Tinh Giới

Chương 303: Ngoài hành tinh




Truyền tống bắt đầu, Lâm Thiên cảm giác sức mạnh không gian vô hình đè ép hướng hắn.
Lâm Thiên thì thào:
- Chỉ có thế.
Lâm Thiên không vận chuyển công lực mà chỉ dựa vào độ mạnh thân thể đã chống đỡ được áp lực không gian.
Tiểu Linh nói:
- Chủ nhân, độ cứng cơ thể hiện tại của chủ nhân không thua gì pháp khí cực phẩm, ngăn cản chút áp lực không gian này tất nhiên không khó khăn.
Lâm Thiên cảm giác không gian truyền tống chỉ kéo dài mười giây. Truyền tống kết thúc, Lâm Thiên xuất hiện trong một truyền tống trận to lớn, diện tích cỡ hai trăm thước, lớn hơn truyền tống trận trên Trái Đất.
Truyền tống trận không ngừng nhấp nháy ánh sáng trắng, mỗi lần lóe lên là có người mới truyền đến. Từ tần suất sử dụng truyền tống trận thì Lâm Thiên đoán chừng hành tinh này chắc là hành tinh có nhiều tu chân giả, văn minh tu chân cực kỳ phồn thịnh.
Một thanh âm vang lên trong đầu Lâm Thiên:
- Này, nhìn gì? Đến rồi thì mau chạy ra!
Lâm Thiên cau mày, không phải vì khó chịu lời nói của đối phương mà vì hắn không nghe hiểu người ta nói gì. Đối phương nói không phải loại ngôn ngữ nào Lâm Thiên biết.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
- Tiểu Linh, mau truyền loại ngôn ngữ này cho ta!
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Choáng, trước kia đọc nhiều tiểu thuyết đều viết trong Tu Chân giới thông dụng tiếng Hán, chẳng ngờ toàn xạo sự.
Tiểu Linh lên tiếng:
- Vâng thưa chủ nhân!
Trong kho ký ức của Tiểu Linh có các loại ngôn ngữ không dưới ức loại, tất nhiên có một phần ngôn ngữ thông dụng Tu Chân giới.
Một thanh niên mặc áo đen khó chịu trừng Lâm Thiên:
- Này, nói ngươi đó, không biết đứng trong truyền tống trận tăng thêm gánh nặng cho truyền tống trận sao?
Lâm Thiên nhận tin tức ngôn ngữ từ Tiểu Linh, đã hiểu biết nội dung, vội bước ra ngoài truyền tống trận.
Lâm Thiên hung tợn lườm thanh niên áo đen:
- Đại gia muốn đứng một lúc, ngươi có ý kiến sao?!
Lâm Thiên thấy rõ thực lực của thanh niên áo đen, mới chỉ là Nguyên Anh kỳ, thấp hơn hắn nên chẳng thèm khách sáo.
Khi Lâm Thiên nói chuyện thì khí thế vô thiên duy ngã đã bao phủ người thanh niên áo đen.
Mặt thanh niên áo đen trắng bệch:
- Xin... Xin lỗi tiền bối!
Thanh niên áo đen vốn tưởng Lâm Thiên chỉ là người có tu vi thấp, bề ngoài hắn quá trẻ tuổi. Thanh niên áo đen không ngờ Lâm Thiên có thể phát ra khí thế cường đại như vậy, khí thế mạnh đến thế gã chỉ nhớ có đại cao thủ Phân Thần trung, hậu kỳ mới làm được.
Thanh niên áo đen chỉ là Nguyên Anh kỳ, dĩ nhiên không dám tranh biện với cao thủ Phân Thần Kỳ.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Lâm Thiên rời khỏi khu vực truyền tống trận ngay, xung quanh thường có cao thủ xuất hiện làm hắn không cảm giác an toàn, trời biết có cao thủ nào đứt dây thần kinh bỗng dưng đại khai át giới không.
Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:
- Tiểu Linh, đây là hành tinh gì?
Tiểu Linh bất đắc dĩ nói:
- Chủ nhân, Tiểu Linh không phải vạn năng. Lão chủ nhân từng đến hành tinh nào thì Tiểu Linh sẽ biết, nhưng trong vũ trụ có vạn ức hành tinh, dù là lão lão chủ nhânng không thể đi hết toàn bộ. Trong kho tư liệu của Tiểu Linh không có ký ức về hành tinh này. Nhưng Tiểu Linh mới góp nhặt chút số liệu, hy vọng sẽ giúp ích cho chủ nhân. Độ đậm thiên địa nguyên khí của hành tinh này là gấp ba mươi lần Trái Đất cũ, trọng lực gấp hai Trái Đất, phỏng đoán đường kính hành tinh là gấp bốn Trái Đất. Xem tần suất truyền tống từ truyền tống trận thì hành tinh này là nơi tụ tập khá nhiều tu chân giả.
Lâm Thiên gật gù:
- Ừm!
Mắt Lâm Thiên lóe tia sáng lạnh, hắn đang suy nghĩ có nên tìm kẻ xấu nào rồi hút linh hồn, từ trong linh hồn kiếm tư liệu đại khái về hành tinh này.
Lâm Thiên suy nghĩ một lúc, hắn từ bỏ quyết định này, hắn không thể vì mục đích của mình mà cố ý giết người.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
- Công pháp tuy tà nhưng lòng ta không thể tà, nếu không ta có khác gì những người chết vào tay mình?
Truyền tống trận đặt ở trong thành, nơi có thành phố tất nhiên không thiếu tửu lâu, tửu lâu là chỗ hỏi thăm tin tức tốt nhất.
Lâm Thiên tìm một tửu lâu khá lớn, vào trong, ngồi xuống bàn gần cửa sổ tầng hai.
Lâm Thiên gọi món với tiểu nhị đứng cạnh bàn:
- Bưng đồ ăn đặc sắc nhất tiệm của các ngươi lên, cho thêm một bình rượu ngon!
- Vâng thưa đại nhân!
Tiểu nhị rời đi, Lâm Thiên nhìn ngoài cửa sổ, lòng thầm suy tư:
- Thi nhi, Tuyết nhi, Mộ Dung đều tu luyện Tinh Nguyệt thần công. Nửa bộ sau Tinh Nguyệt thần công chắc chỉ có thể tìm trong thế giới tu chân nào đó ở thế giới Tinh Giới. Huyên Hiên tu luyện kiếm điển thì phải tìm ở thế giới thực.
Đồ ăn và rượu rất nhanh được bưng lên.
Lâm Thiên kêu tiểu nhị lại, hỏi:
- Tiểu nhị, ngươi có biết nhiều về Tu Chân giới không?
Tu vi của tiểu nhị không cao, còn chưa đến Kim Đan kỳ, thấy Lâm Thiên đặt câu hỏi thì không dám trả lời chậm:
- Đại nhân, tiểu nhân có biết đôi chút về Tu Chân giới nhưng tu vi có hạn, có lẽ không hiểu toàn diện như đại nhân.
Lâm Thiên khẽ hỏi:
- Ngươi có biết Từ Hàng Tịnh Trai?
Tiểu nhị cau mày, suy nghĩ kỹ thật lâu mới đáp:
- Đại nhân, dường như tiểu nhị từng nghe qua Từ Hàng Tịnh Trai nhưng không hiểu gì về nó.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
- Kiếm điển thì sao? Đã nghe qua chưa?
Tiểu nhị trả lời:
- Có nghe nói qua, nhưng không biết đại nhân hỏi kiếm điển nào? Tiểu nhân nghe nói rất nhiều kiếm điển, cực kỳ nhiều. Rất nhiều môn phái kiếm tu đều gọi công pháp kiếm tu của môn phái mình là kiếm điển!
