Tổ Thần Chí Tôn

Chương 827:




- Không có việc gì.
Diệp Thần ha ha cười cười.
- Xem ra ta đã thanh danh truyền xa a.
Hắn tự nhiên sẽ không đem sự tình Tinh Hồn dung hợp độ là 0 để ở trong lòng.
- Diệp Thần huynh đệ là rộng rãi chi nhân. Ta cùng Diệp Thần huynh đệ đồng dạng, từ trước đến nay không tin điểu cái gì Tinh Hồn dung hợp độ này.
Gặp Diệp Thần không có trách móc, Cố Lan cười sang sảng một tiếng nói:
- Ngọc Lan quả phi thường tiện nghi, cơ hồ nhà nhà đều có một ít, ta sẽ để cho Uyển Uyển đi lấy mấy cái cho Diệp Thần huynh đệ.
- Lại để cho chị dâu cầm mấy cái Ngọc Lan quả trở lại, ta cùng đại ca nếm thử cái Ngọc Lan Thuần Nhưỡng này hương vị như thế nào.
Diệp Thần rất sảng khoái nói, hơn vạn Ảnh Kim Cổ Tệ mà thôi, đối với ngàn vạn cấp mà nói, không đáng kể chút nào, sau khi uống còn có thể kiếm lại.
- Diệp Thần huynh đệ, cái này có thể không được, đây chính là rượu ngon giá trị hơn vạn Ảnh Kim Cổ Tệ, để cho vi huynh uống chẳng phải là lãng phí?
Cố Lan có chút thụ sủng nhược kinh chối từ nói ra.
- Ha ha, Cố Lan đại ca không cần phải khách khí, hôm nay cùng Cố Lan đại ca hợp ý, chúng ta không say không nghỉ!
Diệp Thần cười nói.
Cố Lan cự tuyệt mấy lần, nhưng ở dưới Diệp Thần kiên trì, cũng chỉ có thể nhẹ gật đầu:
- Vậy hôm nay ta liền chiếm tiện nghi của Diệp Thần huynh đệ, về sau nếu có cái gì cần cứ mở miệng, chỉ cần đủ khả năng, Cố Lan tuyệt không từ chối.
- Tốt.
Sau một lúc lâu, Lâm Uyển từ trong phòng cầm mấy miếng Ngọc Lan quả đi ra, bỏ vào bên trong vò rượu, lập tức một cỗ mùi rượu càng thêm nồng đậm đập vào mặt, so với lúc trước còn muốn đầm đặc vài lần.
- Đến, Cố Lan đại ca, ta mời ngươi!
Diệp Thần trước cho Cố Lan rót một chén, lại rót cho mình một chén, bưng chén rượu lên nói.
- Cạch chén!
Hai người hơi ngửa đầu, uống cạn rượu trong chén, đồng loạt lên tiếng cười sang sảng.
Một bữa cơm ăn khách và chủ tận hoan, Diệp Thần cùng Cố Lan mỗi người uống mấy bát lớn, Lâm Uyển cũng uống một tí. Một vò rượu bị uống một phần ba, Cố Lan cùng Lâm Uyển nói cái gì cũng không uống nữa, lại để cho Diệp Thần nâng cốc thu lại.
Cảnh ban đêm đen đến, ánh trăng chậm rãi bay lên, ánh mặt trăng sáng ngời chiếu vào trong tiểu viện, ba người ngồi ở trên ghế nhỏ nói chuyện phiếm, Cố Lan cùng Lâm Uyển làm người đều coi như không tệ, cùng Diệp Thần ở chung được phi thường hòa hợp.
- Diệp Thần huynh đệ sau này có tính toán gì không?
Cố Lan một bên ngẩng đầu ngắm trăng, một bên theo miệng hỏi.
- Ta chuẩn bị đi Dược Sư các làm chút chuyện.
Diệp Thần nói thẳng.
- Diệp Thần huynh đệ lại biết luyện đan?
Cố Lan có chút giật mình, Luyện Đan Sư là chức nghiệp gần với Luyện Khí Sư trên Thiên Nguyên Đại Lục, rất có địa vị.
- Đi vào trong đó nhóm lửa mà thôi.
Diệp Thần cũng không biết mình có thể học được Thiên Nguyên Đại Lục luyện đan chi thuật hay không, trước hết nói như vậy rồi.
- Có thể đi vào Dược Sư các, tóm lại là cái đường ra không tệ.
Cố Lan cũng không có đa tưởng, chần chờ một lát lại nói.
- Diệp Thần huynh đệ nếu đối với công tác bên Dược Sư các kia không hài lòng, ta có thể đem ngươi giới thiệu cho đại ca ta, hắn ở lãnh địa của một vị quý tộc làm việc, lớn nhỏ xem như một cái quản sự, có thể giúp Diệp Thần huynh đệ giới thiệu một phần cộng việc, bất quá khả năng tiền lương ít ỏi một ít.
- Đa tạ Cố Lan đại ca.
Diệp Thần tự nhiên sẽ không đi quý tộc lãnh địa làm việc, lại cũng không nói thêm gì, cười nói.
