Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 75: Mật Tông Sát Thủ (Phần 2)




Thập Nhị Thiên Môn Trận mặc dù gia tăng lực công kích không nhiều, nhưng nó vẫn còn một tuyệt kỹ rất lợi hại, đó là có thể dung hợp công kích của mười hai người.
Nhưng muốn dụng hợp cũng cần phải có một vài điều kiện khắt khe. Một là nội lực của mười hai người phải cùng một loại, nếu không ngược lại chính người bày trận sẽ bị thương. Hai là công lực của mười hai người phải tương đương nhau, mới có thể phát huy thực lực cao nhất. Đương nhiên nếu như công lực của mười hai người không giống nhau thì cũng có thể bày trận, nhưng lại không thể sử dụng một chiêu công kích dung hợp này.
Điều kiện thứ ba cũng là điều kiện hà khắc nhất, đó là nó chỉ có thể dung hợp công kích thoát ra khỏi thân thể. Phải biết rằng muốn cho nội lực rời khỏi thân thể tiếp tục công kích, thực lực ít nhất cũng phải là Tam phẩm cao thủ. Mười hai Tam phẩm cao thủ, hơn nữa công lực còn phải cùng một nguồn và tương đương nhau, các thế lực bình thường không thể nào có được. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Thập Nhị Thiên Môn Trận chỉ là trận pháp hạng hai.
Người khác không có, nhưng Mật Tông thì lại có. Đừng nói là mười hai Tam phẩm cao thủ loại này, cho dù là mười hai Nhất phẩm cao thủ phỏng chừng cũng có!
Cố Kỳ nhìn thấy chiến giáp màu trắng do cương khí tạo thành trên người Tiêu Lâm, sắc mặt đột nhiên biến đổi, kinh hô:
- Ngươi không phải là ngoại công cao thủ hay sao, tại sao lại có thể phát ra hộ thân cương khí chỉ có Thiên chi cảnh cao thủ mới có thể sử dụng được?
Hộ thân cương khí uy lực mạnh hơn rất nhiều hộ thể chân khí của Tiên thiên cảnh giới, căn bản là không cùng một cấp bậc. Chỉ là Cố Kỳ không biết hộ thể cương khí của Tiêu Lâm không phải do chân nguyên lực hình thành, mà là do hỗn độn lực. Uy lực mạnh hơn rất nhiều!
Tiêu Lâm không trả lời, chỉ nhướng mày một cái.
”Vút!"
Phách Tản Phủ mạnh mẽ lao về hướng Huyết Thủ Ấn. Thủ ấn đỏ như máu kia lại dường như không hề sợ hãi, vẫn tiếp tục bay đến.
”Phụp!"
Huyết Thủ Ấn giống như không hề có một chút uy lực, nhanh chóng vỡ nát ra. Điều này làm cho Tiêu Lâm cũng phải ngẩn người.
Cố Kỳ trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ thương tiếc, sự thương tiếc đối với một cao thủ Thiên chi cảnh. Phải biết rằng đạt đến Thiên chi cảnh thì đã có thể trường sinh bất lão. Cố Kỳ cũng đã hơn một trăm hơn tuổi rồi. Hắn cho đến năm mươi tuổi nhờ vào sự giúp đỡ của Đại trưởng lão mới có thể đột phá Nhất phẩm cảnh giới. Vì vậy diện mạo bây giờ vẫn không thay đổi, thoạt nhìn chỉ như một trung niên nhân mà thôi. (nhất phẩm cao thủ năm mươi tuổi đương nhiên thoạt nhìn trẻ hơn nhiều so với người bình thường năm mươi tuổi)
- Diệt Môn —— Nhân!
Thanh âm Cố Kỳ nhẹ nhàng vang lên, mang theo một chút thương cảm.
Mười hai Hắc y cao thủ hai tay lập tức biến ảo thành những quỹ tích kỳ diệu, hình thành những thủ ấn nhỏ màu vàng. Những thủ ấn này nhanh chóng bay về hướng Tiêu Lâm, nhưng quỹ tích lại không hề giống nhau, hơn nữa còn theo một quy luật khó hiểu.
Tiêu Lâm đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí thế mãnh liệt. Không phải do mười hai Hắc y nhân sinh ra, cũng không phải từ trung niên nhân mặc y phục màu vàng kia, cũng không phải là từ Trương Tinh Phong vẫn đứng bên ngoài quan sát nãy giờ.
Khí thế đó lại phát ra từ Huyết Thủ Ấn vốn đã bị Phách Tản Phủ phá nát. Huyết Thủ Ấn đã vỡ nát đột nhiên lại dung hợp với các thủ ấn màu vàng đang bay đến. Mội một lần dung hợp màu sắc của nó lại biến đổi, đồng thời củng sản sinh ra một khí thế cường đại. Làm cho Tiêu Lâm khiếp sợ chính là thủ ấn hình thành vẫn có màu đỏ như trước, nhưng thấp thoáng bên trong lại có một luồng sáng màu đen.