Lâm Thiên phất tay
- Được rồi, ngươi xuống đi.
Nhiều kiếm điển, thế thì không dễ tìm, chẳng lẽ kêu Lâm Thiên đi từng môn phái, xác định công pháp của họ có đúng là kiếm điển mà Thạch Huyên Hiên tu luyện không?
Một nam nhân trung niên cười nham nhở bước tới gần bàn Lâm Thiên:
- Vị huynh đài này, tại hạ nghe nói qua Từ Hàng Tịnh Trai!
Lâm Thiên nhìn nam nhân trung niên kia, biểu tình đanh lại. Nam nhân trung niên cười nham nhở tu vi không yếu, Lâm Thiên mới chỉ là Xuất Khiếu trung kỳ còn nam nhân trung niên thì đã là Xuất Khiếu hậu kỳ.
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
- Ngồi.
Tuy đối phương là Xuất Khiếu hậu kỳ nhưng Lâm Thiên chẳng hề sợ hãi.
Nam nhân trung niên không khách sáo, ngồi xuống ngay:
- Tạ.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
- Nói đi, điều kiện gì?! Ta cần biết tin tức tỉ mỉ về Từ Hàng Tịnh Trai, ví dụ tổng bộ Từ Hàng Tịnh Trai ở đâu?
Lâm Thiên biết nam nhân trung niên kia sẽ không tốt bụng nên hắn hỏi thẳng điều kiện.
- Sảng khoái, huynh đệ quả nhiên là người thức thời!
Nam nhân trung niên đập bàn:
- Chắc giá một trăm thượng phẩm tinh thạch, đưa ta một trăm thượng phẩm tinh thạch thì ta sẽ nói cho ngươi tin tức tỉ mỉ về Từ Hàng Tịnh Trai. Không phải ta khoe khoang, nguyên Bích lam tinh này e rằng không ai hiểu biết Từ Hàng Tịnh Trai nhiều hơn ta. Ba năm trước ta từng cứu một đệ tử Từ Hàng Tịnh Trai, được biết nhiều tin tức từ miệng hắn.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân, hắn cắt cổ. Một trăm thượng phẩm tinh thạch không là gì với chủ nhân nhưng đối với tán tu cấp thấp khác thì sẽ phải mệt nhọc ba năm, không tiêu một chút nào mới tích lũy nổi!
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
- Không sao, nếu hắn thật sự biết tin tức Từ Hàng Tịnh Trai thì ta không thấy một trăm thượng phẩm tinh thạch là mắc.
Lâm Thiên nhẹ nhàng gõ ngón tay xuống mặt bàn, lạnh nhạt nói:
- Một trăm thượng phẩm tinh thạch, nếu ngươi thật sự biết tin tức Từ Hàng Tịnh Trai thì cho thù lao cũng không sao. Nhưng ngươi làm sao khiến ta tin ngươi thật sự biết tin Từ Hàng Tịnh Trai?
- Khụ, ngươi có thể nghe ta nói trước rồi cho tinh thạch. Từ Hàng Tịnh Trai ở trên một hòn đảo biển trong khu vực biển Tinh Lam Băng Hải. Địa chỉ cụ thể thì ta cũng không biết.
Nam nhân trung niên cười sang sảng:
- Hay ngươi đưa chín mươi thượng phẩm tinh thạch cũng được, ta bớt mười thượng phẩm tinh thạch coi như cái giá vì tin tức không hoàn chỉnh.
Lâm Thiên lòng máy động, mười cực phẩm tinh thạch xuất hiện trên mặt bàn. Nam nhân trung niên thấy mười khối cực phẩm tinh thạch thì mắt sáng rực, trong mắt có tia sợ hãi. Cực phẩm tinh thạch như thế này ít khi có trong tay tu chân giả, chỉ đệ tử gia tộc lớn, môn phái lớn mới vừa ra tay đã là cực phẩm tinh thạch.
