Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Chương 73: Thay đổi sản phẩm




Nhẹ đẩy cửa sổ ra, gió sớm thổi vào người một cái, Phương Minh Nguy nhìn xa ra phương xa, cảm xúc dâng trào.
Tuy ngày hôm qua đã qua, nhưng câu nói kia của tiến sĩ Tạp Tu vẫn quanh quẩn bên tai của hắn.
“Cậu có muốn trở thành Vương nguyên soái thứ hai không”
Nói nhảm, dĩ nhiên là muốn...
Trở thành đại anh hùng của liên minh địa cầu, là giấc mộng của mỗi thanh niên trong liên minh, loại bỏ những tâm lý âm u và dị dạng ra, thì khi được hỏi câu này, tám chín phần đều được trả lời rất thuyết phục.
Sờ sờ cái mũi, hít một luồng không khí sáng sớm thật sâu, khiến cho khí lạnh chuyển lưu mấy vòng trong phổi.
Mặc dù từ ngày chiếm được sự truyền thừa của tử linh pháp sư, hắn chỉ biết rằng, tương lai của mình tuyệt đối sẽ không bình thản, nhưng mà vô luận là nghĩ thế nào, hắn cũng không dám đem mình ra so sánh với anh hùng địa cầu Vương Tự Cường cả.
Nhưng tiến sĩ Tạp Tu lại cho hắn một hy vọng cái hy vọng này tựa hồ có thể đến trong tầm tay, nhưng trong cảm giác lại vĩnh viễn không bao giờ đạt được.
Trải qua cuộc nói chuyện của ngày hôm qua, hắn rốt cục đã rõ ràng vì sao tiến sĩ Tạp Tu và Đại Vệ lại để ý đến bàn lĩnh nhất tâm nhị dụng của mình.
Bởi vì năm mươi năm trước, Vương Tự Cường đã tuyên bố một câu, ông ta muốn nhận một người có thiên phú nhất tâm nhị dụng, hơn nữa còn có lực lượng tinh thần vô cùng cường đại làm đồ đệ. Đông thời, ông ta còn cam đoan với tất cả mọi người rằng người đồ đệ này nhất định sẽ vượt qua chính mình, mang đến nhiều chỗ tốt hơn nữa cho người địa cầu.
Năm mươi năm trước, vô số người hiểu chuyển đã bắt đầu tìm kiếm nhân tài như vậy.
Nhưng phần lớn mọi người đều thất vọng phát hiện ra rằng vô luận là người có thiên phú nhất tâm nhị dụng, hay là người có lực lượng tinh thần siêu cao thì không ít, nhưng đồng thời có cả hai thiên phú này thì lại là lông phượng sừng lân, trăm ngàn vạn người cũng không có một.
Tuy rằng đã mấy chục năm trôi qua, Vương Tự Cường cũng nhận không ít đệ tử trong đại đội đặc chủng đệ nhất, nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng nhân vật chính thức đạt đến tiêu chuẩn trong lòng ông ta ngay cả một bàn tay cũng không góp được.
Cho nên khi Đại Vệ và tiến sĩ Tạp Tu vô tình phát hiện ra Phương Minh Nguy có lực lượng tinh thần cao siêu đồng thời còn có thiên phú nhất tâm nhị dụng nữa, cho nên mới hưng phấn vô cùng như vậy.
Vô luận là vì cá nhân, vì quốc gia, hay là vì câu nói trong miệng của Vương Tự Cường, tóm lại sau khi phát hiện thiên phú Phương Minh Nguy này xong gia tộc Khải Lý và gia tộc Mạc Tác Lí nhất định sẽ tiến thêm một bước sâu trong liên minh địa cầu.
Mà tương lai bản thân của Phương Minh Nguy, càng không thể nào đo lường được.
Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, một bóng người giống như con mèo nhẹ nhàng tiến vào, không phát ra bất kỳ tiếng động nào hết.
Trong lòng Phương Minh Nguy khẽ động hắn cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào hết, nhưng trong lòng không biết tại sao lại bỗng dấy lên một tia báo hiệu không hiểu.
Quay đầu lại nhìn hướng cửa ra vào, đúng lúc thấy một cô gái mặc đồ đen đang đứng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều khẽ giật mình.
“Viên Ninh?” Phương Minh Nguy kỳ quái, hỏi: “Thi Nại Đức không phải đã nói, cô tạm thời vâng lệnh đến sở nghiên cứu, ít nhất phải ba tháng mới có thể trở về sao?”
Viên Ninh giơ ngón tay xanh nhạt lên, nói khẽ: “Hừ, tôi chỉ lén đến đây tìm cậu thôi”
Trong lòng Phương Minh Nguy có chút kích động cũng nhỏ giọng xuống, nói: “Tìm tôi, có chuyện gì?”