Mười hai Hắc y nhân lúc này đều đã lui về phía sau Cố Kỳ, ngồi xếp bằng khôi phục công lực. Lúc này trong cơ thể bọn họ đã không còn một chút nội lực nào.
Trương Tinh Phong đột nhiên vung tay lên, trong nháy mắt đã đem Hồng Tiêu đến bên người. Cố Kỳ cũng đã bắt đầu chú ý đến sự tồn tại của người này, tinh quang trong mắt liền thu lại. Hắn vừa nhìn thấy mái tóc bạc của Trương Tinh Phong, thân thể bỗng nhiên chấn động, lập tức cung kính nói:
- Xin hỏi vị này có phải là gia chủ của Tinh Phong gia tộc —— Trương Tinh Phong bá tước hay không?
Cố Kỳ trong lòng âm thầm kêu khổ. Sự lợi hại của huynh đệ Lý Thế dân tất cả các thế lực lớn đều biết được. Lý gia sở dĩ có thể tung hoành Thanh Long đại lục, chính là nhờ Lý Thế Dân cùng với đại ca đại tẩu của hắn. Hơn nữa Cố Kỳ từ Đại trưởng lão biết được Lý Thế Dân và đại ca đại tẩu của hắn đều đã đột phá Thần chi cảnh, đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết. Cả Mật Tông cũng chỉ có Mộc Lạc tổ sư vẫn đang bế quan mới đạt đến cảnh giới kia, còn Thần chi cảnh cũng chỉ có Đại trưởng lão hòa Nhị trưởng lão hai người. Ngay cả tông chủ cũng chỉ mới đạt đến Thiên chi cảnh mà thôi. Có thể tưởng tượng được ba lão bất tử này lợi hại đến mức nào.
Nhưng ba người Lý Thế Dân bọn họ lại bị một người hoàn toàn đánh bại, hơn nữa không có một chút sức lực phản kháng. Người này chính là Trương Tinh Phong. Từ đặc điểm mái tóc bạc, lại thêm linh giác của mình không thể phát hiện được, làm cho Cố Kỳ xác định người trẻ tuổi trước mặt chính là Trương Tinh Phong.
Các thế lực lớn ghi chép về Trương Tinh Phong như sau —— Sáu tuổi rời khỏi nhà, mười hai năm sau thành lập bá tước gia tộc. Chung tình với Vũ Văn Nhu của Vũ Văn thế gia. Vì đề thân quyết đấu một trận với Lý thị, giết chết Thần Vệ tam hào, Thiên Vệ nhất hào, tam hào, Ẩn Thiên Vệ nhất hào, tứ hào. Ngay cả hai lão bất tử của Lý gia cũng phải thất bại. Cuối cùng Lý Thế Dân nhân lúc Trương Tinh Phong phân tâm, dùng một thanh thần binh đả thương Trương Tinh Phong. Nhưng chỉ trong nháy mắt thân thể của Trương Tinh Phong đã khôi phục. (lúc ấy Lý thế dân và đại ca của hắn tu vì là Thần chi cảnh). Cuộc chiến lần thứ hai nửa năm sau tại điện đường của Lý thị, ba vị tổ tông của Lý gia vẫn không có chút sức lực nào để phản kháng. Lý Thiên Tường bị trúng một chiêu của Trương Tinh Phong sinh tử chưa rõ. Sau đó Trương Tinh Phong ôm lấy di thể của Vũ Văn Nhu đột nhiên biến mất khỏi điện đường. (lúc này ba vị tổ tông của Lý gia đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết.)
Các thế lực lớn không liên quan (đương nhiên không bao gồm Lý gia), thái độ đối với Trương Tinh Phong đều là —— Không thể đối địch, chỉ có thể nhân nhượng!
Đánh giá đối với công lực của Trương Tinh Phong lại là —— Vô địch, thâm sâu không thể lường! Nghi ngờ sư môn của hắn là môn phái của tiên gia. (Trương Tinh Phong lúc trước tại hoàng cung có nói sư phụ của hắn là Thiên Tâm Tử, là người trong tiên gia)
Đây cũng là nguyên nhân mà Cố Kỳ đã đạt đến Thiên chi cảnh đối với Trương Tinh Phong lại tôn kính như vậy.
Trương Tinh Phong mỉm cười, không lên tiếng, chỉ đứng nhìn Tiêu Lâm.
Huyết Thủ Ấn màu đỏ sậm giống như một bàn tay của người sống, bay về hướng Tiêu Lâm như một tia chớp. Tiêu Lâm nhìn thấy Hồng Tiêu đã ở bên người Trương Tinh Phong, trong lòng cũng an tâm. Hắn biết là sư huynh đang muốn để hắn trải qua một chút khảo nghiệm.