- Thề bằng linh hồn của mình những gì ngươi vừa nói không lừa ta, sau khi thề rồi mười viên này là của ngươi.
Nam nhân trung niên không chút do dự lớn tiếng nói:
- Trời ở trên cao, nếu lời ta vừa rồi có nửa phần giả dối thì sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh!
Lâm Thiên thở phào một hơi, gật đầu nói:
- Rất tốt, những tinh thạch này là của ngươi!
Nam nhân trung niên nhìn quanh, nhanh chóng thu mười khối cực phẩm tinh thạch vào trữ vật giới chỉ.
Nam nhân trung niên nhanh chóng rời đi, trong tai Lâm Thiên vang giọng gã:
- Huynh đài cẩn thận, tài không lộ ra ngoài, ngươi vừa mới lộ tài, có người theo dõi ngươi.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Không thể trông mặt mà bắt hình dong, bề ngoài tiểu tử này gian trá không ngờ con người không tệ.
Làm sao Lâm Thiên không biết mình bị người theo dõi được?
Nhưng như vậy chẳng phải là trúng ý Lâm Thiên sao?
Khi Lâm Thiên lên tầng hai đã kêu Tiểu Linh dò xét thực lực của mọi người, trừ một cao thủ Phân Thần sơ kỳ mạnh hơn hắn, chắc chắn Lâm Thiên không đánh lại những người khác tu vi cao nhất là cái tên gian trá vừa rồi.
Phân Thần sơ kỳ kia có chú ý đến Lâm Thiên nhưng mặt ngoài không lộ vẻ gì, một cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ thực lực ngang ngửa hắn thì mắt lộ tia tham lam.
Mười khối cực phẩm tinh thạch không đủ làm cao thủ Xuất Khiếu Kỳ lộ lòng tham trước mắt bao người, nhưng người đưa mười cực phẩm tinh thạch mà không chớp mắt cái nào thì trong túi chỉ có mỗi mười cực phẩm tinh thạch sao?
Xuất Khiếu trung kỳ có ý đồ xấu với Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Làm xong vố này có lẽ trong vòng trăm năm không cần kiếm tinh thạch nữa.
Lâm Thiên có thể trả tiền ngay bằng cực phẩm tinh thạch, cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ suy đoán thế lực sau lưng hắn có lẽ không dễ đối phó. Nhưng cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ cảm thấy chỉ cần cướp bóc thành công, trốn mười năm thì còn ai nghi ngờ gã?
Tu Chân giới không phải thế giới hòa bình, nhiều nơi tràn ngập chém giết máu me.
Vì pháp bảo, vì tài liệu quý giá, vì công pháp, vì địa bàn, vì tu luyện dùng tinh thạch, những thứ này đều dẫn đến chém giết, đôi khi trở thành thảm họa diệt môn.
- Chủ nhân cố ý đúng không? Lấy tinh thạch đó dụ dỗ người ta xuống tay với chủ nhân.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân chỉ lộ ra tu vi Nguyên Anh kỳ, chủ nhân xấu quá, ý đồ xấu xa.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
- Đây là hắn tự tìm! Xuất Khiếu trung kỳ, ha ha ha, không tệ, có thể giúp khí thế vô thiên duy ngã của ta tăng thêm một chút, hồn lực sẽ thăng lên rất nhiều. Tu vi Xuất Khiếu Kỳ, cảm giác còn hơi thấp.
Thật ra tu vi Xuất Khiếu Kỳ trong Tu Chân giới không quá kém, ít nhất xứng là thực lực cỡ trung. Với người bình thường thì có thể tạm thời thỏa mãn, nhưng Lâm Thiên thì không. Chút xíu thực lực đó người nào hơi lợi hại chút trong Tu Chân giới dư sức diệt hắn, càng không nói tới đối kháng với cường giả như Khương Phong Thần giới.
