Thố Vương Tiên Lộ

Chương 110: Thủ lĩnh




Hình đáng của hắn không giống một con Ma Thú thực sự, bên ngoài cũng chỉ là “ đồ mượn “ của một con Ma Thú xấu số ở biên cảnh Băng Phong chi cực với đại lục bên này. Lần nay đi lại có phần hiên ngang không phải lén lút như hồi mới tới. Nơi đây là vùng ngoại vi nhiều chủng loại, mỗi loài tụ tập lại với nhau thành từng nhóm, nếu xảy ra xung đột thì số lượng nhiều chắc chắn sẽ có lợi
Bên trên hai vách núi là nhưng hang động, hốc đá dẫn sâu vào bên trong, tuy nhiều nhưng phân bố khá lộn xộn, và cũng chưa biết bọn chúng sinh sống như thế nào khi mà không có cầu thang dẫn lên bên trên.
Hắn đi phía dưới trong một đám Man Huyết Tử bao quanh gây ra sự chú ý không ít, một số con từ trong hốc đá thò đầu ra nhìn, mấy con Tiểu Quỷ tạm dừng công việc đảo mắt sang bên của hắn. Ánh mắt khá kiêng kỵ, tự động nhường lối đi. Xem ra Man Huyết tử cũng là một nhóm đáng gờm đây
Bọn chúng dẫn đường tới một hang đá lớn, mà có phải là hang đá hay không? Giống như ở Phong Tộc mà hắn từng tới, vách đá được gọt dũa, đục khoét nhìn khá giống bức tường. Cũng có nhiều ngách dẫn đi các hốc đá bên cạnh, Nói đúng hơn các hôc đá nhìn thấy chỉ như là một cái cửa sổ, tất cả đều thông với nhau nhờ một mạng lưới lối đi ở bên trong lòng núi
Chỗ mà hắn đang đứng là một khu tương đối rộng, có phần đặc biệt hơn các hốc đá mà hắn đã đi qua. Nơi này không ó ánh lủa, ánh sáng duy nhất vào ban đêm phát ra từ phía đáy vực chạy dọc theo hẻm núi. Ánh sáng từ những dòng nham thạch như một nguồn năng lượng quý giá Và cái hố vòng to lớn phía dưới kia chính là một khu trung tâm
Một thế giới có trật tự như vậy dường như không giống là thế giới của thú vật. Có thể chúng cũng giống nhân loại ở một phần nào đó. Còn bề ngoài dường như là sự kết hợp của con người và một loài thú nào đấy.
Tiểu Thất đã đứng ở đay khá lâu, càng ngày càng có nhiều Man Huyết Tử đi tới ánh mắt đổ dồn lên hắn làm Tiểu Thất thấy hơi khó chịu. Bọn chúng đều có cùng màu sắc kiểu mận chín, có tên cao tên thấp nhưng đều có đặc diểm là gầy chỉ thấy da bọc xương, riêng bàn tay và bàn chân thì có chút thịt hơn. Dáng người hoi cúi về phía trước nhưng đa số đều cao hơn hắn hai cái đầu
Không khí khá im ắn, hay là do hắn không hiểu ngôn ngữ mà bọn chúng đang nói chuyện. Từ phía bên trái, bọn chúng đứng dạt ra tạo thành một lối đi, Ngay chính giữa là một tên Huyết Man Tử có chút da thịt, và kích cỡ to hơn mấy tên còn lại, khuôn mặt nó có hai vệt trắng kẻ dọc theo hai bên mắt xem ra đây chính là tên cầm đầu
Một loạt âm thanh phát ra như muốn hỏi hắn điều gì? Tất nhiên là hắn không hiểu. Trong ánh mắt chờ đọi của mấy tên dứng xung quanh, Kẻ cầm đầu đi tới phía hắn, dơ bàn tay bốn ngón chỉ vào chiếc áo bằng da lông con yêu thú hắn đang khoác trên người với ánh mắt ngờ vực
Tiểu Thất chỉ mô tả đơn giản bằng cơ thể biều thị hắn đã cắt đầu, lột da một con Ma Thú và lấy nó khoác lên người. Dương như cơ thể nhân loại không làm bọn chúng coi thường mà còn có vẻ lo sợ hơn nữa khi nhìn thấy cơ thể hắn “ vậy là có một phàm nhân làm bọn chúng khiếp sợ, nên nhìn thấy hắn mới tỏ vẻ lo ngại như vậy”
Đột nhiên thấy con đầu đàn gục xuống cúi đầu trước hắn, sau đó mấy tên xung quanh cũng làm y hệt như là tôn sùng, hay là cầu xin hắn đây. Bằng một cách vô cùng tôn kính, hai tay tên cầm đầu dâng lên trước mặt hắn một cây Cự phủ, cán thì làm từ xương một loài nào đấy, phía đầu là một cụ đá màu đen khá to và nặng nhưng nhìn có vẻ quen quen
Điều này lằm hắn nhớ lại hòn đá bị sét đánh xuống mà hắn lấy được khi còn ở Tây Thành, hiện giờ cũng đã được rèn làm Phi Hoàn. Chưa biết chừng lại có thể rèn thêm một phi hoàn hay một loại vũ khí khác. Chưa biết nó có hấp thu được nội khí như phi hoàn hay không hắn bèn cầm lấy cây thiết phủ mà không để ý đến việc này
Thấy hắn cầm cây cự phủ, đám Man Huyết Tử vội đứng lên, Hò reo cái gì đó làm hắn phải suy nghĩ lại, Nhưng dường như sợ hắn đổi ý, Tên cầm đầu hống một tiếng, một cái hũ đựng thứ bột gì trắng trắng được mang tới ngay sau đó đưa ra trước mặt hắn. Đồng loạt mấy tên lần lượt dùng hai tay làm động tác chấm bột kẻ dọc xuống theo hai con mắt
“Không lẽ là muốn mình nhập hội với tụi nó. Nếu vậy sau này sẽ thoải mái đi lại hơn. Dường như với việc mình lột da được con Ma Thú đã chết làm bọn chúng thấy mình có thể qua lại được”
Sau một hồi suy nghĩ hắn thử vận dụng khí truyền vào hòn đá và thấy nó cũng là hấp thú được, vậy thì mình sẽ có thể rèn thêm một cây “ Thần binh khác” Sau này sẽ càng an toàn hơn rất nhiều. Tâm trạng đang vui hắn thầm cảm ơn món quà này, có lẽ chúng không biết ở bên kia đại lục nó có giá trị như thế nào. Đưa tay hắn chấm lấy loại bột màu trắng bắt trước bọn chúng
Làm xong việc “ nhập gia tùy tục” có thể là một cách đón tiếp, chào hỏi hay chăng. Nhưng chưa có hết, Tên cầm đầu lúc này còn kẻ thêm cho hắn một vệt nữa từ trán kéo dọc theo sống mũi. Dù thân hình thô kệch nhưng động tác cuối cùng này được hắn làm rất cẩn thận như thể đây là một việc rất trọng đại
Việc chưa kết thúc ở đó, tên cầm đầu dang hai tay mọi người lại dạt ra cách xa hắn vài bước. Từ bên ngoài lại xuất hiện thêm hai tên khiêng một thi thể đi vào. Đồng thời tất cả bọn chúng lại gục xuống, lần này là đầu sát đất
Tiểu Thất đứng đấy nhìn xuống không biết phải làm thế nào? Cũng bắt trước bọn chúng vậy, cỗ thi thể này dường như là một nhân vật khiến bọn chúng rất tôn kính. Nhìn cái xác đã thối rữa từ lâu, sao bọn chúng không mang đi hủy. Điểm đáng lo ngại là hắn vẫn nhận ra trên mặt của cái xác có ba ký hiệu giống như hắn, nhìn lại thì tại đây cũng chỉ có hắn là có ba vệt trắng
“ Không lẽ đám này tôn hắn làm kẻ đứng đầu” xâu chuỗi lại việc nhận thiết phủ, và nghi thức kẻ 3 vệt trắng thì có thể lắm. Cái xác này bị chết là do thương tích gây nên, phía tâm mạch trống rỗng, một cánh tay bị chặt mất…Khoan đã “ độ dài của xương, và hình dáng này không phải là được dùng làm cán của cây thiết phủ chứ. Vậy là hắn đã nhận làm thủ lĩnh bọn này rồi
Nhưng bọn chúng tôn kính với cái xác của thủ lĩnh cũ thì hắn không được vui, nói đúng ra là hắn bắt đầu thấy bất an hơn rồi. Vì ngay sau đó đám Man Huyết Tử đã ăn cái xác đó chỉ chừa lại bộ xương. Một cái xác lâu ngày mà bọn chúng vẫn có thể làm như vậy. Nếu Tiểu Thất có mệnh hệ gì thì sau khi chết cũng khó thoát khỏi cảnh này
Trong đầu hắn bắt đầu suy tính kế hoạch sẽ bỏ chốn khỏi lũ này… Bỏ chạy khỏi nơi kỳ quái này luôn. Đi xuống phía nam hi vọng có thể thấy được nhiều thứ hay ho khác. Ơ khu vực này thì hắn bắt đầu thấy nguy hiểm càng ngày càng đến gần

