Thú Tu Thành Thần

Chương 190: Đúng như dự tính




Băng Thần đi về đến phòng của mình sau đó tiến nhập Tân Sinh, vừa vào hắn đã nhận được rất nhiều thông tin liên lạc của Khang Tiểu Vũ, hắn sau đo một mạch chạy về tân thủ thôn.
"Ngươi tìm ta có chuyện gì không?"
Khang Tiểu Vũ ôm vai hắn nhỏ giọng hỏi thăm:
"Mẹ ta thế nào rồi?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi cứ yên tâm ta đã dùng thảo dược bài độc cho nàng nhưng không thể hết toàn bộ, đã thế một ngày chỉ có thể chữa trị một lần, ta nghĩ phải hơn một tuần nàng ta mới có thể bình thường hoàn toàn."
Khang Tiểu Vũ nhón chân lên hôn hắn một cái thay lời cám ơn, Băng Thần xoa đầu nàng sau đó nhẹ nhàng nói:
"Chuyện chữa trị mất đến tận 2 tiếng thế nên hôm nay ta sẽ ra khỏi Tân Sinh khá trễ, ngươi nhắc nhở mọi người kẻo họ tìm ta lại không thấy."
"Chuyện nhỏ ngươi cứ thoải mái cày cấp, cố gắng trở thành người đầu tiên lên cấp 20 đi ra tân thủ thôn."
Khang Tiểu Vũ khích lệ khiến Băng Thần hơi chạnh lòng thầm nghĩ:
"Nàng đối tốt với mình mà mình lại phải lừa nàng, thôi thì cố gắng chăm sóc Loan Phượng để Tiểu Vũ yên lòng. "
Băng Thần ở tân thủ thôn lúc này đã hoàn toàn nắm vị thế bá chủ, thậm chí dưới sự hỗ trợ của đám nữ nhân có trang bị cao cấp hắn còn không lo lắng có người xuất hiện tại khu vực luyện cấp của hắn.
"Yên tâm đi, bây giờ ta đi luyện cấp cái."
Trên đường đi Băng Thần cũng không để phí phạm thời gian hắn quyết định nâng cấp cho Thần Vũ Dây Chuyền, cầm thử một món đồ trắng trên tay la lên:
"Hiến tế "
Món đồ trắng như cát vỡ tan trong lòng bàn tay của hắn, Băng Thần nhíu mày bởi exp đi lên thật làm người ta ấn tượng.
exp:1/ 10000
Băng Thần biết nếu hiến tế đồ trắng thì sẽ không ổn hắn quyết định hiến tế đồ bạc, cầm trên tay một con dao găm màu bạc hắn nhỏ giọng hô:
"Hiến tế "
Cũng như món trang bị màu trắng, trang bị màu bạc hóa thành bụi phấn, nhưng lượng exp cũng làm Băng Thần mày nhíu chặt.
exp: 3/ 10000 
"Trời ạ "
Băng Thần bây giờ đã biết dù mình vội vàng thì cũng vô ích mà thôi, hắn ta đành phải sử dụng chiến thuật khác, trong lúc di chuyển hắn cất đi Sát Thần Kiếm, sau đó từ hành trang liên tục xuất ra những món đồ, chỉ cần vừa chạm tay hắn liền hiến tế.
Tuy làm triệt để như thế nhưng kết thúc ngày hắn ta khi coi lượng exp cũng thở dài 
Thần Vũ Dây Chuyền 
exp: 600 / 10000
Hắn ta mệt mỏi đi ra khỏi Tân Sinh, cứ như vầy không biết chừng nào vòng cổ mới lên cấp, thật chán nản quá đi mà, hắn cuối cùng cũng đã hiểu vì sao trò chơi chu kì 100 năm lại sản sinh ít cường giả như thế.
Nghe Khang Tiểu Vũ nói trước kia để xuất hiện món trang bị hoàng kim đầu tiên còn mất tới hai năm, độ khó của hoạt cảnh tăng cao, quái cùng boss đều quá mạnh thế nên hắn mới được thưởng lớn như vậy.
Khi hắn vừa đi ra khỏi phòng, theo thói quen hắn ta đến phòng bếp chuẩn bị nấu ăn nhưng đi ngang qua bàn ăn thì thấy có một tờ giấy được một cây viết đè lên, hắn cầm lên xem.
"Băng Thần tối này ngươi chỉ cần nấu cơm cho ngươi cùng mẹ của ta ăn thôi, bọn ta đi tham gia hội nghĩ liên minh Cực Á chắc hai ngày mới có thể về, mấy người trong tổ đội của ngươi ta cũng mang đi thăm thú, chăm sóc mẹ ta giùm, hẹn gặp trong trò chơi."
Băng Thần khóe môi cong ra thốt lên:
"Trời cũng giúp ta."
