Thứ Nữ Công Lược

Chương 70: Mừng thọ




Từ Lệnh Nghi nghe nói các thân gia đều tặng thọ lễ đến, nên muốn tới chỗ thái phu nhân thương lượng việc tổ chức mừng thọ: “…… Tuy không cần làm to làm lớn, nhưng cũng phải làm mấy bàn tiệc.”
Thái phu nhân lại lắc đầu:” Cũng không phải là người tròn tuổi (ý nói tuổi nguyên còn có lẻ thì không tính) trong nhà ăn cơm chung là được.”
Từ Lệnh Nghi còn muốn khuyên lơn, thì thái phu nhân đã nói:” Đúng rồi, ta nghe nói Hoàng Thượng muốn động binh với tây bắc?”
” Tin tức của ngài so với ta còn linh thông hơn.” Từ Lệnh Nghi biết mẫu thân là lo lắng cho mình, cười nói,” Ta hiện giờ có tang trong người, huống chi trong triều tướng giỏi nhiều như mây, ban đầu Hoàng Thượng cũng chỉ là nhớ kỹ ân tình của hoàng hậu nương nương nên nâng đỡ ta thôi. Hiện giờ công thành danh toại tự nhiên phải biết hợp thời thoái ẩn mới được.”
Thái phu nhân gật đầu:” Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất.”
” Thực ra là có người ở trước mặt ngài nói chút gì đó?” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Hay là ai muốn làm kinh doanh lương thực?”
” Quỷ thông minh.” Thái phu nhân cười nói,” Là Tam ca ngươi, nói Lâm gia có người mời hắn nhập bọn, hỏi ta có được không?”
Từ Lệnh Nghi nghe giọng điệu của thái phu nhân, đã biết đáp án, nhưng cười không nói.
Thái phu nhân liền thở dài:” Trăng tròn lại khuyết, nước cạn rồi đầy. Nhiều người biết được nhưng có mấy người làm được.” Dáng điệu rất là cảm thán.
Từ Lệnh Nghi muốn an ủi mẫu thân một phen, lại không biết nên nói gì, chưa kịp cảm thấy khó khăn, có thì nha hoàn tiến vào bẩm:” Ngũ gia cùng Ngũ phu nhân tới!”
Thái phu nhân nghe vẻ mặt tươi cười.
Từ Lệnh Nghi không khỏi buông lỏng trong lòng.
Ngũ đệ luôn có thể làm cho mẫu thân cao hứng……
Có một nam một nữ sóng vai đi đến.
Nam cắm một cây bích ngọc trâm, mặc áo cẩm bào trắng, mặt trắng như ngọc, tóc sắc như dao. Nữ mặc hoa bối tử màu xanh hồ, tóc đen tuyền búi tóc ngã ngựa, mi mắt hàm tình, kiều diễm như hoa. Hai người đứng ở cùng nhau, so với Kim Đồng Ngọc Nữ trước mặt Quan Thế Âm còn muốn thanh quý hơn mấy phần.
“Đến, đến, đến,” Thái phu nhân nhìn thấy liền theo trong lòng vui mừng đứng lên,” Đến ngồi bên người ta!”
Từ Lệnh Nghi nghe liền đứng lên nhường chỗ cho vợ chồng Từ Lệnh Khoan ngồi.
Từ Lệnh Khoan thấy mẫu thân, trên mặt rất cao hứng, mới vừa thân thiết mong mỏi kêu một tiếng” Nương”, ngẩng đầu thấy Tứ ca đứng lên, cao hứng kia liền giảm xuống còn có bảy phần.
Hắn theo bản năng liền lui về phía sau hai bước, uể oải kêu một tiếng” Tứ ca……” Khiến thái phu nhân cùng Ngũ phu nhân thấy trợn mắt há hốc mồm.
” Ngươi ở bên ngoài lại làm ra chuyện gì?” Thái phu nhân hướng tới tiểu nhi tử đưa ánh mắt.
” Không có, không có.” Bình thường là thập phần thông minh Từ Lệnh Khoan lúc này có chút ngu ngốc,” Thật sự không có. Trong khoảng thời gian này mỗi ngày ta đều ở trong viện nghe diễn, bất cứ chỗ nào cũng không có đi.”