Thật không may cho hắn là đám Man Huyết Tử từ ngày có một tên thủ lính mới thì luôn bám sát theo hắn. Hắn đi sang bên nào thì khoảng năm chục con đi theo, đó là tất c ả Huyết Man Tử tồn tại nơi này. Đi theo thủ lính để kiếm ăn sao? Tiếc là hắn khống có lòng tốt giúp bọn chúng như vậy. Hiện tại hắn rất nhạy cảm với máu chỉ cần ngủi thấy là hình xăm trên người hắn sẽ bị biến đổi, co duỗi liên tục và làm hắn mât đi lý trí
Trên này cứ có bạo loạn, chém giết máu tanh là hắn lại tránh sang chỗ khác, Mấy ngày này hắn chỉ đi lại từ đầu dãy đến cuối dãy, duy chỉ có Vực Sâu phía dưới là hắn chưa đặt chân tới. Dưới đấy hình như là náo nhiệt hơn trên này rất nhiều. Hắn nhận thấy một điểm chung là nhưng tộc sống trên này đều rất gầy từ lúc hắn tới thì trừ cái xác tên thủ lĩnh cũ ra thì Man Huyết Tử chưa ăn uống gì thêm. Còn mấy tên lính canh thì khá là to con béo tốt.
Vậy ra chỉ có xuống đấy mới có cái ăn?. Tiểu Thất Tu khí nên phần ăn uống không quá miễn cưỡng, ăn hay không cũng chẳng sao. Thịt khô hắn mang theo còn chẳng động đến bao nhiêu vẫn còn đấy
Thiết nghĩ mình có rời đi cũng chẳng sao? Trước mắt cứ rời khỏi đây đã, nơi này toàn núi đá khô khốc, cảnh vật hùng vĩ hắn cũng đã nhìn mấy ngày rồi. Bỏ đi cũng chẳng ảnh hưởng đến ai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.