Tiên Nghịch

Chương 1457: Sơn Hà Đồ




Vương Lâm rất trọng tình nghĩa!
 
Ân tình của Thanh Thủy năm đó cho dù bao nhiêu năm tháng trôi qua cũng không hề phai nhạt!
 
Vương Lảm rất trọng tình nghĩa!
 
Chữ tình này không phải là tình cảm nam nữ mà là Thanh Thủy kia chỉ vì một đạo pháp thuật mà nhận Vương Lâm làm cách đại sư đệ, truyền cho hắn thần thông hoàn chỉnh. Khi Vương Làm vẫn còn non kém hắn còn giống như một ngọn núi lớn đứng ở trước mặt ngăn cản gió mưa!
 
-Ngươi là sư đệ của Thanh Thủy ta, ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào khiến cho ngươi bị tổn thương!
 
Một câu nói này đủ để Vương Lâm cảm thấy ấm áp suốt mấy ngàn năm.
 
Năm đó Vương Lảm hoảng sợ bỏ chạy, với thực lực của hắn lúc đó không thể tới cứu Thanh Thủy ra. Trong lúc buồn bã hắn đã quyết định cả đời này chỉ cần có một chút khả năng, hắn cùng phải đi tới Tu Chân Liên Minh để cứu sư huynh của hắn ra!
 
đối với Bạch Phàm. Vương Lâm cảm thấy rất xa lạ cũng không thừa nhận cái hư danh sư tôn của hắn. Nhưng đối với Thanh Thủy Vương Lãm từ trong đáy lòng đã thừa nhận vị sư huynh này, là sư huynh cà đời này của hắn!
 
Cuộc đời của Thanh Thủy vô cũng đau khổ, cả đời hắn không có một ngày vui nào. Vợ con đều chết trong tay hắn tất cả người thân đều bị hắn giết chết trong cơn điên loạn, cuối cùng bị Bạch Phàm phong ấn lại. Vì sư tôn của hắn thương hại, nên lưu lại hồn phách cho hắn, nên mặc dù bị phong ấn hắn vẫn còn một con đường sống Nhưng sự thương hại này cũng khiến cho trong lòng Thanh Thủy càng đau đớn hơn, nhất là khi ký ức của hắn dần dần hồi phục, chậm rãi nhớ lại tất cả mọi chuyện năm đó, đã khiến cho hắn phát điên, bi thương tới phát điên! Năm đó hắn nhà tan cửa nát thân là vua của Thanh Thủy Quốc, trong lúc bị truy sát bi thương đến tuyệt vọng, cuối cùng đã làm thức tỉnh Cực Cảnh.
 
Mang theo sự thù hận và sát khí ngợp trời, hắn quay trở về Thanh Thủy Quốc!
 
Đêm hôm đó, Thanh Thủy Quốc máu chảy thành sông! Tu sĩ tử vong vô số!
 
Đại thù đã được báo, nhưng hạnh phúc cũng vĩnh viễn tiêu tan. Cà đời hắn chỉ có chém giết! Mang theo một sát khí kinh thiên, trong những trận chém giết liên miên đó. hắn tiến vào Lôi Tiên Giới!
 
Trong Lôi Tiên Giới, trong lúc hắn đang chìm ngập trong sự bi thương và giết chóc, hắn đã gặp được sư tôn, gặp được một nữ tử đã thay đổi cả cuộc đời hắn, khiến cho trái tim lạnh lẽo của hắn lại một lần nữa ấm áp trở lại.
 
Vì nữ tử này mà hắn đã từ bỏ giết chóc, bỏ lại hết thảy, cuối cùng trở thành Thanh Thủy tiên quân của Lôi Tiên Giới!
 
Hắn tưởng rằng đã tìm được những ngày tháng hạnh phúc của mình, trong những năm tháng đó, thật sự hắn sống rất hạnh phúc. Nhưng hết thảy chuyện này theo sự điên cuồng khó lường của hắn toàn bộ đã tan thành mây khói, giống như ánh trăng in trên mặt nước, không chịu nổi một đòn.
 