Cho dù Lâm Thiên thắng Khương Phong thì Khương gia là một trong bốn đại gia tộc Thần giới, người Khương gia sẽ không chống lưng cho Khương Phong sao?
Nghĩ vậy Lâm Thiên không tâm tình ăn uống, hắn ném một viên cực phẩm tinh thạch rồi đi xuống lầu. Hành động đó hù sợ nhiều người, mười khối cực phẩm tinh thạch mua một tin tức còn hiểu được, vì có một số tin tức bí ẩn giá cực đắt, nhưng trả tiền cơm bằng một viên cực phẩm tinh thạch thì hơi xa xỉ.
- Cược!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ cắn răng, đứng lên tính tiền chạy theo Lâm Thiên xuống lầu.
- Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.
Cao thủ Phân Thần Kỳ duy nhất thì thào:
- Dù tu vi cao hơn hắn thì sao? Trời biết trong trữ vật giới chỉ của hắn có giấu vũ khí uy lực lớn, hay siêu cao thủ nào núp trong bóng tối không?
Lâm Thiên đi ra tửu lâu bay hướng ngoài thành, chỗ này không giống thành Cửu Châu chỉ cho cao thủ Hợp Thể Kỳ bay trên trời.
Vì Lâm Thiên lộ ra tu vi chỉ là Nguyên Anh kỳ nên tốc độ không quá mau, dù vậy chốc lát sau hắn đã ra khỏi thành. Ngoài thành là một khu rừng rậm rạp.
Lâm Thiên chui vào trong rừng rậm.
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ đuổi theo sau Lâm Thiên cau mày thầm nghĩ:
- Hay hắn đã phát hiện ra ta? Nhưng nếu thế thì tại sao chạy vào trong rừng?
Có thể tu đến Xuất Khiếu Kỳ thì không cần nghi ngờ chỉ số thông minh của người ta, nhưng đôi khi người thông minh sẽ bị ích lợi làm mụ đầu. Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ do dự một chút rồi theo sát Lâm Thiên lao vào rừng cây.
Thả ra thần niệm rất có thể sẽ khiến Lâm Thiên nghi ngờ, nên cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ không phát ra thần niệm tỏa định hắn. Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ cho rằng Nguyên Anh kỳ nho nhỏ sao có thể chạy ra lòng bàn tay của gã?
- Chết đi!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ lao vào rừng, bỗng có mấy sợi dây leo thô cỡ cánh tay quấn lấy gã. Trên dây leo nhanh chóng mọc ra cái cây gai, gai nhọn sắc bén đâm rách da cao thủ Xuất Khiếu Kỳ. Từng dòng chất lỏng xanh đen từ trong gai rỗng ruột bắn vào cơ thể cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ.
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vừa kinh vừa nóng nảy:
- Ngươi...!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vội điều khiển pháp bảo bay ra khỏi người công kích Lâm Thiên, nhưng làm gã kinh hoàng là pháp bảo nên bay ra khỏi cơ thể ngay thế nhưng phản ứng chậm chạp.
- Ngươi... Ngươi hạ độc!
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Kiếp sau nhớ đừng tham lam quá!
Mấy cây gai gỗ sắc nhọn đâm qua cơ thể cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ.
Đáy mắt Lâm Thiên lóe ánh sáng đỏ:
- Nhiếp hồn!
Linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ chớp mắt bị Lâm Thiên hút vào người.
Linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vào trong cơ thể Lâm Thiên tất nhiên sẽ bị đưa đến hạ đan điền. Hồn hỏa màu đỏ bao vây linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ lại ngay.
Hồn hỏa thiêu đốt, không mất bao lâu linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ đã bị Lâm Thiên hoàn toàn luyện hóa.
Lâm Thiên thì thào:
- Quả nhiên chỉ là tán tu, thế cũng tốt, sau này không có ai vì ngươi mà tìm đến ta gây sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.