Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1420:




Chương 1420

Bạch Dương và trợ lý Trương cũng dừng lại theo.

Phó Kình Hiên lạnh lùng nhìn bà Cố: “Thế thì sao?”

“Lẽ nào cậu không cảm thấy đau lòng chút nào ư?” Bà Cố đỡ ngực, tức giận hỏi.

Khóe môi Phó Kình Hiên nở một nụ cười mỉa mai, cất giọng lãnh đạm, hờ hững: “Không hề, tôi còn mong cô ta chết nữa kìat”

“Cái gì?” Bà Cố nghe thấy câu này của anh, cả người như chịu đả kích rất lớn, cơ thể lảo đảo hai cái.

May là Cố Việt Bân kịp đứng lên, đỡ lấy bà †a: “Phó Kình Hiên, cậu nói như thế cũng tuyệt tính quá rồi đấy? Dù gì Tử Yên cũng từng hẹn hò một thời gian với cậu. Bây giờ con bé đã mất, cậu lại nói như vậy, cậu…

cậu thật sự không phải con người!”

“Tôi tuyệt tình ư?” Phó Kình Hiên sầm mặt, khí lạnh khắp người lan tỏa ra xung quanh: “Trước đây tôi và Bạch Dương vốn là bạn qua thư, chỉ cần chúng tôi gặp nhau thì sẽ đến với nhau, trở thành một cặp vợ chồng ân ái. Nhưng Cố Tử Yên đã làm gì thế? Cô †a đóng giả làm Bạch Dương, mạo nhận thân phận của cô ấy đến gặp tôi, còn cho người làm chuyện kia với tôi…

Nói đến đây, anh bỗng ngừng lại, vẻ rối bời chợt thoáng hiện trong mắt, sau đó nói tiếp: “Nếu không phải Cố Tử Yên cho người làm ra chuyện kia thì ông nghĩ liệu tôi có đến với cô ta không? Tôi còn chẳng thèm ban một ánh mắt cho cô ta nữa kìal”

Là sao thế?

Bạch Dương nheo mắt, nghi ngờ nhìn Phó Kình Hiên.

Vừa rồi anh nói Cố Tử Yên đã cho người làm ra chuyện kia với anh, cho nên anh mới ở bên cô ta.

Rốt cuộc chuyện kia là chuyện gì?

Bạch Dương quay đầu nhìn sang trợ lý Trương.

Trợ lý Trương nhìn ra cô muốn biết điều gì, ánh mắt chợt hốt hoảng, lập tức quay đầu đi né tránh ánh mắt cô.

Mà điều này càng khiến Bạch Dương thâm cảm thấy bất thường.

Có điều kỳ lạt Rốt cuộc hai người này đang giấu cô chuyện gì?

“Cậu… Cậu… Rõ ràng là hai vợ chồng Cố Việt Bân cực kỳ tức giận trước những lời này của Phó Kình Hiên, không thốt lên lời.

Phó Kình Hiên đánh mắt về, không định để ý tới họ nữa mà nói với Bạch Dương: “Đi thôi, đừng lãng phí thời gian với mấy người này.”

“Ừ” Bạch Dương gật đầu.

Cô không hỏi anh vừa rồi đang giấu diếm điều gì.

Trong thâm tâm cô rất rõ, nếu anh đã cố †ình không nói thì hiển nhiên, cô có hỏi thì anh cũng sẽ không nói.

Vì thế, tất nhiên cô cũng không cần thiết phải hỏi.

Đi tới cạnh xe, trợ lý Trương lấy chìa khóa ra, mở cửa xe.

Sau khi mở ra, anh ta vốn còn đang định mở cánh cửa hàng ghế sau cho Phó Kình Hiên và Bạch Dương.

Nhưng anh ta vừa đưa tay ra thì Phó Kình Hiên đã đặt lên tay nắm rồi mở cửa xe ra: “Lên xe đi.”

Bạch Dương cũng không khách sáo, cúi người chui lên xe.

Bởi vì cô thật sự đã lạnh cóng luôn rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.