Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 206:




Nghiêm Nghệ Tình trầm mặc xuống, ngay khi Lục Dương cho rằng cô ấy sẽ chịu thua, nhượng bộ như thường ngày, cô ấy bỗng nhiên nói: “Nếu như anh thật lòng muốn ở bên em, vậy bây giờ chúng ta bái thiên địa đi, để Thẩm đại sư làm nhân chứng cho chúng ta.
Lục Dương vẻ mặt mơ hồ, đối mặt với kế hoạch của Nghiêm Nghệ Tình, anh ta như phát điên: “… Em là diễn tinh sao? Cái gì mà bái thiên địa, bị bệnh à! còn có Thẩm đại sư lại là ai? Em có phải là chưa diễn đủ hay không?” Nghiêm Nghệ Tình căn bản không để ý tới anh ta, xoay người hướng ngoài cửa phòng hô to: “Thẩm đại sư, cô có thể làm chứng cho chúng tôi không?”
Thẩm Như Như cùng Từ Dẫn Châu liếc nhau, cùng nhau đi vào phòng, Thẩm Như Như quét mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lục Dương, nhìn về phía Nghiêm Nghệ Tình, cố nén cười nghiêm trang nói: “Có thể chứ, nhưng mà một khi để cho tôi làm nhân chứng, đời này cũng không thể đổi ý phản bội đối phương, hai người nguyện ý không?” Lục Dương quấn chăn từ trên giường nhảy dựng lên: “Các người là ai! xông vào nhà dân là phạm pháp có biết không?! Nghiêm Nghệ Tình, em rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy?” Nghiêm Nghệ Tình sâu kín nhìn anh ta: “Thẩm đại sư, bắt đầu đi”
Thẩm Như Như giơ tay lên, trong lòng bàn tay nằm một thanh tiểu phi kiếm trong suốt, tiểu phi kiếm chậm rãi rời khỏi bàn tay trôi nổi trên không trung.
Lục Dương nhất thời cứng đờ: “. ”
Tiểu Phi Kiếm bay vòng quanh phòng một vòng rồi dừng ở trước mặt anh ta, lắc lư trái phải một hồi tới gần anh ta, anh ta sợ tới mức ngã về phía sau, lòng bàn chân trượt xuống gối đầu, kháng cự nói: “Đừng tới đây!” Thẩm Như Như không có thành ý trấn an nói: “Đừng sợ, chỉ cần cắt một vết là được, một chút cũng không đau, về sau hai người có thể vĩnh viễn cùng một chỗ tương thân tương ái”
Lục Dương liều mạng lắc đầu, quấn vào trong chăn kích động hô to: “Tôi không muốn! Giờ tôi hối hận rồi! Tôi không muốn kết hôn, đừng chạm vào tôi!” “Như vậy không sợ còn dám mời quỷ làm việc….: “ Thẩm Như Như nói thầm thu hồi phi kiếm. Nghiêm Nghệ Tình trước khi tới đã chuẩn bị trước tâm lý, nhưng mà lúc này vẫn cảm thấy vô cùng khó chấp nhận, cô ấy bước lên vén chăn lên, không cam lòng nói: “Nếu anh không muốn kết hôn, tại sao không nói sớm?”
Lục Dương nghĩ thầm dù sao lời đã nói đến nước này cũng không có gì cần che giấu nữa, dứt khoát nói: “Đúng, tôi xác thực là có tìm người trêu cợt em, nhưng tôi tuyệt không có ý niệm sát hại em, thật sự, tôi thề!” Nghiêm Nghệ Tình không tin: “Con quỷ kia không phải là anh tìm tới sao? Tối hôm trước lúc tôi quay phim nó suýt nữa đã hại chết tôi đấy”
Lục Dương rất khó hiểu: “Tôi chỉ mời một lần thám tử tư theo dõi chụp trộm em, cùng lắm thì ở trên mạng phát chút ảnh xấu bôi đen em, hơn nữa tôi chỉ thanh toán một tháng phí dụng, đã sớm kết thúc hợp tác rồi. Nghiêm Nghệ Tình thấy vẻ mặt anh ta nghiêm túc không giống giả vờ, mồ hôi lạnh lập tức bò lên sau lưng, cô ấy quay đầu nhìn Thẩm Như Như: “Thẩm đại sư…”
Thẩm Như Như suy tư một hồi, hỏi: “Danh thiếp thám tử tư còn không, cho tôi xem một chút. “Không có danh thiếp, tôi ngẫu nhiên dạo diễn đàn, phát hiện văn phòng thám tử này, chúng tôi vẫn dùng phần chat ở diễn đàn để liên lạc. Lục Dương lấy ra điện thoại di động ra xem, không tìm được ghi chép cuộc trò chuyện: “Kết thúc hợp tác thì tôi liền xóa sạch phương thức liên lạc, cái bài post kia cũng không biết đâu rồi, tôi chỉ nhớ rõ văn phòng thám tử kia tên là trung nhị, gọi là văn phòng thám tử Ám Dạ, ông chủ cũng rất có cá tính, nói chỉ nhận hữu duyên người trong danh sách mà thôi”
“Vấn đề hẳn là ở phía tòa trinh thám này rồi. Thẩm Như Như khẳng định, nhưng mà vẻn vẹn một cái tên cũng không phải tin tức hữu dụng gì, cô suy nghĩ một chút dứt khoát đem tên tòa trinh thám này đệ trình lên ứng dụng đặc biệt thỉnh cầu điều tra.
