Bên kia Ngũ Nương nghe nói Tiễn công tử không có thi đậu, vội hỏi La Chấn Thanh: “Vậy Tứ tỷ phu? Đại ca?”
” Đại ca cùng Tứ tỷ phu đều thi đậu.” La Chấn Thanh nói “Hơn nữa Tứ
tỷ phu so với đại ca thi còn tốt hơn.” Thấy tỷ tỷ sắc mặt trắng bệch,
hắn không khỏi an ủi Ngũ Nương: “Tỷ phu cũng chẳng qua là lần này không
thi đậu, nhiều người thi mấy lần còn không trúng. Lúc ta cùng đại ca
nhìn bảng, còn thấy mấy người còn lớn tuổi hơn phụ thân mà kêu đại ca là đồng khoa đâu!”
Ngũ Nương tức không có chỗ để trút giận, trực tiếp đem hắn đuổi ra ngoài.
La Chấn Thanh không biết tại làm sao mà đắc tội tỷ tỷ, ngượng ngùng ra cửa, đâm đầu đụng phải Hổ Phách.
” Tứ gia, Đích Cẩm tỷ tỷ có khỏe không?”
La Chấn Thanh không khỏi mày nhíu:” A không biết là làm sao ấy? Đến
hôm nay còn không có thoải mái, ta nói thỉnh cái thầy thuốc cho nàng,
nàng còn nói đại tỷ đi, trong lòng mẫu thân mất hứng, biết được sợ trách nàng nhiều chuyện. Ngươi nếu có rảnh, liền đi xem nàng. Cũng đỡ cho
nàng mỗi ngày nằm ở trên giường buồn rầu.”
Hổ Phách không khỏi che tay áo mà cười.
Không trách tất cả mọi người nói Tứ gia tính tình tốt……
” Ngài đến xem Ngũ tiểu thư a?” Thập Nhất Nương trong khoảng thời
gian này mỗi ngày bị đại thái thái mang theo trên người, các nàng làm
nha hoàn ngược lại không có việc gì để làm, Hổ Phách nhàn chán, cùng La
Chấn Thanh nói chuyện.
La Chấn Thanh gật đầu:” Ngũ tỷ phu thi rớt. Ta đến an ủi Ngũ tỷ.”
Hổ Phách cười nói:” Tứ gia thật sự là cẩn thận……”
Trong nhà nha hoàn đều thích nghe La Chấn Thanh nói chuyện, La Chấn Thanh cũng thích nghe các nha đầu nói chuyện.
Hắn liền tán gẫu cùng Hổ Phách: “…… Ngươi xem đại ca ta, hắn đi đại
tẩu chiếu cố tốt nhiều lắm. Lại nhìn Tiễn công tử, nghe hắn nói, buổi
sáng ngày hôm đó vào trường vì tiết kiệm một lượng bạc tiền thuê xe, mà
sém chút đến muộn……”
“Phải không?” Hổ Phách cười nói,” Vậy Tiễn công tử có thể đến Quốc Tử Giám đọc sách, thật là rất giỏi!”
La Chấn Thanh gật đầu:” Ta cũng nói như vậy với Ngũ tỷ……”
Hai người miệng năm miệng mười nói một hơi một hồi, thẳng đến nha hoàn trong phòng La Chấn Thanh tìm đến mới tự tan.
Buổi tối Thập Nhất Nương trở về, Hổ Phách uống cùng Thập Nhất Nương
nói đến việc này: “…… Lại nói tiếp, Tiễn công tử thi rớt nguyên nhân
chính là do gia cảnh quá bần hàn!”
Thập Nhất Nương cho rằng Tiễn Minh không có thi đậu nguyên nhân chủ yếu là tiêu tốn nhiều tâm tư ở những chuyện khác!
Bất quá như vậy, Ngũ Nương khẳng định rất thất vọng đi?
Nàng đang suy tư, Tân Cúc mang nước ấm tiến vào:” Tiểu thư, Tam lão gia đến đây?”
“Bây giờ?” Thập Nhất Nương rất giật mình.
Tân Cúc gật đầu.
Hổ Phách lập tức nói:” Ta đi nhìn xem.”
Thập Nhất Nương gật đầu.
