Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1421:




Chương 1421

Trên người còn đỡ, tuy lạnh nhưng vẫn chịu đựng được.

Nhưng hai chân cô thật sự đã lạnh không chịu nổi.

Bởi vì tham gia tiệc sinh nhật của bà cụ nên phải mặc lễ phục. Mà lễ phục nhất định phải phối hợp với giày cao gót tỉnh xảo.

Giày cao gót không có loại dành cho mùa đông, cho nên giây phút cô đi giày vào chân thì đã bắt đầu cảm thấy lạnh. Đến tận lúc này, cô đã không còn cảm nhận được tri giác gì nữa.

“Lái xe.” Phó Kình Hiên thấy Bạch Dương lên xe, quay đầu nhìn trợ lý Trương đứng phía sau, dặn dò một câu.

Trợ lý Trương nhún vai, sau đó bước tới trước hai bước, kéo cánh cửa ở ghế lái ra rồi ngồi lên.

Phó Kình Hiên là người lên xe cuối cùng.

Sau khi lên xe, anh gõ vào ghế lái: ‘Bật máy sưởi lên đi.”

Ngay từ đầu anh đã biết Bạch Dương bị lạnh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đã lạnh đến đỏ bừng, cơ thể co rúm lại.

Với lại vừa rồi, anh đã nhìn thấy cô lạnh đến mức dậm chân.

“Vâng, tổng giám đốc Phó.” Trợ lý Trương ở đằng trước đáp lại một tiếng rồi bật máy sưởi.

Độ ấm nhanh chóng tăng lên, chẳng mấy chốc, trong xe đã trở nên ấm áp, xua tan giá buốt bên trong.

Bạch Dương cũng dần thả lỏng cơ thể đang căng chặt.

Đúng lúc này, Phó Kình Hiên cởi cúc áo vest trên người ra, đột nhiên nói một câu với cô: “Cởi ra.”

“Phụt!” Trợ lý Trương suýt nữa đã sặc nước bọt của mình.

Mà Bạch Dương cũng ngây người, vô cùng ngạc nhiên nhìn Phó Kình Hiên.

Anh nói gì cơ?

Cởi ra?

Cởi cái gì?

Quần áo hay là…

Đột nhiên, cô nghĩ tới vừa rồi anh cởi áo của anh ra, cho nên ý anh là cũng bắt cô c ởi quần áo hả?

Lẽ nào anh muốn cùng cô… trên xe?

Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Dương đỏ bừng, trong lòng vừa thẹn lại vừa giận, tức đến mức siết chặt nắm đấm: “Dừng xe!”

Cô hét lên.

Không ngờ anh lại là tên ra vẻ trang nghiêm.

Cô còn tưởng đã trễ thế này rồi mà anh vẫn bầu bạn cùng cô. Ít nhiều trong lòng cũng cảm thấy áy náy và hơi cảm kích.

Nhưng kết quả thì sao? Anh lại muốn cùng cô… trên xe.

Càng nghĩ càng tức, Bạch Dương vỗ ghế xe: “Tôi nói dừng xe, nghe thấy không!”

Nghe ra được sự tức giận trong giọng nói của cô, trợ lý Trương vội dừng xe.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.