Trong lòng suy nghĩ, nhưng công kích thì vẫn rất nhanh. Ngay lúc Huyết Thủ Ấn bay đến trước mặt, Phách Tản Phủ bỗng nhiên thu nhỏ lại, tốc độ cũng gia tăng, trong nháy mắt chắn trước mặt Huyết Thủ Ấn.
" Phanh"
Tiêu Lâm thân thể chấn động, hắn cảm nhận được rất rõ uy lực kinh khủng của Huyết Thủ Ấn. Nhưng Phách Tản Phủ quả không hổ là đỉnh cấp tiên khí, căn bản là không để cho Huyết Thủ Ấn phát huy công kích lớn nhất của nó —— hủ thực!
Tiêu Lâm lắc người một cái, trong nháy mắt đã đến bên người Cố Kỳ. Sắc mặt Cố Kỳ liền biến đổi, ngón tay vung lên, một đạo kim quang bay về hướng Tiêu Lâm. Đồng thời hắn lại đưa mắt nhìn về phía Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong mỉm cười. Hắn cũng có một chút hảo cảm đối với sát thủ của Mật Tông trước mặt, truyền âm nói:
- Ngươi là người của Mật Tông sao? Không có việc gì, ngươi cứ tiếp tục tấn công đi, ta sẽ không ngăn cản, hơn nữa cũng sẽ không trách ngươi!
Cố Kỳ thân hình đột nhiên chuyển động, chung quanh lập tức hiện ra vô số thân ảnh của hắn. Tiêu Lâm trong nhất thời không có đối sách nào. Đối với một chỉ vừa rồi Cố Kỳ, hắn vẫn cực kỳ dè chừng. Bởi vì một chỉ vừa rồi do chân khí thực thể hợp thành lại có thể xuyên qua hộ thể cương khí của hắn. May mắn là thân thể của Tiêu Lâm cực kỳ cường hãn mới không bị trọng thương.
Nhìn thấy thân pháp tựa như ảo ảnh của Cố Kỳ, Tiêu Lâm hét lớn một tiếng. "Hát!" Thân hình của hắn đột nhiên bạo khởi, Phách Tản Phủ trong tay trong nháy mắt công kích thành một vòng tròn về bốn hướng. Làm cho Cố Kỳ e ngại chính là từ bên trong Phách Tản Phủ lại phát ra một luồng chân khí lạ lùng, so với chân nguyên lực còn mạnh hơn rất nhiều.
Cố Kỳ cũng nhận ra, Tiêu Lâm trước mặt chỉ vừa mới tiến vào Thiên chi cảnh mà thôi. Thực lực so với mình vẫn còn chênh lệch rất lớn. Nhưng chỉ dựa vào cây búa lớn lại có thể khiến cho mình không cách nào đánh bại được hắn. Hơn nữa lại còn có chân khí kinh khủng kia.
Cố Kỳ đã sống hơn trăm năm, không thể chấp nhận được mình lại bị tên tiểu tử mới mười tám tuổi kia như vậy cầm một cây búa chém loạn cả lên như thế này. Thân hình vừa chuyển động, trong nháy mắt đã đến bên cạnh mười hai thủ hạ.
Hai người đứng yên nhìn nhau, Cố Kỳ khẽ nở nụ cười, đột nhiên nói:
- Tiêu Lâm, thân thủ của ngươi cũng khá lắm. Nhưng hôm nay ta sẽ cho kẻ vừa mới tiến vào Thiên chi cảnh như ngươi biết thế nào là thực lực chân chính của Thiên chi cảnh!
Cố Kỳ tay phải chợt vung lên, ba mũi tên bằng vàng trong hộp đã nằm gọn trên tay hắn. Tay trái hắn cầm lấy cây cung màu vàng, chậm rãi đặt ba mũi tên bằng vàng lên dây cung. Ba mũi nhọn đột nhiên phát ra một luồng sáng lạnh lẽo.
Đôi mắt Cố Kỳ đột nhiên nhíu lại, trong nháy mắt cây cung đã biến thành một vầng trăng tròn.
Tiêu Lâm trong lòng kích động. Đối mặt với thách thức, từng tế bào ở sâu trong thân thể hắn đều hưng phấn, nhưng bề ngoài sắc mặt hắn vẫn lạnh như băng.
Hồng Tiêu cảm thấy lo lắng, nhưng Trương Tinh Phong ở bên cạnh lại không có vẻ gì khẩn trương. Nàng cũng biết Trương Tinh Phong nhất định sẽ không để cho Tiêu Lâm bị trọng thương.
Trương Tinh Phong trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên, mái tóc bạc tung bay theo gió. Lúc này ánh mắt Cố Kỳ đột nhiên loé sáng.
"Bùng!"
Ba luồng sáng màu vàng bay về hướng Tiêu Lâm như tia chớp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.