Tinh Tế Tối Cường Thông Gia

Chương 2:




"Chu tiên sinh, tôi ngưỡng mộ em đã rất lâu."
Trên mặt Chu Cẩn có mấy phần ngại ngùng: "Chúng ta trước đây tựa hồ cũng chưa từng gặp nhau."
"Tôi thấy em phát biểu trong lễ tốt nghiệp. Tôi đối với em cơ hồ là nhất kiến chung tình."
Video lễ tốt nghiệp cấp ba của Omega luôn được chiếu trên truyền hình, tất cả mọi người đều có thể thấy được.
Phần ngượng ngùng trên mặt Chu Cẩn lại càng nhiều. Cậu thật sự không nhịn được mà cúi đầu, khiến Jonash không thể nào nhìn thấy biểu tình trên mặt của cậu.
"Tôi hi vọng em có thể tiếp nhận tôi."
Nói thẳng như thế thật sự rất đường đột. Sau khi Jonash bật thốt lên cũng cảm thấy bản thân không thích hợp. Nhưng vẻ mặt tốt tính của Chu Cẩn lại không thể nghi ngờ đang lộ ra ngay lúc này, cậu liếc nhìn huy hiệu Hán Tư: "Jonash tiên sinh, phi thường cảm ơn phần tình cảm của ngài. Bất quá tôi vẫn cảm thấy chúng ta thích hợp làm bạn hơn."
Nếu đổi thành một Omega khác thì người nọ đại khái đã thẹn quá hóa giận mà phẩy tay áo bỏ đi. Chu Cẩn ôn hoà lúc này thật sự khiến Jonash càng si mê: "Là tôi đường đột, cảm ơn em."
Khúc nhạc mở màn vang lên, từng đôi thân ảnh lần lượt bước vào sàn nhảy. Jonash tràn ngập ao ước nhìn Chu Cẩn. Chu Cẩn âm thầm hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt chờ đợi của đối phương mà đưa tay tới.
Buổi hẹn không biết mặt nhau cứ như vậy trôi dạt về quá khứ, Lilith trở thành người thắng cuộc lớn nhất. Không đợi được đến ngày hôm sau, tin tức Lilith nhảy múa và vui vẻ trò chuyện với Vạn Nghiệp Vi liền truyền đến khắp mọi vòng xã giao.
Những nam nhân của Chu gia cũng trở về quân đội. Sau khi Chu Cẩn lễ phép cực tuyệt Hán Tư trong lần đầu cậu tham gia hội Cầu Hỉ Thước, cậu một lần nữa chôn đầu vào việc học hành.
Tin tức bùng nổ duy nhất trong cuộc sống tĩnh lặng này hẳn chính là tin quặng mỏ ở Hoàn Giới tinh bị Tinh Đạo đánh cướp.
Loại sinh vật Tinh Đạo này, từ sau khi tiến vào thời đại tinh tế, chúng vẫn là một vấn đề đau đầu của nhân loại.
Một thứ khác chính là trùng tộc.
Trùng tộc mặc dù có vỏ ngoài cứng cáp, cũng may trí thông minh lại thấp bé, chỉ cần không phải trùng tộc xuất hiện với quy mô lớn liền dễ dàng bị tiêu diệt.
So ra thì Tinh Đạo đáng ghét hơn rất nhiều.
Không nhất định nhằm vào bất cứ chủng tộc nào trong vũ trụ, dùng tiểu chiếm hạm vũ trụ, xuất quỷ nhập thần, va vào liền giết, giết xong liền cướp, cướp xong liền đi. Không cố định ở bất cứ địa điểm nào, không cố định đường biển, y như một con muỗi đánh không chết lại thích bay xung quanh cắn người, phi thường đáng ghét.
Lần này cư nhiên theo dõi quặng mỏ của liên bang, đồng thời đã cướp bóc thành công, quả thật khiến cho toàn bộ liên bang đều tức giận.
Tổng thống Đường Hạc Minh hạ lệnh điều tra, quân đội số một của Chu Chiêu chính là đầu quân.
Trên internet cơ hồ luôn báo cáo về tin tức ở tiền tuyến, mỗi ngày náo nhiệt đến khó tả.
