Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 74: Mật Tông Sát Thủ (Phần 1)




Hoa Dương Thành, một trong năm tòa thành lớn ở gần Thiên Nhai San Mạch.
Minh vương triều có vài chục tòa thành lớn. Trong đó chỉ có năm thành ở gần Thiên Nhai San Mạch là do các thế lực hắc ám nắm trong tay, còn hầu hết các thành khác đều do triều đình quản lý. Triều đình dường như cũng có thỏa thuận ngầm với Thiên Nhai San Mạch, năm tòa thành lớn này đều giao cho các sơn tặc của Thiên Nhai San Mạch, nhưng các thành trì khác thì bọn họ đều không được phép đặt chân đến. Mà năm tòa thành này cũng là thiên đường nổi tiếng khắp sáu quốc gia, đều là các nơi ăn chơi sa đọa. Những địa phương hưởng thụ bên trong ngươi nhất định không thể tưởng tượng được.
Năm tòa thành này bên trong thành chỉ có hơn mười nha dịch, hoàn toàn chỉ là cho có lệ, bởi vì các thành trì khác của Minh vương triều đều có gần vạn binh lực. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra chủ nhân của năm tòa thành này là ai. Đương nhiên một trong số đó là Phong Vũ Thành có đến gần mười vạn binh mã, bởi vì Phong Vũ Thành cũng đồng thời là quan khẩu phòng thủ Nguyên Mông Quốc. Mấy trăm năm trước, Nguyên Mông Quốc đã từng càn quét qua năm nước còn lại, khiến cho hoàng đế của Minh vương triều chưa bao giờ dám lơ là.
Trong thành các thương nhân buôn bán không phải nộp thuế cho nha môn mà là cho các thế lực. Mỗi thế lực ở nơi này đều có gần ngàn nhân thủ, tranh đấu lẫn nhau cũng rất quyết liệt. Các thế lực rất thường xuyên đấu đá với nhau, có khi chỉ là vì giành quyền thu thuế một trà lâu nào đó.
Nhưng tại Hoa Dương Thành lại không có sự tranh đấu của các thế lực, chính là bởi vì sự xuất hiện của một người. Hắn bây giờ chính là lão đại chiếm lĩnh một nửa Hoa Dương Thành —— Tiêu Lâm!
Tiêu Lâm như một tia chớp thâu tóm sáu nhà trong số mười hai thế lực của Tây bộ, trở thành người thắng lợi lớn nhất trong cuộc đại loạn của Tây bộ. Đương nhiên bây giờ người được hưởng thành quả này chính là Trương Tinh Phong. Mà Chu gia ở gần Tây bộ dựa vào thế lực cường đại vốn có, nên cũng thâu tóm bốn nàh trong số mười hai thế lực. Còn Vương Đồng của Trương thị thế gia lãnh đạo thế lực của Vương gia cũng thâu tóm hai nhà còn lại. Nhờ đó thế lực của các nhà này tăng lên rất nhiều. Xi thị, Dư thị, Trần thị, cùng với lớn nhất là Lâm thị đều bởi vì khoảng cách quá xa, nên không thể thu được lơi nhuận gì.
Trương Tinh Phong đi theo Tiêu Lâm đích đến Hoa Dương Thành. Tiêu Lâm lần này rất dứt khoát, không mang theo một thủ hạ nào, chỉ dẫn theo lão bà của mình. Còn Thiết Đầu thì phải ở lại đại bản doanh để huấn luyện Thiết Huyết Quân.
Trương Tinh Phong khóe miệng đột nhiên xuất hiện một nụ cười quái dị, nhưng vẫn như trước tiếp tục đi theo Tiêu Lâm.
Tiêu Lâm lúc này đang tươi cười cùng với Hồng Tiêu dựa người vào nhau, cũng không hề chú ý đến Trương Tinh Phong bên cạnh. Đột nhiên khuôn mặt Tiêu Lâm mất đi vẻ tươi cười, hắn khẽ nhíu mày lại. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn lại lộ một nụ cười cười quái dị giống như Trương Tinh Phong —— như vừa nhìn thấy một chuyện rất đáng cười.