Hắn vào bếp nhanh tay nấu đồ ăn sau đó tự ăn phần mình còn bê thêm một phần vào phòng cho Loan Phượng, thấy hắn đi vào phòng thì cô nàng giật hết cả mình, nhưng quả thật nàng cũng rất đói.
Chính vì thế vừa nghe mùi đồ ăn thơm phức nàng liền không tự chủ được nuốt nước miếng, Băng Thần biết nàng lúc này cũng đang đói và mệt thế nên không giỡn mà đưa luôn đồ ăn đặt trên giường ngủ.
"Ăn lấy sức nào."
Loan Phượng hơi nhìn ngó một chút sau đó vẫn ăn, Băng Thần đắc ý đồ ăn của hắn thì ai lại có thể từ chối, nàng ăn tuy có vẻ điềm đạm nhưng chỉ mất mười phút để một bát cơm, một món mặn cùng một món canh hết sạch. 
Băng Thần nhìn bảng chỉ số của nàng thì thấy độ thiện cảm đã tăng đến 95 rồi, tình hình còn thuận lợi hơn mình nghĩ, hắn quyết định chơi lớn để giải quyết hết khúc mắc với nàng.
Hắn thực sự muốn nữ nhân có quan hệ với mình khi đối mặt với mình thì phải thoải mái tinh thần, hắn nắm lấy tay của nàng sau đó truyền thật nhiều sức mạnh Sinh Mệnh khiến nàng hồi phục lại trạng thái đỉnh cao.
Băng Thần làm xong thì ôm trầm lấy nàng thì thầm:
"Ta xâm phạm ngươi hoàn toàn do ngẫu nhiên, còn bây giờ ta đã nghĩ thông suốt rồi, sức mạnh của ngươi đã hoàn toàn khôi phục, bây giờ ngươi giết ta thì quá dễ dàng, nếu ngươi ra tay được thì hãy làm đi đừng kìm nén làm gì."
Loan Phượng trong lòng giật nảy một phát, nghĩ đến hắn khinh nhục mình thì tay nàng liền ngưng tụ một quả cầu sét nhưng khi muốn tung chiêu nàng lại không xuống tay được.
Băng Thần nhìn quả cầu sét trên tay nàng cứ đứng im một chỗ như thế thì mỉm cười, độ thiện cảm lại nhảy lên 96, hắn ta lại đợi thêm một lát nữa, sau đó hắn buông nàng ra nhìn thẳng mắt nàng nói: 
"Có vẻ ngươi không xuống tay được hay để ta giúp ngươi có thêm lý do nhé."
Nói xong hắn ôm lấy nàng mút lấy đội môi đỏ thắm, hai tay bắt đầu lần mò, một lúc sau khi kết thúc nụ hôn Loan Phượng cầu điện biến mất, nước mắt nàng rơi xuống nhìn Băng Thần nhỏ giọng:
"Tiểu oan gia ngươi hại chết ta rồi."
Băng Thần thở dài nói:
"Số mệnh đã sắp đặt ta với ngươi đến với nhau thì biết phải làm sao."
Loan Phượng lau nước mắt nói:
"Không phải ngươi nói số mệnh ngươi nghịch thiên, kiếp sống của ngươi do ngươi quản đấy thôi."
Băng Thần mỉm cười kéo nàng vào trong lồng ngực của mình nói:
"Không ngờ ngươi vẫn nhớ những lời của ta khi ta giúp Tiểu Vũ độ kiếp nhưng đó là do vận mệnh không thuận ý ta, còn nếu thuận ý ta thì tại sao phải chống lại."
Loan Phượng bĩu môi nói:
"Vậy không phải nói ngươi sớm có ý đồ với ta hay sao?"
Băng Thần bất đắc dĩ cười nói:
"Trước kia ta chỉ trong lòng tiếc nuối khi biết ngươi cùng Tô Linh lại bị bỏ không nhiều năm như thế, ai ngờ hóa ra hai người các ngươi lại tư thông nhau.Thế ngươi nói xem cảm giác khi làm chuyện đó với nam nhân có hơn với nữ nhân không."
Loan Phượng xoay ngươi ôm lấy cổ hắn nói:
"Ta còn chưa rõ, hay ngươi cho ta tận hưởng một chút rồi cầu trả lời sẽ có sau, được không?"
Băng Thần hôn lướt nàng một cái rồi nói:
"Không cần ta đã biết câu trả lời rồi, ngươi nhìn bộ mặt thèm muốn của mình đi."
Băng Thần đè nàng ra, trong phòng âm thanh của đôi nam nữ cứ quanh quẩn, Băng Thần lần này làm đến tận hứng, khi thời gian trước khi đến lúc đăng nhập Tân Sinh chỉ còn một tiếng hắn mới dừng lại.
"Đúng như dự kiến."
Loan Phượng dù thế nào thì cũng chỉ là nữ nhân, rót mật vào tai thì kiểu gì chả sớm xiêu lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.