Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1479:




CHƯƠNG 1479

Dứt lời, Phó Kình Hiên cúp máy luôn. Anh đặt di động xuống, sau đó nhìn trợ lý Trương đang đi vào từ bên ngoài.

Trợ lý Trương đặt tài liệu trong tay xuống †rước mặt anh: “Tổng giám đốc Phó, đã điều tra rõ ràng rồi, không có dấu vết nhà họ Cố và họ Mạnh ra tay giúp đỡ Cố Tử Yên. Vì thế, kẻ giúp cô ta lái xe chạy trốn là người khác.”

“Người khác ư?” Phó Kình Hiên cầm tài liệu trên bàn lên, đầu mày nhíu đến mức có thể kẹp chết một con muỗi: “Có điều tra ra được là ai không?”

Trợ lý Trương lắc đầu: “Không tra được.

Nhưng có thể xác định không phải là thế lực ở Hải Thành. Bởi vì tôi đã điều tra qua, tất cả các thế lực ở Hải Thành đều rất yên Tính”

“Nói như vậy là của thành phố khác hoặc là thế lực của nước ngoài ư?” Sắc mặt của Phó Kình Hiên trở nên khó coi.

Trợ lý Trương đẩy mắt kính: “Đúng thế.

Nhưng như vậy thì sẽ rất khó tra ra cụ thể là kẻ nào.”

Dù sao cả nước nhiều thành phố như vậy, toàn thế giới lại có bao nhiêu quốc gia, ai mà biết là thế lực của thành phố hay nước nào chứ?

Nếu là thế lực của Hải Thành, họ có thể trực tiếp điều tra loại trừ.

Phó Kình Hiên nheo mắt: “Cử người chạy tới chỗ Thời Trạch một chuyến.”

“Tổng giám đốc Phó, anh nghi ngờ Thời Trạch ra tay giúp đỡ Cố Tử Yên ư?”

“Năm đó Thời Trạch thôi miên tôi giúp Cố Tử Yên, bây giờ cũng có thể giúp cô ta lần nữa.

Trợ lý Trương gật đầu: “Anh nói cũng có lý.

Được rồi, lát nữa tôi cử người đi.”

Phó Kình Hiên ‘ừ’ một tiếng: “Ngoài ra, điều †ra chuyện có liên quan đến cái chết của Thời Khiêm đến đâu rồi?”

Trợ lý Trương thở dài: “Vẫn chưa có tiến triển gì, dù sao cũng là chuyện của mấy năm trước. Hơn nữa đoạn đường Thời Khiêm xảy ra tai nạn xe cũng không có camera giám sát, muốn tìm tài xế gây án cũng không được.”

Phó Kình Hiên mím chặt bờ môi mỏng: “Tôi biết rồi, cứ tra tiếp đi”

Anh nhất định phải làm rõ cái chết của Thời Khiêm.

Nếu Thời Khiêm thật sự chết do tai nạn ngoài ý muốn thì tất nhiên là tốt nhất.

Nếu không phải, đương nhiên anh phải tra rõ chân tướng, báo thù cho cậu ta.

Bằng không anh không yên lòng mà sử dụng trái tim này.

“Vâng, tổng giám đốc Phó.” Trợ lý Trương gật đầu.

Sau đó, anh ta lại nghĩ tới điều gì, tiếp tục nói: “Còn nữa, liên quan đến tung tích của Diệp Chí, bây giờ xuất hiện một vấn đề.”

“Là sao?” Phó Kình Hiên nhíu mày.

Sắc mặt trợ lý Trương hơi khó coi: “Ban đầu chúng tôi đã xác định chắc chắn rằng Diệp Chí đã vượt biên ra nước ngoài dựa theo Lương Triết. Vì thế chúng tôi đã cử người đuổi theo, định bắt được anh ta trước Lương Triết. Nhưng hình như Lương Triết đã phát hiện ra mục đích của chúng tôi, sau đó ra tay che giấu tung tích giúp Diệp Chí. Cho nên bây giờ, chúng tôi đã làm mất dấu của anh ta rồi.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.