Tiêu Lâm đột nhiên ngừng lại, đứng yêh bất động. Hồng Tiêu nghi hoặc nhìn lão công của mình. Tiêu Lâm quay sang tinh nghịch nháy nháy mắt với nàng. Hồng Tiêu đương nhiên biết ý tứ của hắn, cũng không nói gì thêm, chỉ dựa sát vào bên thân Tiêu Lâm.
Trương Tinh Phong trong nháy mắt cũng ngừng lại, khoảng cách với Tiêu Lâm vẫn còn một đoạn. Đoạn khoảng cách này chính là do Trương Tinh Phong đặc biệt chừa lại. Hắn không hy vọng những người đó không có mắt lại gây sự với mình.
"Hưu!"......
Đột nhiên chung quanh vang lên tiếng bật của dây cung. Một loạt các mũi tên nhọn bắn thẳng đến Tiêu Lâm và Hồng Tiêu. Tiêu Lâm đôi chân vẫn bất động, ôm Hồng Tiêu vào lòng dùng thân thể cao lớn của mình để che chắn cho nàng. Một loạt các mũi tên nhọn trực tiếp bắn vào trên người Tiêu Lâm.
"Phanh!"
Những đầu nhọn của các mũi tên giống như đụng phải một khối thép, tất cả đều gãy nát. Tiêu Lâm vốn tu luyện ngoại công đương nhiên không thể bị những mũi tên này đả thương. Phải biết rằng ngoại công tu luyện cực kỳ gian nan, người bình thường ngay cả Tiên thiên cảnh giới đều rất khó đột phá. Trừ phi toàn thân của ngươi là tiên thiên nguyên khí ở thể rắn, nếu không cao lắm cũng chỉ có thể đạt đến ngũ phẩm mà thôi. Ngoại công cao thủ thân thể cường hãn đến độ có thể trực tiếp đối mặt với công kích của cao thủ đồng cấp bậc mà không có ảnh hưởng gì, còn các cao thủ cấp bậc thấp hơn thì hoàn toàn có thể không quan tâm!
Xem ra địch nhân cũng biết ngoại công của Tiêu Lâm lợi hại như thế nào, những mũi tên này có lẽ cũng chỉ làm cho Hồng Tiêu bị uy hiếp một chút mà thôi. Trương Tinh Phong nghĩ như vậy, Tiêu Lâm cũng nghĩ như vậy, nhưng địch nhân thì lại không nghĩ như vậy!
"Tê ~~~~"
Một tiếng rít phá không vang lên. Một mủi tên được bao phủ trong kim quang, bay đến phía sau lưng Tiêu Lâm với một tốc độ kinh người. Trương Tinh Phong trong nháy mắt tựu cảm nhận được uy lực của kim tiễn này. Hắn tin tưởng cao thủ bắn tên ít nhất cũng có thực lực của nhất phẩm, thậm chí có thể là Thiên chi cảnh. Mặc dù Tiêu Lâm vừa mới đạt đến Kim Đan kỳ, nhưng thân thể của hắn lại chưa được trải qua tu luyện! Nguy hiểm!
Nhưng Trương Tinh Phong vẫn đứng yên. Hắn tin tưởng vào sư đệ của hắn, tin tưởng vào con mắt của Bàn Cổ, quan trọng nhất là hắn tin tưởng vào thứ bên trong cơ thể của Tiêu Lâm —— Phách Tản Phủ!
" Phanh!"
Tiêu Lâm trong mắt tinh quang chợt lóe lên, sau lưng đột nhiên xuất hiện một cây búa lớn chắn ngang trước mũi tên. "Oanh" một tiếng, kim tiễn đối mặt với đỉnh cấp tiên khí, chỉ có thể nát vụn ra.
" Bộp! Bộp! Bộp!"