“Đương nhiên... tôi nhớ cậu” Viên Ninh thoải mái nói.
Trong lòng Phương Minh Nguy liền nóng lên, mặc dù có chút khiếp sợ, nhưng mà từ đáy lòng cũng không khỏi dâng lên một cảm giác kiêu ngạo.
Vô luận là dung mạo hay khí chất, Viên Ninh cũng không dưới Khắc Lỵ Tư, cũng là một cực phẩm mỹ nữ. Hơn nữa càng làm cho Phương Minh Nguy động tâm chính là, mình không hề thi triển bất kỳ thủ đoạn nào với Viên Ninh cả.
Cho nên khi nghe thấy giọng nói ôn nhu của nàng sự đắc ý trong lòng đương nhiên không cần phải nói.
“Cái này, tôi...” sắc mặt của Phương Minh Nguy ửng đỏ lên, đang lo lắng rằng mình nên tiếp nhận tình ý của nàng ta hay là từ chối thì tốt hơn.
“Cậu làm gì? Sao trên mặt đỏ vậy, không phải là bị sốt chưa” Viên Ninh bước lại, dùng bàn tay mềm mại nhỏ bé của mình đưa lên trán của hắn, hỏi.
“A, không có, tuyệt đối không có” Phương Minh Nguy nuốt nước miếng cái ực, chóp mũi ngửi thấy một mùi thơm con gái nhàn nhạt, trái tim lập tức đập nhanh lên vài nhịp.
“Đã không có, vậy làm việc nhanh lên, thời gian của tôi rất ít, còn phải lập tức trở về” Viên Ninh thúc giục.
“Làm việc?” Phương Minh Nguy kinh ngạc há hốc mồm, không thể tưởng được lá gan của nàng lại lớn vậy, thật sự đúng là hào phóng quá... không, là một cô gái dám yêu dám hận hiện đại!
Hít một hơi thật sâu, đôi tay không khỏi lực rịch, hắn kìm chế trái tim muốn nhảy ra ngoải, nói: “Được, chờ tôi chút, lấy đồ cái đã” Xoay người đi đến đâu giường, hắn nhớ rõ, ở đó có một hộp áo mưa.
“Không cần, tôi đã chuẩn bị xong rồi, cho cậu” Viên Ninh đưa qua một vật.
Phương Minh Nguy cầm lấy mấy trang giấy mỏng nghi hoặc hỏi: “Đây là gì?”
“Đây là tư liệu tôi sắp xếp ra, cậu xem trước đi”
“Làm việc này còn cần tư liệu sao? Cô yên tâm, mặc dù tôi là lần đầu tiên, nhưng mà đã xem qua không ít phim”.
“ơ? Cậu đã xem qua phim?” Viên Ninh nghi ngờ, nói: “Không có khả năng! Trừ tôi ra, căn bản là không ai có khả năng mang ra được”.
“Thật, không lừa cô, mấy cái phim đó cũng không có quản lý nghiêm khắc, chỉ cần lên mạng tìm là thấy, vô luận là tay đôi hay là threesome, vô luận là mature hay là loli cái gì cũng có, cam đoan là cô coi một lần là sẽ ghiền... ơ, cô làm sao vậy?”
Răng rắc...
“Này, cậu còn sống không?”
Phương Minh Nguy bò lên khỏi giường, hắn ôm cách tay, bi phẫn gần chết nói: “Viên Ninh, sao cô lại có ham muốn nữ vương vậy? Tôi không chơi”.
“Cậu mới có ham muốn nữ vương”
“Nếu cô không có, tại sao lại đánh tôi?”
Khuôn mặt của Viên Ninh đỏ lên, nói:”Ai kêu cậu có tư tưởng xấu xa như vậy?”
“Tôi xấu xa hồi nào, cô khiêu khích tôi trước thì có” Phương Minh Nguy oán hận nói.
“Phi” Lông mày của Viên Ninh dựng lên, nói: “Tôi tìm cậu, là mời cậu tiến hành thay đổi năng lượng khống chế khí và ẩn thân khí, ai ngờ... cậu... cái kia... ”
“Thay đổi?” Phương Minh Nguy mở to mắt ra, nhìn vẻ mặt giận dữ của Viên Ninh, một chút oán hận trong nội tâm cũng không cánh mà bay. Bà nội à! Thì ra là chuyện này, vậy tại sao bà lại nói chuyện mập mờ như vậy, không phải là có ý định lấy mạng người sao.
Trước màn hình lớn, hơn mười vi mạch được bày ra, bên trong là những kết cấu phức tạp, Phương Minh Nguy chỉ nhìn một chút mà đã cảm thấy não như muốn liệt luôn.