Đợi nàng rửa ráy xong rồi Hổ Phách mới trở về, không ngừng cười:” Tam lão gia cũng phái người đi nhìn bảng. Thẳng đến lúc đại gia thi đậu,
thì thập phần cao hứng. Cố ý chạy tới chỉ điểm đại gia làm thế nào tham
gia thi điện!”
Thập Nhất Nương không khỏi bật cười.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Thập Nhất Nương đi thỉnh an đại thái thái, đại thái thái liền đem chuyện tam lão gia đến nói cho nàng”…… Ngươi
xem, ruột thịt chính là ruột thịt, thúc bá chính là thúc bá, nếu không
phải nhà Tam thúc ngươi còn có hai người con trai tuổi còn nhỏ, lại
không có con rể, hắn làm sao đến chỉ bảo đại ca ngươi. Bằng không, đại
ca ngươi là cái thứ nhất trong đám tiểu bối chữ ‘chấn’ vượt qua thi hội, nhưng sao không thấy Nhị thúc người đến dặn dò đại ca ngươi vài câu?”
Ý là nói nhị lão gia không đến chỉ bảo La Chấn Hưng, là bởi vì có cái con rể cùng cạnh tranh với La Chấn Hưng trên điện, nhị lão gia đem nữ
nhi thân sinh làm trọng, cho nên cũng đem con rể coi trọng. Mà tam lão
gia sở dĩ đến, là bởi vì trước mắt La Chấn Hưng cùng La Chấn Khai, La
Chấn Dự không có xung đột lớn.
Đại thái thái nói một phen như vậy là muốn nói cho mình biết, chỉ có La Chấn Hưng mới là đại ca mình đi?
Thập Nhất Nương cứ như thế thừa nhận “Vâng”.
Đại thái thái trên mặt hiện lên vẻ vừa lòng.
Đến ngày thi điện, Đại lão gia cùng Tam lão gia tự mình tiễn La Chấn
Hưng đi đông hoa môn– La Chấn Hưng sẽ ở điện Thái Hòa tham gia thi điện.
Ngày thứ ba, có kết quả thi điện.
Dư Di Thanh trúng thám hoa, La Chấn Hưng trúng xếp thứ hai mươi.
La gia cử gia chúc mừng, ngõ Cung Huyền bên này tuy không trang trí
treo dây hồng dây xanh, nhưng trên mặt mỗi người tràn đầy tươi cười
không thể che dấu. La Đại lão gia ở lúc tế tổ cũng không nhịn được lẩm
bẩm:” La gia lại có thể hưng vượng thêm bốn mươi năm.” Sau đó viết thư
cho bạn tốt cùng trường của mình, nói cho bọn hắn tin tức tốt này.
Vĩnh Bình Hầu đưa hạ lễ trước tiên– giường bạch mặc cẩn bích ngọc.
La Chấn Hưng cực kỳ thích, còn viết một phong thư để cảm ơn.
Tam lão gia dặn dò hắn đọc sách cho giỏi, chuẩn bị cuộc thi kế tiếp
thứ cát sĩ, còn thường xuyên đến bên này kiểm tra bài học La Chấn Hưng.
Thi được thứ cát sĩ, có nghĩa là La Chấn Hưng có thể ở lại Yến Kinh,
thi không được, La Chấn Hưng sẽ bị ngoại phóng (đi làm quan địa phương), hai cái khởi điểm khác biệt, có nghĩa là hai con đường làm quan cũng
khác biệt!
La gia tràn ngập không khí khẩn trương, mọi người đi qua tòa phòng bước chân đều không khỏi nhẹ nhàng.
Trong lúc mấu chốt, đại thái thái cũng không có quên Tiễn công tử.
Không chỉ có ở phụ cận Quốc Tử Giám thuê cho hắn một nhà khung cảnh
thật đẹp, còn cho Hàng Tân Tài con của Hàng mama mang theo hai gã sai
vặt, hai bà tử đi qua hầu hạ.
Qua vài ngày, đến hai mươi hai tháng tư là ngày đưa tang cho Nguyên Nương.
Thập Nhất Nương bị đại thái thái giữ lại bên người, La Chấn Hưng
không có nói gì liền cùng Nhị thái thái, Tam thái thái, còn có đám người La Chấn Đạt, La Chấn Thanh, La Chấn Khai, La Chấn Dự, Dư Di Thanh, Tiễn Minh, Đại phu nhân, Tam phu nhân, Tứ Nương, Ngũ Nương, Thập Nương đi Từ phủ.