Thái phu nhân không khỏi khẩn trương.
Từ Lệnh Nghi sao lại không nhìn ra tâm tư mẫu thân che chở cho đệ đệ.
Lúc phụ thân qua đời, Tam ca vội vàng lo chuyện trong nhà, hắn vội vàng lo chuyện bên ngoài, bên người mẫu thân chỉ có ấu đệ chăm sóc, tình cảm có chút khác biệt. Hắn chính mình không thể an ủi mẫu thân, cho nên ngầm cho phép ấu đệ hầu hạ mẫu thân, vì vậy ấu đệ mới dưỡng thành có chút tính tình ngả ngớn. Nghiêm khắc nói tiếp, là mình có trách nhiệm, không thể trách hắn làm việc nóng nảy……
Suy nghĩ như vậy, hắn không khỏi cười ra tiếng vì ấu đệ giải vây:” Hắn mấy ngày nay mỗi ngày đều đi Ngự lâm quân điểm danh, Phó thống lĩnh bọn hắn đối với hắn cũng có khen ngợi! Nương không cần lo lắng.”
Thái phu nhân nghe thì thở nhẹ một hơi, tươi cười thêm thoải mái vài phần:” Tốt, tốt, tốt. Ngươi có thể nghe lời như vậy, không có gì có thể sánh bằng.”
“Nương,” Từ Lệnh Khoan lập tức” Sống” lại, cười ngồi xuống bên người mẫu thân,” Ngài không cần thấy ta liền trách ta. Tứ ca giáo huấn ta, ta biết chính mình làm sai rồi, hiện tại đã muốn hối cải.”
Thái phu nhân liền cười rộ lên:” Biết, biết, về sau không bao giờ nói ngươi nữa.” Giọng điệu thập phần yêu thương.
Ngũ phu nhân nhìn thấy thì hé miệng cười, tiến lên hành lễ thái phu nhân cùng Từ Lệnh Nghi.
Thái phu nhân liền chỉ ghế con bên cạnh:” Tiểu Ngũ, ngồi nơi đó đi. Đem vị trí này tặng cho vợ ngươi.”
Tiểu Ngũ còn tính toán nói:” Xem ngài nuông chiều Đan Dương, qua vài ngày liền bắt nạt lên đầu ta đi.”
” Đan Dương cũng không phải là người ngươi có thể nói như vậy.” Thái phu nhân cười ha hả,” Đến, Đan Dương, đến ngồi bên cạnh nương.”
Ngũ phu nhân vội kéo váy ngồi xuống trên trên, có tiểu nha hoàn mang ghế bành lại đây cho Từ Lệnh Nghi ngồi.
Các nha hoàn dâng trà, có tiểu nha hoàn bẩm: “Thái phu nhân, Nhị phu nhân đã tới! ” “Mau mời vào!” Thái phu nhân vừa dứt lời, Nhị phu nhân liền cầm tráp sơn khắc đi đến
Thấy Từ Lệnh Nghi, nàng nao nao:” Hầu Gia cũng ở trong này!”
Từ Lệnh Nghi đứng lên cung kính kêu tiếng “Nhị tẩu”
Từ Lệnh Khoan đem ghế con mình ngồi bưng đến trước mặt Nhị phu nhân:” Nhị tẩu, ngài ngồi!”
Nhị phu nhân cười hướng Từ Lệnh Khoan cảm ơn, sau đó lại hành lễ cho thái phu nhân, Từ Lệnh Nghi, lúc này mới ngồi xuống, sau đó cầm tráp trong tay đưa cho Diêu Hoàng hầu hạ bên cạnh: “May mắn không làm nhục sứ mệnh!”
Nơi đó chứa Từ phủ nội, ngoại đối bài, sổ sách
Từ Lệnh Nghi vội nói:” Đa tạ Nhị tẩu, mấy ngày nay làm cho ngài vất vả.”
” Hầu Gia khách khí!” Nhị phu nhân vội đứng lên,” Ngày thường tất cả mọi người đều dung túng ta lười nhác. Hiện giờ có thể giúp đỡ, thì ta cần cố sức đó là chút tâm ý, sao dám nói vất vả.”