“Cậu xem, đây chính là năng lượng khống chế khí mà chúng tôi vừa mới thiết kế lại, nhưng mà vô luận là chúng tôi thí nghiệm thế nào, cũng không đạt được hiệu quả một nửa như trước” Viên Ninh nghiêm túc nói: “Cậu có biện pháp nào không?”
Phương Minh Nguy cau mày, nói thật, mấy thứ trong này, một cái hắn cũng không hiểu: “Viên Ninh, chăng lẽ đồ tôi giao qua có hiệu quả không tốt?”
-
“Không, đồ do cậu thiết kế rất hiệu quả, chúng tôi rất hài lòng”
“Đã như vậy sao các người còn muốn thay đổi? Nhanh như vậy mà đã muốn cho ra đời sản phẩm thứ hai, có phải là hơi nhanh không?”
“Chúng tôi không phải là muốn cho ra sản phẩm thứ hai, mà là muốn cậu thiết kế lại một chút, thêm những thứ vào, làm cho năng lượng khống chế khí đạt đến hiệu quả bảy phần của sản phẩm do cậu cung cấp là được”
“Ơ, ý của cô là, muốn tăng thành phẩm, giảm hiệu quả xuống?”
“Không sai, chính là ý này”
“Vì sao lại phải làm vậy?’
Viên Ninh lưỡng lự nói: “Cái thứ đó của cậu làm trước đó rất là đơn giản, bất cứ tổ chức cá nhân nào chỉ cần mở ra xem xét đều có thể hoàn toàn bắt chước” Dừng lại một chút, lại nói: “Quốc gia chúng ta có chờ mong rất lớn với hai dạng sản phẩm này, không chỉ muốn tự mình sử dụng mà còn muốn đầy mạnh tiêu thụ đến các quốc gia cấp hai cấp ba xung quanh.”
Phương Minh Nguy bừng tỉnh nói: “Các người muốn cầm thứ này đi hại người?”
“Cũng không tính là hại người, chẳng qua là chỉ muốn kiếm một chút tiền thôi” Viên Ninh vui vẻ nói: “Đương nhiên, chúng tôi sẽ dần dần giảm thành phẩm sản phẩm xuống và đề cao hiệu quả sản phẩm, cuối cùng vẫn phải nắm giữ bí quyết kỹ thuật trong tay.”
“Làm như vậy có phải là hại người quá hay không?”
“Không đâu, tất cả các quốc gia đều làm như vậy, chúng tôi chẳng qua chỉ làm việc theo quy tắc mà thôi”
“Viên Ninh, có nghe ai nói qua chưa, cô thật sự rất thích hợp cho việc kinh doanh”
“Đương nhiên!” Viên Ninh cười quyết rũ, càng lúc càng giống tiểu hồ ly trộm gà vậy: “Mẹ của tôi là trùm trong thương trường, tôi cũng có di truyền trong phương diện này”
Phương Minh Nguy thu hồi ánh mắt lại trên mặt nàng nhìn thấy mị thái hấp dẫn như vậy, trái tim của hắn lại đập mạnh lên, nếu không lập tức dời ánh mắt, thì chỉ sợ là sẽ xấu mặt tiếp.
Trong mắt của Viên Ninh đột nhiên lóe lên sự đắc ý, nàng thúc giục: “Cậu có biện pháp nào không? Nhanh nghĩ đi, thời gian của tôi không có nhiều đâu”
Phương Minh Nguy hít sâu một hơi, nói: “Đến khoang thuyền phong kín tôi sẽ nghĩ biện pháp”
Chỗ ở của hắn rất lớn, phòng trong là phòng ngủ, phòng ngoài là phòng khách, còn có một phòng chuyển dùng để huấn luyện, khoang thuyền phong kín bên trong là loại cao cấp nhất không cần nghi ngờ nữa.
Cửa khoang chậm rãi đóng lại, Phương Minh Nguy mang truyền cảm khí lên, đồng thời, lực lượng tinh thần của hắn cũng chậm rãi tiến sâu vào linh hồn của người Thiên Dực tộc kia.
Theo lực lượng tinh thần không ngừng tăng lên, thứ mà hắn có thể tiếp xúc cũng càng nhiều lên, thậm chí là đã có thể đạt đến trình độ trao đối với linh hồn.
Một chút ý tứ thông qua tinh thần cầu chuyển đến linh hồn của Thiên Dực tộc, thời khắc này, cái cảm giác kỳ dị lại một lần nữa xuất hiện, phảng phất giống như là hai linh hồn hòa hợp một thể, tuy hai mà một.
Một đường bắt đầu vẽ ra trên bản thiết kế, hơn mười đường vẽ trùng điệp cộng lại, trước màn hình lớn xuất hiện ra một phương án gần như hoàn mỹ.
Hai mắt của Viên Ninh càng ngày càng sáng khóe miệng nàng tràn đầy một nụ cười vui vẻ chính thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.