Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 27: Trở Về Thừa Tướng Phủ 3






" Khụ...khụ, bệ hạ bổn toạ mệt rồi, về trước!"
Hôm nay thật sự làm Chí Vĩ hắn được xem một nàn kịch hay.
Nha đầu này đi đến đâu quả nhiên đến đó có chuyện
Vũ Hoàng cũng không nói gì nữa quay về tẩm điện nghỉ ngơi.
Các vin đại thần thấy hoàng thượng không ở, quốc sư cũng đi liền không giám ở lại lâu đẫn theo người nhà trở về.
Nhưng lúc về ai cũng mang tâm trạng khác nhau
Ninh Lạc theo người Thừa Tướng phủ trở về.
Dù sao mục đích lần này quay về cũng chính là báo thù chuyện năm xưa và tìm ra hung thủ đã hại chết mẫu thân nàng
Còn về Cửu U Huyền thì đương nhiên là trở về Quốc sư phủ rồi
Quốc sư phủ
" Vừa rồi thật sự khâm phục tên Lạc Vu Quân kia quá dũng cảm, giám sai người đánh nha đầu kia.
Nếu để lão đầu kia biết được, đứa cháu ngoại yêu quý của hắn tí nữa bị người ta đánh chắc chắn sẽ chạy ngay đến đây san bằng phủ Thái Tử!"
Lời nói của Chí Vĩ hoàn toàn chính là vui sướng khi người gặp hoạ
Nhưng cũng không thể phủ nhận lời hắn nói là sai.
Ninh Lão kia coi đứa cháu gái này như mạng, nếu để hắn biết nàng bị uy khuất chắc chắn sẽ đến đây san bằng phủ Thái Tử
Với thế lực của Thanh Long Nhất tộc, đừng nói là một phủ Thái Tử hay một phủ Thừa Tướng nhỏ nhoi ở đại lục cấp thấp này, cho dù san bằng cả Vũ Quốc này cũng chẳng phải vấn đề gì lớn
" Cho dù hắn có đến thật, bổn quân cũng sẽ ngăn hắn.
Dù sao thì một chút chuyện này mà nàng cũng không làm được thì hai vị trí kia cũng không cần ngồi nữa!"
( cách xưng hô của na9, nu9 giống nhau mình cảm thấy không ổn cho lắm nên đổi cho nu9 từ " bổn đế " thành " bổn quân ")
Trên đời này, có thể ngăn hắn ngoài Minh Đế và Cửu Đế ra thì đúng là không có ai
" Không nói nữa, bổn quân mệt rồi!"
Nói xong, nàng không ở lại nữa đứng lên về Trúc viện trong phủ Quốc Sư
Lăn lộn cả một ngày, nàng muốn về tắm!
Sáng hôm sau
Sau khi về phủ Thừa Tướng, Ninh Lạc được sắp xếp ở tại Khê viên
Nơi bày có cũng rất tốt, có đầy đủ mọi thứ cần thiết
Nhưng mà vừa mới sáng sớm, liền có người tới kiếm chuyện
" Tiêu Lạc Nhi, ngươi cút ra đây cho bổn tiểu thư!"
Người tới là Tiêu Cẩn Mai - tứ tiểu thư Thừa Tướng phủ.

Sinh sau nàng vài ngày.
Tính tình nóng nảy, thích bắt nạt kẻ yếu, là tỷ muội tốt với Tiêu Lộ Khiết.
Mấy năm trước, khi Ninh Lạc còn ở đây, Tiêu Cẩn Mai và Tiêu Lộ Khiết luôn tới đánh nàng thừa sống thiếu chết
Hôm nay tới còn đẫn theo vài người tới.
Đây là muốn ra oai đầu phủ khi nàng vừa mới trở về sao?
Thực hảo! Bổn tiểu thư không tìm tới ngươi ngược lại ngươi lại dâng tới cửa.
Hôm nay, ta phải đem ngươi chỉnh tới kêu cha gọi mẹ, nếu không ta không mang họ Ninh
Từ bên trong phòng, Ninh Lạc thong thả bước ra, vẫn là một thân thanh y, trên mặt còn treo một nụ cười vô cùng thân thiện
" Ai nha, không biết tứ muội đại giá quang lâm, tam tỷ không kịp nghênh đón từ xa, thật là không phải!"
" Bổn tiểu thư không có tam tỷ nào hết, càng không có chuyện có một phế vật như ngươi là tỷ tỷ.
Biết điều một chút thì mau cút khỏi Tiêu gia.
Nếu không..."
" Nếu không thì sao? Hửm?"
Tưởng uy hiếp nàng, đúng là chán sống.
Từ khi đi theo quân thượng chưa có kẻ nào to gan giám uy hiếp nàng
" Tiêu Cẩn Mai, không phải ngươi vẫn cho là ta vẫn còn là phế vật năm xưa để cho các ngươi có thể tuỳ ý đánh sao?"
Sát khí trên ngươi tràn ra, làm cho Tiêu Cẩn Mai và mấy nha hoàn bên cạnh sợ chết kiếp, tí nữa thì quỳ luôn xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.