Nghiêm Nghệ Tình có chút khẩn trương: “Thẩm đại sư, buổi tối tôi còn có buổi diễn đêm, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ…
Thẩm Như Như cẩn thận đánh giá tướng mạo của cô ấy, hôm nay cô ấy không trang điểm, diện mạo chân thật không hề che lấp, ngay cả lỗ chân lông cũng thấy rõ ràng.
“Đào Hoa Sát vẫn còn, hơn nữa ấn đường biến thành màu đen, buổi tối cố gắng đừng ra ngoài, dễ xảy ra chuyện Thẩm Như Như nói xong không khỏi sinh ra một tia nghi ngờ, hoa đào này nặng như vậy, không giống như Lục Dương nói chỉ chụp mấy tấm ảnh đen, không đơn giản như vậy a……
Rõ ràng chính là dấu hiệu từ yêu sinh hận.
Cô chần chừ một lát, hỏi: “Cô có bạn nam nào có quan hệ tương đối tốt không?”
Nghiêm Nghệ Tình không chút do dự phủ nhận: “Không có, tôi trong công việc tiếp xúc phần lớn là bạn bè nữ, quay phim nam diễn viên cơ hồ đều không lén lút lui tới.”
Cô ấy quay đầu nhìn Lục Dương: “Anh để thám tử theo dõi tôi một tháng, có quay được tôi cùng những người đàn ông khác mập mờ không?”
Lục Dương không muốn mở miệng: “Không có. Anh ta vốn tìm tới văn phòng thám tử chính là nhắc nhở thám tử chụp ảnh Nghiêm Nghệ Tình và những người đàn ông khác, đến lúc đó đem ảnh chụp post lên mạng bịa ra vài đoạn mờ ám để ám chỉ cô ngoại tình, sau đó vị hôn phu này có thể danh chính ngôn thuận đưa ra lời chia tay, không đến mức bị cư dân mạng lên án coi là tra nam, anh ta có gánh nặng rất lớn, chịu không nổi khi bị đưa lên hình ảnh xấu cho bất kỳ nhãn hiệu nào.
Nhưng mà Nghiêm Nghệ Tình thật sự là một người rất tẻ nhạt, và cực kì nhàm chán, ngoài công việc thì luôn ở một mình, không tiếp xúc với bất kỳ người khác giới nào, dẫn đến thám tử bận rộn một tháng cuối cùng chỉ chụp được một ít ảnh xấu qua loa cho xong việc.
Từ Dẫn Châu một mực yên lặng tựa ở cạnh cửa cúi đầu nghịch điện thoại bỗng nhiên giương mắt nhìn qua: “Sao trước đó không xảy ra chuyện, thẳng đến khi trên người cô mang theo bùa Trấn Tà, thì ngược lại bắt đầu xảy ra vấn đề thế?”
Nghiêm Nghệ Tình ngây người một chút, quả thật, lúc trước quay phim ma tuy rằng thường xuyên bị dọa, nhưng bản thân cô ấy vẫn không bị thương tổn, sau đó có Phật châu, cảnh tượng dọa người liền không thấy nữa, ngược lại thân thể bắt đầu thường xuyên cảm thấy khó chịu, mà sau khi mang theo bùa Trấn Tà, cô ấy thiếu chútnữa bị hại chết…
Tại sao vậy?
Thẩm Như Như lập tức lĩnh ngộ được ý tứ của Từ Dẫn Châu, cô có chút bất ngờ, nếu thật sự là như vậy Nghiêm Nghệ Tình sẽ gặp nguy hiểm. Cô suy nghĩ một chút, cẩn thận dùng từ nói: “Nghiêm tiểu thư, chuyện này phải nhanh chóng giải quyết, như vậy đi, buổi tối cô cứ đi quay phim như thường lệ, chúng tôi cùng cô đến đoàn làm phim, ôm cây đợi thỏ.
*
Đúng mười một giờ tối, đoàn làm phim<
Thật sự là quần áo của hai người quá nổi bật, một người mặc đồ Đường, một người mặc đạo bào, điều kiện bề ngoài cũng rất tốt, thoạt nhìn tựa như diễn viên của đoàn làm phim nào đó bên cạnh đến tham gia, chỉ là mặt mũi hơi lạ một chút.
Nghiêm Nghệ Tình đang quay cảnh đánh võ, cô ấy treo trên dây cáp bay tới bay lui, Thẩm Như Như ngửa đầu nhìn, phát ra cảm thán: “Làm diễn viên cũng thật không dễ dàng”
Từ Dẫn Châu ngồi cạnh cô: “Không có nghề nào dễ hết. Em xem chúng ta này, hơn nửa đêm không phải là đang cùng người ta cho muỗi ăn sao?”
“Anh bị đốt sao?” Thẩm Như Như nhìn áo quần dài tay của anh: “Bọc kín như vậy còn có thể bị đốt, chắc muỗi muốn chết sớm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.