Tiếng vỗ tay vang lên, một trung niên nam tử trên người mặc y phục màu vàng bước ra. Phía sau hắn còn có mười mấy Hắc y nhân, mỗi người trên lưng đều mang một cây cung lớn. Hoàng y nhân trên người mang một cây cung bằng vàng, phía sau lưng trong hộp tên còn có không ít những mũi tên bằng vàng. Xem ra vị Hoàng y nhân này là một người rất giàu có.
Nhưng cái làm cho Tiêu Lâm giật mình chính là Trương Tinh Phong đứng ở bên dưới tàng cây lại không hề thu hút sự chú ý của Hoàng y nhân. Kỳ thật đây chính kà kết quả của việc hiểu được tự nhiên, lĩnh ngộ tự nhiên, hòa cùng với thiên địa, khiến cho những người khác không thể cảm ứng được khí tức. Hơn nữa vị trí của Trương Tinh Phong lại khuất khỏi thị giác của bọn Hoàng y nhân.
Hoàng y nhân không phải người bình thường, hắn chính là Cố Kỳ đệ tử của Mật Tông Đại trưởng lão. Đại trưởng lão có địa vị tôn sùng tôn sùng trong Mật Tông, đồ đệ và đồ tôn vô số. Lần này được Đại trưởng lão phái đi đối phó với Tiêu Lâm, hắn còn có một chút khinh thường. Hắn tin rằng dựa thực lực Thiên chi cảnh của mình có thể cảm nhận được tất cả mọi người trong phương viên một dặm. Khi Tiêu Lâm và Hồng Tiêu hai người vừa đến thì hắn đã cảm nhận được, hắn cũng cho rằng chỉ có hai người mà thôi.
- Tiêu Lâm, công phu của ngươi quả thật không tệ, hay là ngươi đầu hàng chúng ta đi!
Cố Kỳ thanh âm rất nhẹ nhàng, không có một chút áp lực nào, phảng phất như một hảo bằng hữu đang đưa ra lời khuyên vậy.
Tiêu Lâm nhíu mày nói:
- Ồ, ngươi là người của Mật Tông sao!
Cố kỳ mỉm cười nói:
- Ngươi rất thông minh, ngươi hẳn là cũng biết ta tại sao muốn giết ngươi chứ?
Tiêu Lâm ngửa mặt lên trời cười lớn, đột nhiên ánh mắt loé sáng, nhìn thẳng vào Cố Kỳ nói:
- Đương nhiên, ta đương nhiên là biết. Mười hai thế lực tại Tây bộ đại bộ phận đều là do một số bộ lạc của Nguyên Mông di dời đến Thiên Nhai San Mạch. Hầu hết các thế lực này đều là do Mật Tông các ngươi khống chế. Nhưng chỉ vì sự xuất hiện của ta, đã khiến cho Mật Tông các ngươi hoàn toàn mất đi mười hai thế lực, thậm chí không hề thu được một chút lợi nhuận nào, có phải rất tức giận hay không vậy? Ha ha......
Tiêu Lâm dường như rất đắc ý.
Cố Kỳ lại không hề tức giận chút nào, ánh mắt nhìn Tiêu Lâm có một chút thương hại, đột nhiên ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Tiêu Lâm, ngươi cũng là nhất đại anh hùng, nhưng mà hôm nay ngươi lại không thể không chết. Ta biết rõ thực lực của ngươi, bên ngoài chỉ là Nhị phẩm, nhưng có lẽ thực lực chân chính đã là Nhất phẩm rồi. Nhưng mà hôm nay cho dù ngươi có là Thiên chi cảnh cao thủ, ngươi cũng phải từ biệt nơi này mà thôi!
Cố Kỳ ánh mắt đột nhiên biến đổi, trở nên cực kỳ hung hãn. Vẻ tàn nhẫn hiện lên trong mắt.
- Vậy thì đừng nhiều lời, muốn động thủ thì nhanh lên, ta còn phải đưa lão bà của ta đến Long Đằng Ngọc Khí Điếm tại Hoa Dương Thành mua một ít đồ!