Hắn đã tự tay giết chết thê tử, máu tươi mang tình ý nồng đậm dính đầy trên mặt. Những giọt máu nóng bỏng này khiến thân thể Thanh Thủy run lên linh hồn run rẩy khiến cho hắn thức tỉnh lại từ trong cơn điên cuồng. Ngay khi tỉnh lại ngay khi nhìn thấy thê tử đang giãy giụa trong tay hắn muốn đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt hắn. khi cánh tay yếu ớt kia mất đi sức lực buông xuống, từ trong miệng Thanh Thủy truyền ra một tiếng rống tuyệt vọng nhất trong đời!
 
Từ nay về sau cả cuộc đời hắn không còn có hai chữ hạnh phúc nữa Một tiếng gào thét từ trong tu chân tinh kia truyền ra, khiến cho tâm thần Vương Lảm run lên. Sự bình tĩnh của hắn ầm ầm sụp đổ giờ phút này hắn không thể trấn tĩnh được, ánh mắt hắn lộ ra vẻ kích động.
 
-Thanh Thủy vẫn chưa chết!
 
Mặc dù tiếng gào thét này tràn ngập vẻ điên cuồng, mặc dù tiếng gào thét này tràn ngập sự giết chóc, nhưng Vương Lâm lại cười lên ha hả. Hắn cười rất vui vẻ, cực kỳ vui vẻ, hắn đã biết được Thanh Thủy vẫn chưa chết!
 
Chỉ cần hắn chưa chết, nhất định Vương Lâm sẽ có cách khiến cho Thanh Thủy sư huynh này một lần nữa khôi phục được thần trí!
 
Con hắc long hương hỏa kia ngay khi xông tới tu chân tinh kia liền bị tiếng gào thét của Thanh Thủy tấn công, toàn thân chợt run lên. Nó cảm nhận được một sự giết chóc điên cuồng trong tiếng rít gào kia. cảm nhận được trong đó tồn tại một đạo sát lục bổn nguyên nồng đậm.
 
Vương Lâm trong lúc cười lớn tiến về phía trước, tay phải giơ lên túm lấy con hắc long kia vung mạnh về phía sau.
 
-Ngươi được tự do! Nhưng nếu ngươi giết tu sĩ giới nội dù chỉ một người, thì ta sẽ hủy diệt hồn phách của ngươi!
 
Con hắc long kia thân thể chấn động, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng như vừa được tái sinh, trong lúc lui về phía sau hướng về phía Vương Lâm gật đầu. thân thể lóe lên, bay thẳng vào trong tinh không ở phía sau trong nháy mất đã biến mất không còn.
 
Vương Lâm trong lúc tiến về phía trước, thân ảnh lóe lên kim quang vạn trượng, từng bước tới gần tu chân tinh giống như thân thể con người kia. Ngay khi hẳn tới gần cánh tay phải do rất nhiều tu chân tinh nhỏ tạo thành kia gào thét lao tới, bên trong ẩn chứa một luồng đại lực, trực tiếp nhằm về phía Vương Lâm.
 
Sau khi biết được Thanh Thủy vẫn còn sống, Vương Lâm đã không còn kiên nhẫn, không áp chế lực bài xích trong cơ thể nữa, mà ngay khi cánh tay tu chân tinh kia tới gần. kim quang lóe lên khắp toàn thản hắn đột nhiên rút lại vào bên trong cơ thể. Trên mi tâm của hắn. bảy tinh điểm màu vàng nhanh chóng xoay tròn. Tay phải Vương Lâm nấm chặt lại, trong lúc tiến về phía trước hướng về phía tu chân tinh khổng lồ kia đánh mạnh một quyền.
 
Một tiếng nổ vang lên kinh thiên, cánh tay phải của tu chân tinh kia chấn động, ầm ầm tan vỡ vô số đá vụn văng ra, bay tứ tán ra xung quanh.
 
Thân thể Vương Lâm dừng lại một chút, rồi rất nhanh lại hồi phục lại như thường, tiếp tục tiến về phía trước. Đúng lúc này cánh tay trái của tu chân tinh kia nhanh chóng lao tới, mang theo một tiếng gào thét sợ hãi, ầm ầm đập đến.
 
-Cút ngay!
 
Hai mắt Vương Lâm lóe lên kim quang nhìn lại. Lập tức liền có một đạo thiểm điện màu vàng ầm ầm lao ra, trong một ngọn lửa màu vàng tràn ngập giống như một cơn sóng trực tiếp va chạm với cánh tay kia.
 