Thái phu nhân nghe xong liền cười nói:” Người một nhà không cần nói nhiều lời. Đều ngồi xuống đi!”
Hai người cười, một lần nữa ngồi xuống
Thái phu nhân liền nói:” Di Thực, lần này may mắn có ngươi. Bằng không, tang lễ của Nguyên Nương không thể tổ chức tốt như vậy.”
Nhị phu nhân cười nói:” Nương cho ta cùng Hầu Gia ngồi xuống nói chuyện, như thế nào đến lượt mình lại khách khí như thế.”
Buổi nói chuyện làm tất cả mọi người cười rộ lên.
Có nha hoàn tiến vào bẩm:” Thái phu nhân, nội phủ vụ nói là phụng mệnh hoàng hậu nương nương, đưa tới hai sọt anh đào.”
“Mau!” Thái phu nhân nghe vui vẻ,” Lấy vào nhìn xem.”
Có nha hoàn nâng anh đào tiến vào.
Nói là hai sọt, tính ra là hai mươi cân, dùng lá cây che phủ thập phần đáng yêu.
Thái phu nhân lập tức cho người ta đem một sọt trong đó lấy đi rửa sạch, lại phân phó Ngụy Tử:” Đi, kêu Tam phu nhân cùng mấy đứa nhỏ đến nếm thử chút.”
Tang lễ Nguyên Nương vừa mới qua, Tam bá Từ Lệnh Trữ đi tặng sinh tế cho vài vị còn chưa thấy về—- như Lôi công công nội thị bên người hoàng hậu nương nương, cứ như vậy nói cám ơn, đi vắng, nhưng Kiều Liên Phòng cũng ở nhà……
Ngũ phu nhân mới vừa há mồm muốn nhắc nhở thái phu nhân, lại nghĩ tới hiện giờ Kiều Liên Phòng không được như xưa, càng đem lời nói nuốt đi xuống.
Ngụy Tử trả lời mà đi.
Thái phu nhân chỉ một sọt khác:” Tặng cho Cam phủ, Tôn phủ cùng La phủ đi.”
Nhị phu nhân cha mẹ đã chết, chỉ có một cái dưỡng huynh ở Tín dương nhận chức tri phủ, không thân thích ở Yến Kinh.
Diêu Hoàng vội an bài người đi tặng anh đào.
Rất nhanh, Tam phu nhân mang theo mấy đứa nhỏ đến đây.
Trong phòng líu ríu thập phần náo nhiệt, chính là vừa mới có tang mẫu Truân ca, cũng lộ ra tươi cười.
Thái phu nhân liền đem cái hộp sơn khắc kia đưa cho Tam phu nhân:” Ngươi cứ quản như trước đi!”
Tam phu nhân có chút xấu hổ thấp đầu nói: “Nương, vẫn là để cho Nhị tẩu quản đi. Ta thật sự là tâm có thừa mà lực không đủ!”
Thái phu nhân biết nàng là chỉ việc trong tiệc xuân yến, nên cười nói:” Không thất bại một lần, nhớ không lâu. Lần này ngươi xem Nhị tẩu ngươi như thế nào làm việc, hẳn là cũng có thể học được vài thứ mới phải. Về sau chú ý chút là được.”
” Vâng.” Tam phu nhân cúi đầu tiếp.
Ngũ phu nhân liền lôi kéo nàng ngồi xuống:” Tam tẩu mau ăn anh đào, bằng không là bị cướp sạch.”
Chọc mọi người cười một trận, Tam phu nhân cũng tự tại một ít.
Từ Lệnh Khoan liền nhân cơ hội thương lượng việc tổ chức sinh nhật cho thái phu nhân: “… Buổi sáng thức dậy mấy huynh đệ chúng ta đến mừng thọ ngài, ăn thọ yến, rồi cho canh trường sinh diễn hai vở kịch cho ngài, buổi tối đến điểm xuân đường, cho gánh hát xiếc ảo thuật Phúc tạp sài của Tiểu Ngũ biểu diễn cho ngài…
Thái phu nhân nhìn thấy ấu tử mặt mày hớn hở, biết hắn chỉ dùng tâm để an bài, lại nhìn Từ Lệnh Nghi, mỉm cười nhìn đệ đệ, ánh mắt lại phiêu đi thật xa, vui vẻ vừa rồi không còn lại vài phần.