Nhưng cuộc sống này vẫn khá xa với cách sống của Chu Cẩn. Trước mắt điều khiến cậu bận rộn nhất chính là phải thu thập hành lý chuẩn bị lần đầu xa nhà. Hệ tranh sơn dầu mà cậu báo danh đến đang tổ chức một chuyến đi nhằm mục đích sưu tầm cảnh sắc.
Nhưng địa điểm liền được xác định là ở Thiên Nga tinh, thánh địa với phong cảnh tươi đẹp dành cho khách du lịch. Mà khoảng cách lại ngắn, công tác bảo toàn tranh ảnh cũng khá tốt, khoảng cách so với chủ tinh cũng tương đối gần, độ an toàn tương đối được bảo đảm.
Lúc Chu Cẩn ngồi xe đưa đón phóng ra chỗ cất cánh cũng đã có hơn một nửa người xuất hiện, Antaro cũng là một người trong đó. Đây cơ hồ là lần đầu tiên tập thể Omega bọn họ xa nhà, đều rất hưng phấn. Đặc biệt là Antaro, gia cảnh của y bình thường, dù được chính phủ trợ cấp đi chăng nữa cũng không đủ chi trả phí lữ hành của mình. Có thể nói đây là lần đầu tiên y rời khỏi chủ tinh.
Chu Cẩn cười híp mắt nhìn Antaro đang nhảy nhót tưng bừng, thỉnh thoảng nhắc nhở y cẩn thận một chút.
Bên cạnh có mấy người đang tán gẫu, không biết làm sao liền nói đến hoạt động duy quyền cho Omega đang dần trở nên nổi bật trên internet dạo gần đây.
Lilith cũng thảo luận về chuyện đó, đại khái là bởi vì mối quan hệ khá tốt với Vạn Nghiệp Vi, dạo này cô cũng rất ít khi chủ động tìm phiền phức ở chỗ Chu Cẩn, cả người liền tự nâng lên thành một hàng giá trị khác.
"Tôi thấy mấy Omega đó chính là quá tham lam rồi, còn muốn tiến vào trường quân đội nữa, cho tôi nhờ. Với thể chất Omega như vậy, chạy mười ki-lô-mét liền đã nằm sấp xuống, quả thật không biết trời cao đất rộng."
"Đúng vậy đúng vậy," nữ sinh tên Nhâm Thiến đứng bên cạnh phụ họa cho Lilith, "thể chất của Omega căn bản không thích hợp với việc luyện tập thể năng cường độ cao. Tôi nhìn thấy bọn họ chỉ làm vậy để có thể tiếp cận được với những quân giáo sinh ưu tú mà thôi."
Nói đến quân giáo sinh liền có người lập tức hỏi Lilith: "Vạn đội trưởng gần đây có liên lạc với cậu không? Tôi ghen tị với cậu ghê đó! Nghe nói lúc trước Vạn đội trưởng sau khi nhảy xong điệu nhảy mở màn liền rời đi, lần này vậy mà lại chờ đến khi vũ hội kết thúc rồi đưa cậu về nhà nữa chứ!"
Lilith ngẩng gương mặt xinh đẹp lên, ánh mắt như có như không liếc nhìn Chu Cẩn: "Tôi nói rồi mà, Vạn đội trưởng nhất định là của tôi!"
Antaro mới muốn nói gì đó đã bị Chu Cẩn ngăn lại. Cậu nhét một quyển sách lên người Antaro, bản thân thì trực tiếp trùm mắt nghỉ ngơi.
Thời điểm toàn bộ hoa trân châu tụ lại, thật sự là một cảnh sắc đẹp. Biển hoa lan tràn đến tận chân trời, khiến người khác phảng phất bản thân như đang ở trong ngân hà. Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Chu Cẩn đến Thiên Nga Tinh, cậu vẫn tránh không được mà phát ra cảm thán trước cảnh sắc trước mắt. Antaro đó giờ chưa từng tới nơi này lại càng không cần phải nói, cả người đã hoàn toàn say mê trong biển hoa.