Thời điểm ba người bọn họ nói chuyện phiếm, Phượng Dao từ bên ngoài đi đến, hướng ba người Diệp Thần nhìn thoáng qua, không nghĩ tới Diệp Thần nhanh như vậy liền cùng Cố Lan, Lâm Uyển thân quen, khóe miệng của nàng hiện lên một tia vui vẻ trào phúng, quả nhiên người hạ đẳng luôn sẽ cùng người hạ đẳng tiến đến cùng một chỗ.
Trải qua sự tình hôm nay, Phượng Dao đã là xem thường Diệp Thần trong đáy lòng rồi, ở nàng xem ra, Diệp Thần đã chú định sẽ sinh hoạt ở tầng dưới chót, mà nàng thì nhất định gả cho một quý tộc, đến lúc đó thân phận địa vị căn bản không phải Diệp Thần có thể so sánh, hôm nay thời điểm vừa gặp được Diệp Thần còn tưởng rằng Diệp Thần là kim quy tế, không khỏi vì mắt của mình kém cỏi mà thầm hận.
- Phượng Dao trở lại rồi?
Cố Lan cùng Lâm Uyển nhiệt tình chào hỏi.
Phượng Dao nhìn sang Cố Lan cùng Lâm Uyển, cứng ngắc nở nụ cười thoáng một phát, xem như trả lời, trực tiếp về phòng của mình rồi.
Phượng Dao tuy vẻ mặt lãnh đạm, nhưng vợ chồng Cố Lan cùng Lâm Uyển nhếch miệng mỉm cười, cũng không để trong lòng, lộ ra thập phần rộng rãi.
- Phượng Dao nha đầu mặc dù có chút lãnh đạm, nhưng làm người cũng không tệ lắm, Diệp Thần huynh đệ ngươi bỏ qua cho.
Lâm Uyển cho rằng Diệp Thần cùng Phượng Dao còn không biết, cười giải thích nói.
Cố Lan cũng ở một bên gật đầu phụ họa.
Nữ nhân bợ đít nịnh bợ như Phượng Dao, Lâm Uyển cùng Cố Lan lại còn vì nàng nói chuyện, Diệp Thần có chút im lặng, bất quá vẫn là tùy ý gật gật đầu, cũng không nói đến chuyện hồi xế chiều, hắn không cần phải cùng một tiểu nha đầu vô tri chấp nhặt.
Lại trò chuyện chỉ chốc lát, đêm đã khuya, bọn hắn tất cả về phòng cảu mình nghỉ ngơi.
Diệp Thần trở lại gian phòng của mình, hai cái phân thân dung hợp lại với nhau, tu luyện một ngày, lại uống một tí Ngọc Lan Thuần Nhưỡng, tu vi của Diệp Thần lại có một ít tăng lên, tăng thêm trước kia ăn những thịt Đạo Huyền cảnh Hồn thú kia còn có một ít hiệu quả, Diệp Thần đã có một tia dấu hiệu trùng kích Thần Hải tam trọng.
Dù Tinh Hồn dung hợp độ là 0 thì sao, Diệp Thần không tin tốc độ tu luyện của mình sẽ so với những cái gọi là thiên tài kia chênh lệch đi nơi nào.
Đã đến ngày hôm sau, Diệp Thần từ chỗ Tuyên An nhận được tin tức, hắn đã có thể đi Dược Sư các làm việc, nhóm lửa cho một Nhất Tinh Dược Sư.
Diệp Thần thi triển Thần Cảnh phân thân, một cái phân thân lưu lại trong phòng tiếp tục tu luyện, cái phân thân khác thì tiến về Dược Sư các.
Đại đường Dược Sư các, thời điểm Tuyên An chứng kiến Diệp Thần, nhiệt tình chào hỏi.
- Đi theo ta.
Tuyên An nói ra, mang theo Diệp Thần xuyên qua hành lang thật dài, một đường đi đến bên trong.
- Vị Nhất Tinh Dược Sư kia gọi Minh Uyên, tính tình có chút nóng nảy, ở dưới tay hắn sống không tốt lắm, mấy người phía trước đều chịu không được, đã từ chức rồi, nhưng mà Dược Sư khác trong Dược Sư các tạm thời cũng không thiếu người, ta cũng an bài không được, ngươi chỉ có thể hơi chút nhẫn nại thoáng một phát, ta nhìn xem lần sau có thể tìm một Dược Sư khác cho ngươi hay không.
- Không có việc gì, cho ngươi phí tâm.
Diệp Thần cười nói, cảm thấy người trẻ tuổi Tuyên An này cũng không tệ lắm, cũng không biết tại sao lại ưa thích Phượng Dao.
Tuyên An hòa khí cười cười, mang theo Diệp Thần ở trên hành lang thật dài xuyên thẳng qua, hai bên hành lang rậm rạp nguyên một đám gian phòng, thỉnh thoảng có người mặc trường bào Dược Sư cùng dược đồng mặc đoản bào ra vào, hướng trong nhìn lại, chỉ thấy nguyên một đám lô đỉnh cực lớn để trong phòng, hỏa diễm hừng hực, làm cho cả gian phòng tràn đầy ánh lửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.