” Việc kinh doanh của Canh trường sinh về sau nhất định sẽ tốt. Vì hắn dùng tên này, nên làm thọ lễ nhất định phải mời hắn đến diễn…”
Từ Lệnh Khoan lúc này nói xong ý tưởng của mình, thái phu nhân đã cười đánh gảy lời hắn: “Mấy ngày này người đến người đi, ngày mai sinh nhật, mấy huynh đệ các ngươi đến chỗ ta nơi này ăn thọ yến là được.”
” Nga!” Từ Lệnh Khoan có chút thất vọng.
……
Buổi tối về đến nhà, Tam gia Từ Lệnh Trữ của Từ gia biết Tam phu nhân một lần nữa được giao chìa khóa quản gia, thì không khỏi cười nói:” Nương trong lòng vẫn có ngươi……”
Tam phu nhân lạnh lùng cười, đánh gảy lời Từ Lệnh Trữ nói:” Ngươi biết cái gì? Nàng ấy là sợ đến lúc La gia Thập Nhất Nương vào cửa không dễ làm, cho nên giao cho ta con dâu danh bất chính ngôn không thuận này quản lý, đến lúc đó bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy chìa khóa này về đi……”
” Như thế nào lại nói đến chuyện này?” Từ Lệnh Trữ thấp giọng nói,” Ta tuy là thứ xuất, nhưng nương cho tới bây giờ không có xem ta là người ngoài……”
“Ngươi bớt tranh cãi đi!” Tam phu nhân không chờ đã đánh gảy lời trượng phu nói, ánh mắt chuyển động, lại thân thiết dựa trên vai trượng phu,” Lần trước chuyện Lâm gia nói, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?”
Từ Lệnh Trữ” Hừ” vài tiếng.
Tam phu nhân mi mắt cong lên:” Hỏi ngươi, ngươi có nói đâu? Ngươi không có thể nói rõ ràng. Như thế nào ở trước mặt thái phu nhân mọi chuyện đều đáp ứng rõ ràng, đến chỗ ta nơi này, mọi chuyện đều nói không rõ.”
Từ Lệnh Trữ nghe xong không vui nói:” Nương nói, việc này không thể!”
“Vì cái gì không thể?” Mặt Tam phu nhân bình tĩnh, “Người ta là Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá còn cùng công bộ và thủy ti làm việc kinh doanh đó? Hơn nữa là làm việc không phải là mua bán không cần vốn, chúng ta dùng tiền thật bạc trắng nhập cổ phần, dựa vào cái gì không được?”
Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá là hai vị huynh trưởng của đương kim hoàng thái hậu, công bộ thủy ti nắm giữ các sông ngòi thuyền bè trong cả nước…
“Chuyện đó không giống, thái hậu nương nương đối với Hoàng Thượng có ơn tái tạo…” Từ Lệnh Trữ nói mơ hồ không rõ,” Hoàng Thượng cho dù là biết, cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt!”
Tam phu nhân tức giận mà cười: “Cái gì là ơn tái tạo, nàng bất quá là sinh không ra con lại không nghĩ bị phế cho nên đem Hoàng Thượng dưỡng trên danh nghĩa mà thôi. Nếu không có Từ gia, nếu không có Hoàng Thượng, năm đó nàng đã sớm bị Diệp quý phi kéo xuống biếm lãnh cung…”
Từ Lệnh Trữ nghe nàng nói ra lời như vậy, sợ tới mức vội bịt miệng thê tử: “Ngươi nói nhỏ giọng, ngươi nói nhỏ giọng, đừng cho người ta nghe thấy được, cha trước khi chết chính là có nói ai cũng không được trước mặt người đời mở miệng nói câu ‘năm đó Từ gia’ linh tinh.”
Tam phu nhân gỡ tay trượng phu đang che miệng mình: ” Gan lớn thì no đủ, nhát gan chết đói. Từ Lệnh Trữ, ta nói cho ngươi biết, ngươi còn có hai cái đứa con phải nuôi dưỡng! Đó mới là cốt nhục của ngươi…” Nói xong, nước mắt liền rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.