Ầm một tiếng, cánh tay trái của tu chân tinh kia lập tức xuất hiện rất nhiều vết nứt. Ngọn lửa màu vàng chui vào trong những vết nút đó sức nóng tản ra cánh tay kia lập tức vỡ tan.
 
Dường như không có bất cứ một sức mạnh nào có thể ngăn cản bước chân của Vương Lâm giờ phút này, ngăn cản quyết tâm cứu Thanh Thủy của hắn. Sau bước thứ ba. Vương Lâm đã trực tiếp đi vào vùng trời của tu chân tinh khổng lồ kia.
 
Đúng lúc này bên trong đám bạch quang nổi lên bên trên tu chân tinh, lão già kia trong mắt lộ ra hào quang sáng ngời, giơ hai tay lên. Sau khi đánh ra một ấn quyết ở phía trước người, hai tay hắn tạo thành chữ thập, hướng về hai bên kéo mạnh ra.
 
Ngay khi ấn quyết này xuất hiện, toàn bộ tu chân tinh ầm vang chấn động. Chỉ thấy mặt đất của tu chân tinh kia nhúc nhích, vô số những ngọn núi trên đó sụp đổ. Nhưng trong lúc chúng sụp đổ. Chỉ thấy có hai dãy núi rất lớn từ dưới lòng đất ầm ầm nổi lẻn. Từ xa nhìn lại hai dãy núi này cực kỳ thẳng tắp. khoảng cách giữa chúng lên tới cả ngàn dặm!
 
Hình dạng của chúng giống như hai thanh trục, nếu ở giữa có một bức tranh, thì nhìn giống như một cuộn tranh đang được mở ra!
 
-Sơn Hà Đồ, bảo vệ Liên Minh ta!
 
Lời nói tang thương từ trong miệng lão già kia truyền ra. Ngay khi thanh âm này xuất hiện, lập tức trên tu chân tinh kia ở giữa hai dãy núi không ngờ thực sự xuất hiện một gợn sóng như một bức tranh!
 
Từ xa nhìn lại, không ngờ đây chính là một bức tranh!
 
Theo bức tranh này xuất hiện, toàn bộ tu chân tinh ầm ầm chấn động. Bên trong gợn sóng vặn vẹo kia hiện ra những hình ảnh sơn thủy, dường như trên đó có hồn phách, giờ phút này từ trên Sơn Hà Đồ bay lên, dung nhập vào tinh không. Đột nhiên, ở bốn phía bên trên lão già đã dung hợp thành một thể với tu chân tinh kia xuất hiện một cuộn tranh khổng lồ chừng mười vạn trượng, khiến cho tinh không rung chuyển!
 
Cuộn tranh kia mở ra, càng ngày càng rộng, sơn thủy trên đó tràn ngập, vẽ thành những cảnh tượng núi sông tráng lệ!
 
Sơn Hà Đồ Vương Lâm đã từng nhìn thấy, chính là pháp bào giống như là một bức bình phong của Tham Lang, trên bức bình phong kia có dấu ấu Sơn Hà Đồ. Hôm nay, Vương Lâm đã thấy được chí bào chân chính của Vũ Tiên Giới, Sơn Hà Đồ!
 
-Năm đó khi Vũ Giới sụp đổ thì Tu Chân Liên Minh chính là những người đầu tiên tiến vào, đã lấy được rất nhiều pháp bảo lời này quả nhiên không sai.
 
Vương Lâm đứng giữa tinh không hắn cảm nhận được một uy lực rất lớn đến từ trong Sơn Hà Đồ này!
 
Ở bên trong đó Vương Lâm thậm chí còn cảm nhận được một luồng hương hỏa. giống như trong thiên địa trên Sơn Hà Đồ có tồn tại món đồ hương hỏa! Ở bên trong Sơn Hà Đồ có một thế giới, bảo vật này lai lịch khó lường, hiếm có người nào biết được xuất xứ.
 
Lúc này Sơn Hà Đồ kia mở ra, hướng về bốn phía nhanh chóng tràn ra, một lực hút rất lớn từ bên trong ầm ầm xuất hiện, cuốn thẳng tới Vương Lâm. Trong khoảnh khắc này, Vương Lâm mơ hồ có cảm giác như bị u Minh Thú cắn nuốt, tinh không ở bên cạnh giống như là nước đang nhanh chóng chảy qua dường như đang bị Sơn Hà Đồ hút lấy.
 
