Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 194:




Vưu Nhất tò mò nói: “Vậy là ai là người đầu tiên phát hiện chỗ thần kỳ của đá Hoàng Tuyền đồng thời truyền ra ngoài?”
Thẩm Như Như nhún vai nói: “Cậu có thể tìm quỷ hỏi.
Vưu Nhất cười mỉa: “Ha ha… Kỳ thật tôi không muốn biết.
Bách Lý Vô Thù chọn phi kiếm chưa nhuốm máu quan sát một lát: “Hay là để tôi thử xem?”
Thẩm Như Như hỏi: “Anh có nguyện vọng gì?
Bách Lý Vô Thù trầm tư một hồi: “Có rượu Tam Thanh uống không hết?”
Thẩm Như Như mắt tức giận nhìn anh ta một cái, cầm chum rượu Tam Thanh đẩy tới trước mặt anh ta: “Không cần cầu nguyện, tôi trực tiếp đưa anh luôn, lấy đi”
Bách Lý Vô Thù vui vẻ đặt phi kiếm xuống ôm lấy chum Tam Thanh, cảm thấy mỹ mãn rót ly rượu uống một ngụm, một lát sau hỏi: “ tối hôm qua cô đánh nhau với ai?”
Thẩm Như Như đành phải đem chuyện Dư lão tiên sinh nói lại một lần, tất cả mọi người tỏ vẻ vô cùng khiếp sợ. Bách Lý Vô Thù khó có thể tin: “Xác định là Dư lão tiên sinh sao?”
Tuệ Trí làm chứng: “Không thể giả được, ông ta ẩn giấu quá kỹ”
Vưu Nhất lắc lắc ngón tay nói: “Cũng không phải, không phải giấu kỹ, mà là thực lực quá mạnh, người phát hiện điều kì lạ phỏng chừng đều bị ông ta lặng lẽ giết, dùng con rối thần không biết quỷ không hay thay thế”
Từ Dẫn Châu thình lình thốt ra một câu: “Dư Ma Tử cũng có khuynh hướng này, nên giết anh ta để diệt hậu hoạn.
Bách Lý Vô Thù cười lạnh nói: “Dư lão tiên sinh mất rồi, kết cục của anh ta cũng sẽ không tốt, vốn đắc tội hơn nửa đạo môn, còn gián tiếp hại chết mấy mạng người.”
Vây quanh hàn huyên một lát, đầu bếp làm ca đêm thò đầu ra gọi người: “Bữa khuya nấu xong rồi, mau tới bưng đi!”
Mọi người nhao nhao đứng dậy đi lấy đồ ăn, buổi tối sư phụ nấu canh mặn, một bát canh lớn như mắt trâu, trắng nõn, chỉ ăn hai ba bát canh liền no.
Không ít đệ tử không ngủ đúng giờ từ ký túc xá đi ra đến nhà ăn tìm đồ ăn, trong nhà ăn trong nháy mắt đã ngồi đầy người. Ăn khuya xong mọi người đều tự tản đi nghỉ ngơi, sau đó đầu bếp thu dọn bát đũa đặt vào trong bồn, xắn tay áo lên rửa.
*
Xảy ra chuyện của Dư lão tiên sinh, Ban Đặc Biệt cùng nội bộ đạo hiệp bận rộn một đoạn thời gian, sau khi xử lý xong tất cả công việc, hai bên trước sau phái đại biểu tới tặng quà cảm ơn cho Thẩm Như Như, hơn nữa thành khẩn mời cô đảm nhiệm chức vụ cấp cao trong tổ chức.
Trong cửa hàng Kính Hoa Duyên, đại biểu của Ban Đặc Biệt Vương Du Nhận ngồi nghiêm chỉnh. Ông ấy đã liên tục hai ngày đến Kính Hoa Duyên đưa tin, đến cũng không nói gì thêm, liền ngồi bên cửa sổ cả ngày, yên lặng biểu đạt thái độ kiên định của mình. Người năm sáu mươi tuổi ngồi tựa lưng tám chín giờ cũng không mỏi mệt.
Thẩm Như Như vẽ xong một lá bùa, buông bút ngẩng đầu nhìn ông ấy: “Vương đại sư, có muốn uống trà không?” Vương Du Nhận nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu: “Muốn một ly Thẩm Như Như rót cho ông ấy chén trà: “Vương đại sư, ông không có công việc bận rộn khác sao?”
Vương Du Nhận: “Công việc chủ yếu của tôi bây giờ là khuyên cô đảm nhiệm bộ trưởng bộ điều tra đặc biệt. Thẩm Như Như thở dài: “Tôi thật sự không rảnh nhậm chức, ông cũng thấy, làm việc ở Kính Hoa Duyên cùng Huyền Thiên Quan vô cùng bận rộn, tôi đi không được. Hơn nữa tôi cũng không am hiểu làm công tác điều tra Vương Du Nhận sửa lại nói: “Bộ trưởng không cần tự mình điều tra, chỉ cần ngồi văn phòng sắp xếp thủ hạ làm việc là được, thoải mái hơn nơi này nhiều.