Đại thái thái sai Thập Nhất Nương giúp nàng thu xếp lễ vật để tặng sinh nhật thái phu nhân.
Một đôi bồn Thọ sơn thạch, một đôi lọ men xanh lam Bách Chiết Hoa,
một pho tượng ba ông phúc lộc thọ giang đậu hồng phúc, một pho tượng
thái bạch kim tinh men xanh đen, một đôi câu đối men hoa mai màu xanh
đen……
Thập Nhất Nương cùng Hứa mama vất vả cả một cái buổi sáng mới đem tất cả đồ vật này trang trí thật tốt.
Đại thái thái liền hỏi Thập Nhất Nương:” Đại phu nhân, bảo ngươi làm đôi giày vải xanh đen mũi tròn ngươi đã làm xong.”
“Đã xong.” Thật không phải nhưng Thập Nhất Nương đối với kính thước
của Đại phu nhân, nàng thập phần quen thuộc, mà kính thước đôi giày này
nàng từ nhỏ cho tới bây giờ không có làm qua.
Đại thái thái gật đầu, sai Thập Nhất Nương đem hài lấy lại đây, sau
đó chỉ những đồ vật trong phòng:” Đây là La gia chúng ta tặng. Ngươi
cũng phải biểu lộ tâm ý của ngươi mới được.”
Nếu không có chuyện lúc ở tiểu viện, làm như vậy tự nhiên sẽ làm
người ta cảm thấy được sự lo lắng thân thiết, nhưng hiện tại…… Thập Nhất Nương nghĩ đến ánh mắt thái phu nhân nhìn mình khi ở tiểu viện với ánh
mắt thái phu nhân xem mình khi đi điếu tang Nguyên Nương, cảm thấy như
vậy hơi quá chú ý, chỉ sợ thái phu nhân cũng không cảm kích. Nhưng nàng
lại không thể phản bác đại thái thái– dù sao cái gọi là cho mình vào
phủ, chỉ là phỏng đoán cùng đồn đãi, ai cũng không có nói rõ cùng nàng.
Đến buổi tối La Chấn Hưng trở về, đại thái thái cũng hỏi không ít
chuyện trong tang lễ Nguyên Nương, sau đó tự nhiên lại khóc một hồi, Đại lão gia ở một bên an ủi một lúc lâu sau, đại thái thái lúc này mới đỡ
hơn một chút, để Lạc Kiều hầu hạ đi nghỉ.
Ngày hôm sau, đại thái thái ăn điểm tâm xong sai người đem thọ lễ đem qua tặng thái phu nhân, Đô Chỉ huy sứ cấm vệ quân hổ uy doanh Vương đại nhân tự mình mang theo Vương Lang đến cửa thăm hỏi.
Bởi vì tỷ tỷ qua đời, các nàng phải mặc đồ tang, để tang chín tháng,
bởi vậy hôn sự của Ngũ Nương cùng Tiễn công tử chỉ có thể đợi cho đến
mùa đông lại bàn tiếp.
Không nghĩ tới, Vương gia lại đến đây vào lúc này!
Nếu như chờ không được muốn hai tay mới vỗ thành như vậy liền tốt lắm.
Thập Nhất Nương vội sai Hổ Phách đi hỏi thăm người Vương gia đến nói cái gì?
Hổ Phách trở về nói:”…… Vương gia người ta nói, muốn giữ nguyên ngày
hai mươi tám tháng mười một đã định.” Vừa cười vừa nói,” San Hô tỷ tỷ
nói, Vương công tử kia thân hình cao lớn, dáng vẻ đường hoàng, ra tay
rộng rãi, tuy lời nói rất là kiêu căng, nhưng nghĩ hắn thân phận tôn
quý, có chút cao ngạo cũng là lẽ thường.”
Thập Nhất Nương nghe xong trong lòng lạnh cả người.
Ngũ Nương cũng thập phần tức giận: “Cũng không phải là kim chi ngọc
diệp, như thế nào liền đợi không kịp như vậy? Mới vừa hết mặc đồ tang đã định xuống như vậy!”
Tử Vi cùng Tử Uyển tự nhiên là muốn khuyên nhủ Ngũ Nương: “Cô gia
hiện giờ có thể an tâm đọc sách, bảng vàng đề danh chỉ trong nay mai.