Tiêu Lâm có vẻ như đã mất kiên nhẫn, tựa hồ như những kẻ cản đường trước mặt chỉ là một đám tiểu mâu tặc bình thường, chỉ phất tay một cái là có thể tiêu diệt.
Cố Kỳ không hề tức giận, tay phải khẽ vung lên, mười hai Hắc y cao thủ lập tức bao vậy chung quanh Tiêu Lâm. Trương Tinh Phong nhìn thấy cũng phải nở nụ cười, bởi vì này mười hai Hắc y nhân này chính là sử dụng Thập Nhị Thiên Môn Trận của Minh vương triều. Lúc trước khi Trương Tinh Phong rời khỏi nhà, gặp phải mấy người bọn Lý Đại, Trương Vũ cũng chính là dùng trận pháp này để đối phó với hắn. Bây giờ nhìn thấy Thập Nhị Thiên Môn Trận cũng có cảm giác thân thiết.
Thập Nhị Thiên Môn Trận tại Minh vương triều chỉ xem như một trận pháp bình thường. Người Nguyên Mộng xem ra cũng chỉ có thể sử dụng trận pháp hạng hai của Minh vương triều mà thôi. Nhưng là cho dù chỉ là trận pháp hạng hai, nó cũng có uy lực nhất định.
Quan trọng nhất chính là mười hai Hắc y nhân này dường như đều là Nhị phẩm cao thủ. Người bày trận có thực lực cao, trận pháp cho dù chỉ là hạng hai, uy lực cũng rất kinh khủng. Tiêu Lâm cũng cảm nhận được rất rõ.
- Tử Môn —— Tuyệt!
Cố Kỳ chậm rãi nói, thanh âm rất nhẹ nhàng.
Mười hai Hắc y nhân hai tay phát ra kim quang, là Kim Thủ Ấn của Mật Tông. Hai mươi bốn kim quang thủ ấn thoát ra khỏi người mười hai Hắc y nhân, hình thành thiên la địa võng bao phủ lấy Tiêu Lâm, đồng thời cũng bao phủ luôn cả Hồng Tiêu.
Tiêu Lâm đã đạt đến Kim Đan kỳ, linh giác cảm nhận được rất rõ uy lực của kim quang thủ ấn này. Trong lòng đột nhiên chấn động, cho dù mình có thể ngăn cản được, nhưng Hồng Tiêu chỉ mới gần Ngũ phẩm cảnh giới thì phải làm sao đây? Đối mặt với một chiêu này, Tiêu Lâm cũng không nắm chắc có thể bảo vệ được Hồng Tiêu. Trương Tinh Phong! Tiêu Lâm nghĩ ngay đến sư huynh của mình, nhưng linh giác của hắn lại cảm nhận được trạng thái của Trương Tinh Phong, rõ ràng là một bộ dạng như đang xem diễn trò.
"A!"
Tiêu Lâm đột nhiên rống to một tiếng. Ban đầu hắn còn muốn giữ lại một chút thực lực, nhưng bây giờ để cho bọn Mật Tông này biết thực lực chính thức của mình đi!
Bên ngoài thân thể Tiêu Lâm hiện lên một luồng quang mang màu trắng, đột nhiên dính sát vào thân thể hắn giống như một bộ y phục. Tiêu lâm giống như một chiến thần trên người mặc bạch quang chiến giáp. Khí thế phát ra, Phách Tản Phủ cũng lập tức bay đến trên tay. Một búa trên tay, phá tan tất cả!
Hai mươi bốn kim quang thủ ấn do mười hai Hắc y cao thủ phát ra, giữa không trung đột nhiên tụ hợp lại, huyễn hóa thành một thủ ấn màu đỏ —— Huyết Thủ Ấn!
Trương Tinh Phong trong nháy mắt sắc mặt biến đổi. Hắn cảm thấy được uy lực kinh khủng của Huyết Thủ Ấn. Hắn cũng đã hiểu tại sao Mật Tông cường đại của Nguyên Mông lại sử dụng Thập Nhị Thiên Môn Trận này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.