"Tớ rốt cuộc biết tại sao lão sư nói muốn sưu tầm cảnh sắc nhất định phải thân lâm kỳ cảnh rồi." Y thở dài nói, "Tuy rằng trên internet toàn những bức ảnh chẳng mấy khác gì so với cảnh sắc nơi này, thế nhưng, so với việc chính bản thân mình hòa quyện vào trong đó, độ chênh lệch cũng không chỉ là một sao nửa đâu!"
*thân lâm kỳ cảnh: hoà mình vào cảnh sắc tươi đẹp.
Giờ khắc này bọn họ đều đã đem hành lý đặt vào trong nhà khách, cầm lấy bản vẽ và đi theo lão sư đến nơi đã được chuẩn bị sẵn.
"Các bạn học sinh, bản đồ thầy đều đã phát đến mỗi thiết bị giới hạn cá nhân của từng người. Nhớ kỹ, các em chỉ có thể hoạt động trong khu vực màu đỏ! Vượt qua ranh giới khu vực màu đỏ liền sẽ có người lập tức mang bọn em về. Lúc đó, không chỉ bị trừ điểm mà còn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thành tích." Anna đã có mấy chục năm kinh nghiệm dẫn dắt đội sưu tầm cảnh sắc thiên nhiên, tuy rằng Omega được giáo dục đến rất ngoan ngoãn nhưng luôn sẽ có một hai người vô tình chạy ra khỏi phạm vi an toàn, gây phiền toái đến bầu không khí yên tĩnh. Đây cũng là nguyên nhân tại sao bà lại không ngại phiền phức mà nói với mọi người về những hạng mục cần phải chú ý.
Bọn học sinh nhẫn nhịn nóng nảy nghe bà cằn nhằn xong, sau một tiếng giải tán lập tức rầm một phát tản ra.
Antaro nhìn bản đồ trên thiết bị giới hạn, chỉ vào một vị trí màu đậm hơn: "Tớ đã nghiên cứu qua, chỗ này có một cái hồ, chúng ta trước tiên đến đó xem thế nào được không?"
Chu Cẩn không có ý kiến gật gật đầu, hai người lấy máy phi hành gần đất bay thẳng đi.
Đến địa điểm như đã quyết định, cả hai bất ngờ phát hiện Lilith cũng mang theo vài người đi xuống từ một máy phi hành khác. Lúc cô phát hiện ra Chu Cẩn và Antaro, trên mặt lập tức hiện lên một tia bất mãn.
Sunni đi gần bên cạnh cô nhất nói rằng: "Chu Cẩn, cậu cũng thật là đi đâu cũng đều phải nhằm vào Lilith nhỉ. Ngay cả địa điểm vẽ tranh cũng muốn đi theo sao?"
Antaro không chút nào chịu phục: "Ai nói nơi này chỉ cho phép mình các cậu tới đây?"
Chu Cẩn biết, nếu như ngăn lại thì tình thế sẽ phát triển theo hướng mấy tiểu hài tử cãi nhau các kiểu, cậu một tay kéo Antaro qua: "Chúng ta đi qua bên kia."
Nói xong lôi kéo Antaro chui vào bụi hoa.
Antaro và Chu Cẩn một đường đi trong bụi hoa, y ngắt lấy một nhánh hoa trân châu, không cam lòng hỏi cậu: "Tại sao lúc nào cậu cũng nhường Lilith hết vậy?"
Chu Cẩn cũng không quay đầu lại: "Đại khái bởi vì tớ không phải đứa nhỏ, tớ không thích đấu võ mồm một cách vô vị."
"Cậu đây là đang cổ vũ để cô ta càng ngày càng hung hăng kiêu ngạo thôi." Antaro kháng nghị sau gáy Chu Cẩn.
Hai người đi ra một đoạn đường, Antaro lảm nhảm lảm nhảm Lilith lúc thường ương ngạnh và mưu toan, hơn nửa là muốn tẩy não Chu Cẩn: "Cậu không thể đối với người nào cũng tốt tính và nhường nhịn như vậy được, đặc biệt là..."
Bỗng nhiên từ phương hướng của Lilith ở phía sau bọn họ truyền đến một tiếng hét hoảng hốt ngắn ngủi, sau đó liền không có âm thanh nào nữa.