Đến lúc đó, ngài có cáo mệnh, tiền đồ gì cũng đều có, làm sao mà một cái quốc công phủ hữu danh vô thực có thể sánh bằng. Phủ chúng ta tuy không có tước vị, nhưng cuộc sống không theo quy chiếu thoải mái tự tại!”
Ngũ Nương nghe sắc mặt không thay đổi:” Không đúng……”
Tử Vi cùng Tử Uyển không khỏi liếc mắt nhìn nhau, không biết ý của Ngũ Nương là gì.
” Mẫu thân không thích Dương di nương như vậy, làm sao bởi vì Dương
di nương chết liền đối xử tử tế Thập Nương đâu?” Ánh mắt nàng sáng
ngời,”Hơn nữa, ta có thể cảm giác được. Lúc trước vị Khương phu nhân kia rõ ràng là xem trúng ta……”
Tử Vi và Tử Uyển nghe quá sợ hãi:” Ý ngài nói…… Nhưng Vương công tử nhìn qua thể diện mười phần……”
Ngũ Nương liền cười rộ lên:” Bây giờ đường còn dài, chúng ta chờ xem sẽ biết!”
********
Thái phu nhân bên kia nghe nói thọ lễ La gia đưa tới bên trong có hai đôi giày do Thập Nhất Nương đích thân làm, thì cố ý sai Ngụy Tử tìm ra.
Là hai đôi giày vải bố xanh đen mũi tròn thực bình thường, nhưng nhìn qua so với bình thường thì thấy giày vải xanh đen mũi tròn này có vẻ
đẹp đẽ khéo léo hơn rất nhiều.
Thái phu nhân giật mình.
Ngụy Tử kinh ngạc nói:” Thái phu nhân ngài xem.” Nói xong, lấy kính mắt đưa nàng.
Thái phu nhân nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện, hóa ra thân hài đều thêu chữ phúc đồng màu.
” Tâm tư thật sự khéo léo!” Ngụy Tử lấy một khác cẩn thận đánh giá,” Như ẩn như hiện vậy, thật đúng là xinh đẹp!”
Thái phu nhân cầm ở trong tay một lúc lâu sau không nói gì, lại phân
phó Ngụy Tử:” Ngươi đi giúp ta mời Châm công cục Ngưu ma ma đến.”
Đợi Ngưu ma ma đến đây, thái phu nhân liền chỉ vào hài hỏi:” Ngươi
giúp ta nhìn xem, vải bố như thế nào? Sợi tơ nhà ai? Có thể nhìn ra thời điểm làm hay không?”
Nếu đại tỷ mình chết mà nàng còn có tâm tình làm hài, kia……
Thái phu nhân nghĩ, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng.
Ngưu mama nhìn kỹ nửa ngày. Cười nói:” Vải bố là tùng giang tan toa
thanh bố, trong cung cũng dùng vải bố như vậy. Chỉ thì nhìn không ra là
của nhà nào, nhưng khẳng định là từ Giang Nam đến. Về phần thời điểm
làm hài, thực khó mà nói. Nhìn thấy rất mới, nếu là cẩn thận bảo quản,
thì hài có thể làm hơn một năm cũng có thể là mới làm.”
Thái phu nhân nghe xong không khỏi có chút thất vọng. Cùng Ngưu ma ma nói vài câu, liền lộ ra vẻ mệt mỏi.
Ngưu mama lập tức thông minh đứng dậy cáo từ.
Thái phu nhân tiện thể sai người ban thưởng, rồi tiễn ngưu mama hồi cung.
Đỗ mama liền an ủi thái phu nhân:”…… Nàng tuổi còn nhỏ, lại là thứ
nữ, tự nhiên phải nghe lời mẫu thân nói. Có một số việc, đợi nàng gả đến đây, ngài chậm rãi dạy là được.”
Thái phu nhân liền thở dài:” Nhưng ta thật ra hy vọng ta đa tâm!”
” Sao lại là ngài đa tâm đâu?” Đỗ mama liền cười châm một ly trà cho
thái phu nhân,” La gia đột nhiên mang đến cho ngài một đứa con dâu, ngài nghĩ muốn nhìn kỹ cũng là hợp lý thôi!”