Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 150:




Thẩm Như Như chủ yếu tập trung vào các ghi chép về thể chất Thiên Linh và thể chất Thiên Âm, chỉ có hai phần ngắn ngủi không đến mười hàng, chẳng mấy chốc đã xem xong.
Thế mà bảo chuyện kể ra thì dài lắm, sợ là vội gặm giò heo thì có.
Nội dung rất đơn giản, hai phần kết hợp lại đại ý chính là thể chất Thiên Âm và thể chất Thiên Linh có tác dụng bù đắp lẫn nhau, khi ở cạnh nhau có thể mang đến cho đối phương lực lượng lớn mạnh, chính là trời sinh một đôi. Người thuộc hai loại thể chất này, mặc kệ hai bên có cùng giới tính hay không, chỉ cần gặp nhau thì nhất định sẽ hấp dẫn lẫn nhau. Lần đầu tiên cô gặp Từ Dẫn Châu, thân thể của anh đã bị sát khí phá hoại đến mức gần không hề sản sinh lực hấp dẫn lẫn nhau.
Như là dầu hết đèn tắt, ưu thế của thể chất Thiên Âm cũng không còn sót lại chút gì, vì vậy lúc đó giữa hai người Giờ đây thân thể của Từ Dẫn Châu đang dần dần hồi phục, tự nhiên những đặc chất của thể chất Thiên Âm cũng quay trở lại, sinh ra phản ứng cộng hưởng với cô. Đối với anh mà nói, linh lực của cô còn có ích hơn cả ác quỷgì đó. Hơn nữa, trong quá trình hấp thu cũng không tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với cô, ngược lại còn mang đến cho cô rất nhiều chỗ tốt…
Tổ sư gia chốt hạ trời sinh một đôi, thật khiến người ta mở cờ trong bụng mà.
Biết hai người tiếp xúc sẽ không xảy ra chuyện, vậy thì cô yên tâm rồi, Thẩm Như Như cất quyển trục, đến phòng vệ sinh rửa dầu mỡ dính trên tay, thuận tiện rửa mặt luôn, sau đó trở lại phòng nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Bùi Y và Bách Lý Thanh trở lại Tam Thanh Cung ở thành phố S, Bách Lý Vô Thù lại không đi, thời gian rèn luyện của anh ấy vẫn chưa kết thúc, lại không có chỗ nào muốn đi, dứt khoát ở lại Huyền Thiên Quan, thỉnh thoảng giúp đỡ tiếp nhận mấy đơn hàng, không có chuyện gì thì ra sân sau luyện kiếm, sống còn nhạt nhẽo hơn cả người già, không hề có trò nào tiêu khiển.
Ngoài Vưu Nhất cuối tuần nào cũng đến cùng với Linh Khê cứ cách vài ba bữa lại đến tìm anh ấy học kiếm rồi chuyện trò, và cả Từ Dẫn Châu mỗi khi khắc đồ vật đều ra sân sau ngồi ra, thì những người khác trong Huyền Thiên Quan đều không đếm xỉa đến anh ấy.
Tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho nghi thức bái sư sắp tới. Thời gian thử việc ba tháng bất giác đã kết thúc, ngày mai chính là ngày thỉnh giáo tổ sư gia, có thể thông qua cửa đó của tổ sư gia là có thể trở thành đệ tử chính thức của Huyền Thiên Quan.
Thẩm Như Như đã bắt tay chuẩn bị cho việc thu nhận đồ đệ từ mấy ngày trước, hôm nay rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Cô đóng cửa hiệu lại, đang muốn ra sân sau uống chút nước đường thì thấy một tiểu đạo sĩ chạy đến: “Quan chủ Thẩm, bên ngoài có người tìm chị, nói rằng muốn mua hoa”
Thẩm Như Như liếc về phía cửa hiệu vừa đóng cửa, nói với giọng buồn bực: “Mua hoa không đến tiệm hoa, đến đạo quan làm gì?”
Tiểu đạo sĩ bật cười khúc khích, làm lộ ra hai lúm đồng tiền sâu hoắm trên má, trông rất đáng yêu: “Người này ăn mặc sang trọng lắm, đại sư Tuệ Trí nói nhất định là heo béo, bảo em dặn chị phải bóc lột mạnh tay vào.
Thẩm Như Như: “”
Hai lão già Tuệ Trí và Chiêm Hạc suốt ngày dạy hư mấy đứa nhỏ, thật là… thật là quá biết suy nghĩ cho tương lai của đạo quan rồi…
Trước tiền viện Huyền Thiên Quan, một người đàn ông mặc áo sơ mi hoa quần trắng đang đứng ở phía dưới ngửa đầu quan sát tượng khắc Quy Xà Môn, kính râm tạo hình khoa trương phản chiếu dáng người uy vũ của hai vị môn tướng, cùng hình xăm rồng trên mặt anh ta tôn lên vẻ uy vũ. Trên cổ tay người đàn ông đều quấn dây xích vàng to bằng ngón tay cùng các loại ngọc thạch, dưới ánh sáng trời chiều mờ nhạt phản chiếu vầng sáng mê người.
