói mình độc lạ.
Cô nói xem ai thích nghe cô nói chuyện không? Im lặng đi sẽ tốt hơn đấy!"
Tiết Lan không chịu nổi nữa, mở mic nói: "Tôi vốn là..."
"Phía trước bên trái, ba người."
Giọng nói Ôn Diễn vang lên cắt ngang hai người, Tiết Lan nhanh chóng cầm súng chạy đến gần boong tàu hỏng, quả nhiên có ba người núp sau rừng cây rậm rạp gần đó.
Cậu dứt khoát rút chốt bom ném thẳng vào, sau khi mặt đất rung lắc, Ôn Diễn xông lên phối hợp với Tiết Lan tìm cơ hội thích hợp diệt sạch ba người.
Ôn Diễn lập tức phát tín hiệu tấn công.
Lúc này Y tá mới tắt mic, theo chân mọi người đẩy nhanh về phía doanh trại của địch.
Trước sự trì hoãn của đối thủ chờ đồng đội sống lại, hai bên tổ chức thêm ba trận giao tranh lớn nhỏ trước khi đội Tiết Lan thành công diệt sạch bọn họ, toàn thắng trở về.
Ngay khi Tiết Lan thở phào nhẹ nhõm, Y tá lại mở mic:
"Diễn thần, không ngờ anh không tắt mic của đồng đội! Em vẫn luôn rất thích anh, em có thể thêm bạn với anh không?"
"Hiện tại rất ít Y tá, khi nào rảnh mình chơi với nhau đi bảo đảm em sẽ không kéo chân anh! Hơn nữa, Wind anh thích kiểu con gái như thế nào, em quen rất nhiều bạn bè đều thắc mắc hết?"
Hết game, Tiết Lan lạnh lùng out, cậu chả thèm quan tâm đến người qua đường không bao giờ gặp lại.
Vốn tưởng Ôn Diễn cũng giống cậu, ai ngờ hắn bỗng nhiên mở mic đội, nói từng chữ một ---
"Đánh game giỏi, vị trí xung phong...!thuộc đội tuyển chuyên nghiệp.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.