Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1515:




CHƯƠNG 1515

Tuy giọng nói có hơi khác so với sáu năm về trước, nhưng chất giọng điệu đà, nhõng nhẽo, làm bộ làm tịch ấy thì chẳng hề thay đổi, vẫn khiến người ta mắc ói.

Nhưng cô lại thấy kinh ngạc. Tại sao Bạch Viện lại ở đây?

Lần trước Bạch Viện trở về Hải Thành, ở lại Hải Thành hai ngày rồi lại sang nước M, sau đó thì biệt tăm.

Cô còn tưởng sau này Bạch Viện sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, nhưng nào ngờ chẳng những Bạch Viện lại xuất hiện lần nữa, mà còn chạy sang nước H, còn cặp kè với chồng chưa cưới của bạn côi Nghĩ đến đây, sắc mặt Bạch Dương vô cùng khó coi, mặt mày xầm xì, đầy phân nộ.

Cô tức giận, tức Bạch Viện mất hết liêm sỉ, lại đi làm con giáp thứ mười ba.

Tất nhiên không phải cô quan tâm đến Bạch Viện mà là bận lòng vì ba mình.

Lúc còn sống, ba đối xử với cô và Bạch Viện như nhau, từ việc dạy dỗ cho đến vật chất, ba chưa bao giờ thiên vị.

Còn Bạch Viện thì đối xử với ba thế nào?

Thiên Thịnh vừa có dấu hiệu phá sản đã cùng Lý Tú Chi vét sạch số tiền còn lại rồi bỏ trốn, khiến ba tay trắng, phải nhảy lầu trong nỗi tuyệt vọng. Thậm chí sau khi ba mất, cô ta cũng không hề xuất hiện ở lễ †ang của ba.

Rồi giờ đây lại đi làm con giáp thứ mười ba. Bạch Viện làm thế này sao có thể xứng đáng với ba được?

Bạch Dương siết chặt tay, tức run cả người.

Nếu không phải vì sợ sẽ làm ầm lên rồi kéo đám đông tới quây xem, phá hỏng buổi lễ đính hôn của bạn tối nay, thì ngay bây giờ cô chỉ muốn xông ra tát cho Bạch Viện mấy cái bạt tai, lôi Bạch Viện về nước, bắt cô ta quỳ trước mộ của ba.

Nhìn bộ dạng Bạch Dương tức đến đỏ con mắt, Phó Kình Hiên nhích bàn tay chậm rãi đang đặt ở eo cô lên trên, khẽ khàng võ lưng cô, ra hiệu cho cô bình tĩnh lại trước đã.

Tuy anh không biết tại sao cô lại tức giận đến như thế, nhưng anh có thể chắc chắn, có lẽ là liên quan đến cô gái ngoài kia.

Khi nhìn thấy người đàn ông, cảm xúc của cô vẫn bình thường. Nên cô tức giận đến mức này chắc chắn là do cô gái kia.

Đôi nam nữ bên kia cánh cửa lại cất tiếng.

Ngón tay Bạch Viện xoay vòng tròn trên ngực người đàn ông, u oán nhìn anh ta: “Chúc mừng anh nhé! Tối nay đính hôn rồi.

Sau này chúng mình có gặp lại cũng phải lén lén lút lút như hôm nay thôi. Cũng kích thích đấy, nhưng dù thế nào cũng làm em thấy chẳng cam lòng.”

“Ai bảo em không có gia thế tốt. Em mà có gia thế tốt thì chưa biết chừng người mà anh đính hôn tối nay đã là em rồi.” Người đàn ông túm chặt ngón tay nghịch ngợm của cô ta.

Bạch Viện trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói thẳng quá nhỉ”

Người đàn ông bật cười: “Anh đính hôn với cô ta vốn dĩ là vì gia thế thích hợp thôi mà, có phải vì anh yêu cô ta đâu.”

“Thế em thì sao? Anh có chút ít tình cảm nào với em không?” Bạch Viện nhìn anh ta.

Ngón tay cái của người đàn ông mơn trớn làn môi của cô ta: “Nếu nói không có tình cảm với em thì là giả. Không thì anh đã chẳng đập bao nhiêu tiền vào người em, còn giúp em vớt người nữa. Nên biết là chuyện anh làm mà bị phát hiện thì anh không gánh nổi đâu. Dù gì anh cũng không phải đối thủ của anh ta, bất kể là gia thế hay năng lực cá nhân, anh cũng không so được với anh ta.”

Vớt người?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.