Trên ngón cái tay trái đeo một cái nhẫn đá vàng, mặt ngoài trơn nhẵn ôn nhuận, vừa nhìn là biết rất có gu thưởng thức.
Tuệ Trí và Chiêm Hạc đang bận rộn, không rảnh tiếp đãi anh ta, chỉ có Linh Khê theo sát cạnh anh ta, nhìn chằm chằm, phòng ngừa anh ta đi lung tung vào hậu viện.
Thẩm Như Như cùng tiểu đạo sĩ đi tới tiền viện, liếc mắt một cái nhìn thấy “lợn béo” trong miệng Tuệ Trí, nhất thời bị khí chất đại ca xã hội đen nồng nặc tản ra từ trên người anh ta làm sửng sốt một chút, người này nhìn không giống đến mua đồ, ngược lại giống như là đến thu phí bảo kê. Lợn béo như vậy, đưa tới tận cửa cũng không dám tùy tiện làm thịt.
Cô đi tới điêu khắc phía dưới, mỉm cười chào hỏi: “Kính chào Tiên sinh, tôi là chủ quán ở nơi này, nghe nói anh muốn mua hoa, anh muốn mua loại nào?”
Người đàn ông nghe được âm thanh của cô liền thu hồi tầm mắt cúi đầu chuyển hướng sang cô, đưa tay tháo kính râm xuống lộ ra hai mắt sắc bén, hình xăm rồng từ trán trái kéo dài đến cằm hoàn hảo hiện ra trước mắt cô. Đến gần, còn có thể nhìn thấy trên cánh tay lộ ra ngoài tay áo của anh cũng có hình xăm.
“Cô chính là Thẩm đại sư phải không?” Giọng nói của người đàn ông vô cùng khàn, giọng nói điển hình. Anh ta đưa một tay ra, thái độ thân thiện lễ phép: “Xin chào, tôi là Lý Thông, Mộc Tử Lý, Thông trong thông minh, đại sư gọi tôi là Lý Thông là được rồi.
Thẩm Như Như đưa tay bắt tay với anh ta, người này bề ngoài nhìn không đứng đắn lắm, nhưng không ngờ lại rất có lễ nghĩa, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong. Cô cười nói mời anh ta đến cửa hàng Kính Hoa Duyên xem cây nhà mình đang bán.
Lý Thông lắc đầu, vung tay lên chỉ hai quả bạch trước cửa chính, cùng cây đa trong góc tường của tiền viện. “Tôi muốn nó, khoảng mười cây, không….. mười lăm cây đi”
Trầm Như Như: “… Mạo muội hỏi một chút, anh muốn dùng cây này để làm gì?”
Lý Thông nói: “Đương nhiên là trồng trong sân nhà tôi, trên đường tới tôi nghe người ta nói cây xanh của Huyền Thiên Quan có thể trấn tà, còn có thể cải thiện phong thủy, sau khi trồng ở trấn Mộ Nguyên thì trấn đã được trị an tốt hơn, trồng trong nhà khẳng định cũng sẽ có hiệu quả.
Phong thủy còn chưa tính, miễn cưỡng có thể dính chút liên quan, nhưng trị an là cái quỷ gì? Thẩm Như Như dở khóc dở cười, lại không dễ giải thích, liền hỏi: “Trong nhà Lý tiên sinh xảy ra vấn đề gì sao?”
“Đúng, tôi lần này đặc biệt tới Huyền Thiên Quan cũng là bởi vì việc này, có đệ tử của tôi đề cử nơi này..” Lý Thông lộ ra vẻ mặt buồn bực, bắt đầu hướng đến Thẩm Như Như kể ra việc gần đây trong nhà đang gặp phải nhiều chuyện kì quái.
Lý Thông là người tỉnh thành, là thế hệ thứ 8 sở hữu khối tài sản kếch xù. Mấy năm trước tự mình gây dựng sự nghiệp mở một công ty vận chuyển hàng hóa, bởi vì kinh doanh có phương pháp, anh lại kiên nhẫn chịu khổ, hơn nữa trước kia từng lăn lộn trong xã hội, bạn bè nhiều rất có mẹo, rất nhanh đã ôm đồm được nghiệp vụ vận chuyển hàng hóa của các nhà máy lớn, kiếm được đầy bồn đầy bát.
Đầu năm nay, người nghèo sau khi có tiền chuyện đầu tiên chính là mua xe mua nhà, Lý Thông cũng không ngoại lệ, anh ta không chỉ sắm cho mình một chiếc xe sang, còn mua một tòa biệt thự xa hoa, giá trị mấy chục triệu.
Nửa năm trước biệt thự này đang ở còn rất thoải mái, hai tháng gần đây xuất hiện một ít chuyện quỷ dị. Đồ đạc trong nhà không hiểu sao lại ít đi, thiếu đại đa số là đồ ăn, hoa quả đồ uống bánh ngọt trong tủ lạnh thường xuyên thiếu một hai cái.
Lý Thông là một người cẩu thả, ngay từ đầu căn bản không chú ý tới, sau đó đồ đạc ít hơn ngày càng nhiều, thím nấu cơm phát hiện ra rồi nói với anh ta, anh ta mới biết, sau mới ý thức được sự việc không đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.