Còn có dấu vết thời gian tràn ngập, dường như là dưới lực hút này năm tháng vô tận đang nhanh chóng trôi qua.
 
Quần áo Vương Lâm tung lên, hai mắt lóe lên kim quang, giơ năm ngón tay phải lên giữa khoảng không. Tay phải hắn chấn động, bất ngờ dưới lực hút của Sơn Hà Đồ này, bên trong tinh không liền có vô số gợn sóng quanh quẩn. Còn có một tiếng ầm ầm từ xa truyền lại. Đột nhiên có một chưởng ấn khổng lồ xuất hiện ở phía trên Vương Lâm và Sơn Hà Đồ kia!
 
Vân tay của chưởng ấn này cực kỳ rõ ràng, bốn phía còn tràn ngập gợn sóng chấn động. Kinh người hơn chưởng ấn này toàn thân còn phát ra kim quang vạn trượng, một luồng tiên lực nồng đậm bất ngờ xuất hiện giữa tinh không trong Côn Hư Tinh Vực này!
 
Luồng tiên lực này cực kỳ nồng đậm, kinh thiên động địa vượt xa tiên lôi và tiên hỏa mà Vương Lâm đã thi triển lúc trước, đã đạt tới một trình độ cực kỳ đáng sợ.
 
Vương Lâm nhờ vào tiên huyết mạch, mà thi triển ra Dịch Linh Ấn chính tông bậc nhất!
 
Tiên thể ở bên trong cơ thể Vương Lâm giống như là nguyên thần đang nhanh chóng vận chuyển. Từng trận huyết mạch tiên lực ầm ầm dung nhập vào bàn tay phải của hắn, khiến cho tiên khí trên Dịch Linh Ẩn hiện ra giữa tinh không càng ngày càng đậm!
 
tiên khí mức độ này đột nhiên xuất hiện trong Côn Hư Tinh Vực, chuyện này giống như là một giọt dầu rơi vào trong nước! Giọt dầu này vừa mới rơi vào trong nước, liền lập tức ầm ầm nổ tung!
 
Côn Hư Tinh Vực cũng là một trong tứ đại tinh vực của giới nội. vô số năm nay, từ khi được sinh ra cho tới giờ tiên lực cực kỳ tinh thuần như vậy chưa bao giờ xuất hiện trong phạm vi lớn như thế này. Cho dù là xuất hiện, thì tiên lực cũng tuyệt đối không thể tinh thuần đến cực điểm như bây giờ!
 
Ngay khi Dịch Linh Ấn này xuất hiện, luồng tiên khí tinh thuần này dấy lên một cơn sóng lớn ngợp trời trong giới nội này, khiến cho một vài người tâm thần chấn động, không thể tin nổi!
 
Trong Triệu Hà Tinh Vực. mặc dù đã bị bao vây trở thành vùng đất của giới ngoại, nhưng ở sâu về phía bắc của Triệu Hà, có một thanh niên trên mi tâm không có ấn ký thần sắc mệt mỏi, đang vừa đi vừa bấm độn tính toán.
 
-Ôi, chỗ mà Mã sư bá nói sao lại khó tìm như vậy. Chắc hẳn chính là nơi này. Nhưng vẫn chưa tìm thấy lối vào Thanh niên này đang tự nói thầm, đột nhiên thân thể chấn động mạnh, trực tiếp xoay người hai mắt lộ ra tinh quang mà từ khi đi tới giới nội này chưa từng xuất hiện. Thần sắc hắn còn ầm ầm biến đổi. loại biến sắc này của hắn cũng là lần đầu tiên xuất hiện kịch liệt như vậy!
 
-Đây.đây là.đây là tiên khí! Sự tinh thuần của tiên khí này ngay cả Mã sư bá cũng không thể sánh bằng! Đây là hoàng tộc tiên! Là ai vậy! Là ai đã giáng lâm vậy! Đáng chết thật, ở một chỗ như thế này sao lại có hoàng tộc tiên giáng lảm sao bọn họ lại có thể tìm ra được!
 
Cũng bị tiên khí này khiến cho khiếp sợ còn có Chiến lão quỷ thần bí kia còn có Viễn Cổ Tiên Vực của giới nội đang bị phong ấn.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.