Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1301:




Chương 1301

“Tiền?” Bạch Dương ngước mắt lên.

Bà Lục gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ muốn, nếu như một ngày nào đó Thiên Thịnh không còn nữa, có lẽ ngày đó bọn họ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, để lại một mình cháu, cháu sẽ không vì vậy là sống khó khăn, vất vả, nên bọn họ đã để lại một khoản tiền, giao cho ngân hàng, đợi đến năm cháu ba mươi tuổi, ngân hàng sẽ chính thức nói với cháu chuyện này, sau đó để cháu cầm tài liệu chi tiết của ba mẹ cháu đi đến ngân hàng làm thủ tục rút khoản tiền này, đến lúc đó, cháu sẽ phát hiện trên tài liệu, nhóm máu của cháu và ba mẹ không giống nhau, nên bác mới nói, cho dù hôm nay bác không nói cho cháu biết, cháu vẫn sẽ biết được thân phận của mình.”

“Còn có chuyện này.” Lục Khởi kinh ngạc kêu lên.

Bạch Dương cắn chặt môi dưới, không nói gì.

Bà Lục vỗ vai cô: “Dương Dương, cháu đừng trách bác nói với cháu những chuyện này, bác cũng là vì muốn tốt cho cháu, bởi vì thân phận của cháu không thể giấu cả đời, lúc đó ba mẹ cháu để lại cho cháu khoản tiền kia, cũng đã đủ chứng minh, ba mẹ cháu cũng không định giấu cháu cả đời, bởi vì cháu có quyền biết được thân phận của mình, nên mẹ cháu mới đưa cho bác chiếc hộp này, bảo bác lúc cháu biết được thân phận của mình thì giao cho cháu, nhưng bác nghĩ, vẫn nên sớm giao cho cháu, hơn nữa nói cho cháu biết thân phận của mình là tốt nhất.”

“Tại sao?” Lục Khởi có chút không hiểu.

Bà Lục nhìn anh ta giống như nhìn một thằng ngốc: “Bởi vì nói cho Dương Dương sớm, khả năng chấp nhận của Dương Dương cũng sẽ cao hơn một chút, bởi vì con bé có thể biết được rốt cuộc mình đến nhà họ Bạch như thế nào, nếu như để Dương Dương phát hiện ra mình không phải là con gái của nhà họ Bạch, con bé sẽ suy nghĩ nhiều hơn.”

Lập tức, Lục Khởi không còn lời nào để nói.

Bởi vì điều Lục phu nhân nói là sự thật, bây giờ nói với Bạch Dương, Bạch Dương sẽ biết, mình đến nhà họ Bạch trong sự mong đợi của bác trai và bác gái Bạch, sẽ tốt hơn việc tự Bạch Dương biết được thân phận của mình.

Nếu để tự bản thân Bạch Dương biết được mình không phải là con gái của nhà họ Bạch, sợ là cô sẽ suy nghĩ nhiều, chuyện đơn giản cũng sẽ suy nghĩ rất phức tạp, nói không chừng còn vì chuyện này mà làm ra hành động điên cuồng.

“Dương Dương.” Bà Lục cúi xuống, khẽ ôm Bạch Dương: “Bác biết bây giờ trong lòng cháu rất khó chịu, cũng không thể chấp nhận, nhưng bác hi vọng cháu đừng suy nghĩ nhiều, mặc dù cháu không phải là do bọn họ sinh ra, nhưng trong lòng bọn họ, cháu chính là đứa bé do họ sinh ra, họ rất yêu cháu, có biết không hả?”

“Cháu biết… Nước mắt của Bạch Dương tí tách rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay, giọng nói cũng trở nên nghẹn ngào: “Cháu biết họ rất yêu cháu, cũng xem cháu như con ruột, nếu không họ sẽ không tính toán cho cháu nhiều như vậy, chỉ là cháu…cháu thật sự không thể thản nhiên đối diện với sự thay đổi thân phận của mình…

Những điều bà Lục nói với cô, thật sự khiến bầu trời của cô sụp đổ.

Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn luôn lớn lên trong sự quan tâm, yêu thương của ba mẹ, mặc dù lúc năm tuổi mẹ đã qua đời, nhưng ba vẫn đối xử với cô trước sau như một.

Cô như vậy, hoàn toàn không thể nghi ngờ mình không phải là con gái ruột của họ.

Nhưng, cô thật sự không phải là con gái ruột của họ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.