Tiếng thét chói tai ngắn đó tựa hồ được phát ra từ miệng Lilith, bên trong xen lẫn quá nhiều sợ hãi. Chu Cẩn và Antaro lập tức ngừng bước, liếc mắt nhìn nhau một cái.
"Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?" Antaro thần thái sốt sắng hỏi Chu Cẩn.
Chu Cẩn cau mày liếc mắt nhìn, ngoại trừ một dàn hoa trân châu liên miên thì cái gì cũng không thể nhìn thấy.
"Tớ qua xem một chút, cậu đợi ở chỗ này đi."
Antaro một phát bắt được cậu: "Đừng, tớ cùng đi với cậu, tớ không muốn đứng ở đây một mình."
Chu Cẩn cảm giác được bàn tay cầm lấy tay mình đã thoáng có chút phát run, không thể làm gì khác mà bất đắc dĩ gật đầu, ra hiệu y đè thấp thân thể rồi chậm rãi đi ngược trở về.
Chờ hai người cẩn thận trở lại bờ hồ, phát hiện năm người Lilith đã lấy máy phi hành của bọn họ đồng thời biến mất. Chu Cẩn kịp thời quyết đoán, mở ra thiết bị giới hạn liền muốn gửi đi một tin nhắn cầu cứu, lại phát hiện không có một tí tín hiệu nào cả.
Nguy rồi! Chu Cẩn một phát bắt được Antaro còn đang nhìn xung quanh: "Chạy mau!"
Nhưng hai người còn chưa chạy được vài bước liền đụng phải một bức tường trong suốt, bởi vì còn không kịp phanh lại nên Antaro liền đập vào người Chu Cẩn, y cảm thấy khuôn mặt đều đã bị vỗ bẹp.
"Lòng cảnh giác không tồi." Phía sau truyền tới một giọng nói cà lơ phất phơ, Chu Cẩn bụm mặt bò lên, thấy được một thứ đầy lỗ, cầm trong tay một cây kiếm kích quang, không biết thứ sinh vật hình người mặc trên thân nên được tả là quần áo hay vải rách nữa.
Sở dĩ nói sinh vật hình người là bởi vì từ cổ đối phương trở xuống thì giống với nhân loại, chỉ là quả đầu có xúc tu của bạch tuộc. Vài tia xúc tu nhớp nháp đang vung vẩy trên không trung, các giác màu đỏ vừa mở ra liền nhanh chóng co rút lại, thật sự rất buồn nôn.
Âm thanh của Antaro kẹt lại trong cổ họng, trợn to hai mắt nhìn đối phương, sợ hãi đến nỗi cả người đều bắt đầu phát run.
Chu Cẩn đem Antaro che chở ở phía sau, cảnh giác nhìn đối phương: "Chúng tôi sẽ không phản kháng, xin đừng thương tổn chúng tôi."
Trong miệng đối phương phát ra một tiếng cười nhạo: "Phản kháng?" Tựa hồ là đang chê cười suy nghĩ của Chu Cẩn. Hắn sai khiến ba "người" của hắn tiến lên, áp trứ Chu Cẩn bọn họ đi sâu vào trong bụi hoa.
Antaro vì đang trong sợ hãi nên không có cách nào đi bộ được, nhờ Chu Cẩn đỡ hộ nên y mới có thể miễn cưỡng di chuyển.
Hai người bị áp lên một chiếc chiếm hạm nhỏ, vừa nhìn bề ngoài của chiếm hạm, Chu Cẩn ngay lập tức phán đoán ra rằng đây là một nhóm trộm xấu xa có tiếng Tinh Đạo.
Chu Cẩn và Antaro bị giam vào trong một gian phòng nhỏ trên chiếm hạm. Tinh Đạo tựa hồ không để ý chút nào đến việc bọn họ sẽ liên lạc với bên ngoài, ngay cả thiết bị giới hạn cá nhân cũng không tịch thu, trực tiếp đóng cửa một cái liền rời đi.
Đèn trong phòng không biết tại sao lại khá tối tăm. Antaro chưa từng ở trong một địa phương có tia sáng kém như thế, không tự chủ được mà nỗ lực để bản thân dính vào người Chu Cẩn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.