Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 148: Lời Đồn Tứ Phía




CHƯƠNG 148: LỜI ĐỒN TỨ PHÍA
Editor: Luna Huang
“Vương gia các ngươi hắn làm sao vậy?” Mạnh Thanh Hoan đánh giá biểu tình của Lưu Cảnh, hỏi thăm hắn.
Lưu Cảnh nhíu nhíu mày, trả lời: “Ta cũng không rõ ràng lắm, sáng nay ta đến gặp vương gia chỉ thấy Lăng Túc bên trong phòng, mà vương gia hắn tựa hồ là bị bệnh, nằm ở trên giường cũng không nhúc nhích. Lăng Túc nói vương gia là tâm bệnh thành tật, nên hễ bệnh liền không dậy nổi, để ta mời ngươi qua đó.”
Mạnh Thanh Hoan nghe thế, biến sắc. Bí mật của Dạ Quân Ly chỉ có Lăng Túc cùng Trường Lan biết, Lăng Túc vội vã như thế phái Lưu Cảnh thỉnh nàng, chẳng lẽ thực sự là Dạ Quân Ly hắn thực sự đã xảy ra chuyện?
“Hảo, chúng ta liền đi.” Mạnh Thanh Hoan hoảng hốt lợi hại, lúc này nàng nghĩ không được nhiều như vậy, có phải hay không đoán rằng gặp Dạ Quân Ly sẽ biết.

Nàng không kịp thay y phục vội vã gọi Vân Thường, chuẩn bị xuất phủ, chỉ là Lưu Cảnh lại ngăn cản các nàng, biểu tình có chút né tránh nói: “Ta mang ngươi leo tường đi thôi.”
Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, nàng thấy Lưu Cảnh có ý định tránh né ánh mắt của nàng, liền biết có chuyện.
Nàng đứng tại chỗ, chất vấn: “Lưu Cảnh, ngươi có phải là có chuyện gì gạt ta hay không?”
Lưu Cảnh sờ sờ lỗ tai của mình, hắn biết mình không giấu được nữa, nhỏ giọng nói: “Chuyện phát sinh ngày hôm qua đã truyền ra kinh thành, lúc này khắp nơi đều là nghị luận chuyện của ngươi và ta. Ta sợ người khác nhận ra ta, có tổn hại danh dự của cô nương, nên chỉ có thể leo tường tiến đến.”
Mạnh Thanh Hoan minh bạch, bởi vì ngày hôm qua Trường Lan dịch dung thành Lưu Cảnh cứu nàng, nên người giật dây sớm bày xong bố cục, chung quanh tản lời đồn đãi, để cho nàng có tiếng xấu!
Một chiêu tiếp một chiêu, thực sự là tàn nhẫn thâm độc đến cực điểm.
Không cần suy nghĩ, nàng cũng biết, lúc này nàng và Lưu Cảnh nếu như quang minh chính đại đi ra Mạnh phủ, tất nhiên sẽ bị trứng gà cải trắng ném đến hôn mê, khoa trương còn có thể lôi kéo nàng đi ngâm lồng heo!
Mạnh Thanh Hoan bốc lên lửa giận trong lòng, lưu ngôn phỉ ngữ có thể đưa người vào chỗ chết! May mà nàng tới từ hiện đại, nội tâm đủ cường đại. Nếu đổi thành Mạnh Cửu Nhi, chỉ sợ sớm đã lấy cái chết chứng thuần khiết rồi!
Lưỡng lự, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nghe được thanh âm thanh liệt truyền tới: “Có cần ta tương trợ hay không?”
Nàng ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Dạ Mạch Hàn một thân cẩm bào thanh lịch như tuyết, giống như thần chi từ trên trời hạ xuống xuất hiện ở trước mặt của nàng.

Thấy hắn, Mạnh Thanh Hoan không khỏi cảm thấy thân thiết, sắc mặt lộ ra dáng tươi cười sáng rỡ: “Kính Vương, sao ngươi lại tới đây?”
Dạ Mạch Hàn mím môi, khe khẽ thở dài nói rằng: “Một đêm lời đồn đãi nổi lên bốn phía ta có chút không yên lòng, nên tới xem một chút.” Hắn nói đã đi tới chỗ Mạnh Thanh Hoan, tiến đến bên tai của nàng thấp giọng lại nói: “Ta đi qua Hiên vương phủ rồi, tam đệ hắn. . . Không có hô hấp.”
Vọng ThưUyển.com
Sắc mặt Mạnh Thanh Hoan sát nhiên biến đổi, tâm nhất thời loạn cả lên: “Tại sao phải như vậy?”
Dạ Mạch Hàn khẽ than từ trong lòng lấy hai tấm mặt nạ da người mỏng, cho Mạnh Thanh Hoan cùng Lưu Cảnh: “Mang mặt nạ, ta tiễn các ngươi đến Hiên vương phủ.”
Mạnh Thanh Hoan tiếp nhận gật đầu, tất cả nghi vấn chỉ có thể đến Hiên vương phủ mới có thể giải.
Hai người lập tức đeo mặt nạ lên, dịch dung thành thị nữ thị vệ của Dạ Mạch Hàn, theo hắn cùng đi ra Mạnh phủ.

Mã xa chạy trên đường cái, Mạnh Thanh Hoan ngồi ở trong xe ngựa đều không đở được lưu ngôn phỉ ngữ truyền tới trong tai của nàng.
Nghe những lời này, tâm tình của Mạnh Thanh Hoan không xong. Dạ Mạch Hàn là người thông minh, không hỏi nàng cái gì, dọc theo đường đi hai người yên lặng không nói gì, rất nhanh đi tới Hiên vương phủ.
Trong Đồng Tâm viện, Lăng Túc từ lâu chờ nóng lòng, thấy Dạ Mạch Hàn mang mấy người lạ mặt qua đây, hắn sửng sốt chỉ chốc lát, mới phản ứng được.
Mạnh Thanh Hoan không kịp lấy mặt nạ ra, thẳng chạy đến, thấy Dạ Quân Ly nằm ở trên giường không có hô hấp nhịp tim, đáy lòng nàng hung hăng chấn động, viền mắt phát nhiệt.
Phía sau Dạ Mạch Hàn thanh u ôn nhã nói rằng: “Tam đệ bị kích thích, khiến máu chảy ngược thân thể bị hao tổn, nguyên nhân trọng yếu hơn là hắn. . . Không muốn sống!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.