Thẩm Như Như khoát tay nói: “Vậy cũng không được, như vậy đi, Vương đại sư ông trở về cùng các tiền bối thương lượng một chút, sắp xếp danh nghĩa hư chức cho tôi, danh tiếng vang dội là được, không cần thực quyền. Hoặc là ban phát cho Huyền Thiên Quan huy chương gì đó cũng có thể!”
Vương Du Nhận suy tư trong chốc lát, có chút khó xử: “...”
Ban Đặc Biệt của chúng tôi vốn là tổ chức ngầm, không có cách nào sắp xếp danh tiếng vang dội, cũng không có huy chương..”
“Vậy coi như xong” Thẩm Như Như nói: “Con người tôi chỉ thích hư danh, xây đạo quán chính là vì muốn đem Huyền Thiên Môn dương quang đại danh dương tứ hải, ngồi văn phòng thật sự không có hứng thú, ông cũng đừng làm tôi khó xử”
“Cô tại cái địa phương nhỏ bé này thật sự là mai một. Vương Du Nhận vẻ mặt đau khổ, khẽ cắn môi nói: “Như vậy đi, chúng tôi đem Huyền Thiên Quan treo ở Ban Đặc Biệt danh nghĩa tuyên truyền công ty trên trang web chính thức mở rộng, thế nào?”
Đặc biệt trên danh nghĩa lại có công ty tuyên truyền? Thẩm Như Như kinh ngạc: “Công ty tuyên truyền gì?” Vương Du Nhẫn cúi đầu lật tấm danh thiếp đi ra: “Công ty hữu hạn tuyên truyền văn hóa Đạo giáo Trung Quốc, công ty tuyên truyền lớn nhất và có uy tín nhất của Đạo Môn.
Diễn đàn Âm Dương và Âm Dương tiền trang đều do chúng tôi quản lý, diễn đàn bao gồm đạo hữu từ khắp nơi trên thế giới. Bình thường công ty chúng tôi nhận nghiệp vụ giá rất cao, hơn nữa chỉ chấp nhận đơn đặt hàng của đạo quán cấp tỉnh trở lên, cho cô ngoại lệ một lần”
Thẩm Như Như bị miếng bánh nhân thịt bất thình lình đập đến choáng váng: “Cảm tạ Vương đại sư, cảm tạ Ban Đặc Biệt……
Lực hành động của Ban Đặc Biệt vô cùng mạnh, ngày hôm sau Vương Du Nhẫn rời đi, danh hiệu và giới thiệu vắn tắt của Huyền Thiên Quan đã được post lên trang web chính thức của công ty tuyên truyền văn hóa đạo giáo. Thẩm Như Như đặc biệt mò đến trang web chính thức xem một phen, ba chữ to Huyền Thiên Quan đặc biệt nổi bật, được đặt ở trong khung ảnh trên đầu trang, cùng với ảnh chụp đạo quán tường trắng ngói lớn phía sau, chiếm lấy toàn bộ trang web chính thức.
Cô lên thanh tìm kiếm trên trang web chính thức đi vào diễn đàn âm dương xem một vòng, trong khu bình luận có hai ba bài post đang thảo luận về Huyền Thiên Quan ở đầu trang web chính thức, nhưng nhiệt độ ảnh hưởng bình thường, có thể là về vấn đề thời gian, tạm thời không có mấy bình luận.
Thẩm Như Như nhìn một hồi rồi tắt trang web bắt đầu bận rộn công tác chuẩn bị, hôm nay là thời gian Huyền Thiên Môn một tuần dạy học một lần, Kính Hoa Duyên đóng cửa nghỉ ngơi, cô phải dạy cho các đồ đệ bùa chú mới. Nhóm đồ đệ này tư chất cũng không tệ, chỉ là ngộ tính có chút so le không đồng đều, có người học rất nhanh.
Tám giờ sáng, hơn hai mươi đồ đệ cùng nhau tụ tập ở phía dưới giàn hoa hậu viện ngồi xuống bắt đầu học, đạo bào trắng đen thống nhất nhìn cực kì nhẹ nhàng khoan khoái, ngược lại thật sự có cảm giác như học sinh thời xưa ở học đường ngồi học vậy. Thẩm Như Như lấy ra hai lá bùa chú, một quả (bùa tĩnh tâm), một lá [ bùa minh tâm ], cô đem đồ án của hai lá bùa chú triển lãm cho các đồ đệ xem, sau đó bọn họ đọc thuộc lòng bùa chú.
Hai cái bùa chú này tên chỉ khác nhau một chữ, tác dụng lại trống đánh xuôi kèn thổi ngược. ( bùa tĩnh tâm l tên như ý nghĩa chính là có thể làm cho người ta tâm tĩnh, vứt bỏ tạp niệm cùng suy nghĩ loạn lạc, có lợi giúp cho việc nâng cao hiệu suất học tập và hiệu suất công tác, là một trong những bùa chú bán cháy hàng nhất. (bùa minh tâm) thì ngược lại, nó sẽ làm cho tư duy của con người trở nên năng động hơn, phù hợp hơn với những người mắc chứng mất trí nhớ, có thể tăng cường trí nhớ và ngăn ngừa bệnh Alzheimer. Sau khi ba cô dùng cảm thấy rất tốt, lại xin cô mấy lá đem tặng cho các bạn cũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.