Bọn Hỉ Ca còn chưa đến Xích Hỏa Thành, dọc đường, số lần bị chặn giết đã lên đến con số 33. Mặc dù lần đông nhất là một đội ngũ gồm 5 người mà thôi, nhưng 3 vs 5, chung quy cũng có chút khó khăn. Còn may, bạn Chuột có ý thức chiến đấu không tệ, cấp bậc hơi thấp chút nhưng gặp đối thủ thì sẽ không chùn bước.
Tựa hồ ở phương diện PK, nam nhân luôn có thiên phú hơn nữ nhân thì phải. Nhìn bạn Chuột đem đối thủ xoay đến luống cuống tay chân, Hỉ Ca cẩn thận so sánh một chút. Kết quả, cô rất không tình nguyện thừa nhận rằng, trong cùng một tình huống, cô không phải là đối thủ của bạn Chuột.
Bạn Chuột có lực quan sát cực kỳ tốt, bộ vị di chuyển cũng rất tài tình. Hỉ Ca mặc dù có kỹ thuật PK không hề kém, nhưng cô có chút quá phận, thường ỷ lại bản thân biết thêm huyết, cho nên trong một số thời điểm nguy hiểm, cô căn bản không có ý thức né tránh.
Bọn Hỉ Ca thường không phải là bên động thủ trước. Dù vậy, chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra. Một lần, có đội ngũ 8 người cố ý dây dưa để họ bị hồng danh. Kết quả sau khi đánh xong, cả 8 người đều bị bọn Hỉ Ca giết, nhưng đồng thời đỉnh đầu 3 người cũng chuyển thành tên vàng.
Tên màu vàng vẫn có thể đi vào thành nhưng nếu bị người ta giết, xác suất bạo rớt sẽ cao hơn. Đây không phải là chuyện gì tốt. May mắn bọn Hỉ Ca ngồi tọa kỵ, tốc độ di chuyển nhanh. Dựa theo chỉ dẫn của bạn Chuột, phỏng chừng 20 phút nữa sẽ đến Xích Hỏa Thành.
Đáng tiếc, lộ trình ngắn ngủi này không thuận lợi như tưởng tượng. Bọn họ gặp phải một nhóm khoảng 20 người. Thoạt nhìn những người này không giống với đám người nhận lệnh đến gây phiền toái cho họ lúc trước. Có vẻ là họ bất hạnh đụng tới mà thôi. Ba người đầu tiên từng bị bọn Hỉ Ca xử lý cũng ở trong đội ngũ này. Hình như họ chuẩn bị ra dã ngoại đánh boss, trùng hợp nhìn thấy bọn Hỉ Ca đang đi tới. Cho dù họ không nhớ rõ diện mạo của bọn Hỉ Ca, nhưng đảm bảo không thể nào quên con nhện khủng bố của Cô Tửu!
Không biết 3 người kia nói gì với thủ lĩnh. Hai bên trao đổi một lát, xong đội trưởng quay đầu ra lệnh cho đội ngũ làm gì đó rồi cất bước đi về phía bọn Hỉ Ca.
Thủ lĩnh của đám người là một nữ thích khách, mái tóc nhuộm màu hồng phấn, trên người khoác một thân thích khách trang bị đen tuyền, thoạt nhìn rất có cảm giác mạnh mẽ. Biểu tình trên mặt thực lãnh khốc. Dáng người mặc dù bốc lửa nhưng khuôn mặt lại có vẻ trung tính.
“Chuột, đã lâu không gặp.” – nữ thích khách đứng bên dưới, ngẩng đầu nhìn người đang cưỡi trên lưng con nhện, biểu tình có chút nhu hòa, giống như đang mĩm cười.
Hỉ Ca nhìn cấp bậc của cô ta, 41 cấp, ở Đông Châu Xích Hỏa hẳn là thuộc hàng top. Chỉ không biết thực lực có mạnh giống như bề ngoài hay không đây?!
“Lang Hôn, ngươi cũng muốn nhúng tay sao?” – bạn Chuột ngồi trên lưng con nhện, từ lúc Lang Hôn xuất hiện, đã âm thầm nắm chặt bàn tay, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Lang Hôn mặc dù không phải là bang chủ của Đoạn Lang Minh. Nhưng thủ đoạn của cô ta còn cao tay hơn bang chủ là Đoạn Lang. Nếu không phải cô ta chính là bạn gái của Đoạn Lang, sợ rằng bang phái đã sớm nằm trong tay cô ta rồi. Nữ nhân này không chỉ có thực lực mạnh, sức quyến rũ cũng không phải tầm thường. Cả Đông Châu Xích Hỏa đại lục, không biết có bao nhiêu nam nữ hâm mộ cô ta. Trình độ hâm mộ điên cuồng khiến người nghe choáng váng luôn.
“Ta không có hứng thú. Bản bí tịch kia đích xác không tồi. Có điều, ngươi cảm thấy vì một món đồ này nọ mà bị người người không ngừng đuổi giết, đáng giá sao? Từ 40 cấp giết xuống 32 cấp, quá trình đó, cảm giác ra sao?”
Lời nói của Lang Hôn làm Hỉ Ca cùng Cô Tửu liếc mắt nhìn nhau. Không ngờ bước chân ra đường, quơ đại một cái liền đụng ngay cao thủ!!!!! Ngoạn gia 40 cấp hiện giờ chẳng lẽ đầy ra đường, không còn đáng giá chút nào hay sao trời? Hỉ Ca nhìn lại cấp bậc của mình, 37 cấp, thở dài cảm thán.
“Cái gì đáng hay không đáng. Ta chính là không muốn nhường cho Thiên Lang.” – bạn Chuột nhếch mép.
Con Chuột Đào Hầm lúc trước là thành viên của Đoạn Lang Minh. Trong một lần đánh thống lĩnh boss, bọn họ nhặt được một cuốn kỹ năng thư của thuật sĩ thổ hệ. Trong trò chơi, kỹ năng thư cực kỳ quý hiếm, đặc biệt kỹ năng thư đánh ra từ boss đầu lĩnh lại càng không phải loại xoàng. Kiểu như Hỉ Ca, vừa vào trò chơi liền được ngay một cuốn kỹ năng thư, đó chính là ông trời bị mù mắt!!
Kỹ năng thư kia là một cái quần công kỹ năng, 40 cấp, cool down là 30 giây. Kỹ năng có 3 cấp, mỗi lần thăng cấp, cool down giảm bớt 5 giây. Kỹ năng thư còn có một thuộc tính phụ, gia tăng 20% lực công kích cho thổ hệ thuật sĩ. Khuyết điểm duy nhất của kỹ năng này là yêu cầu pháp lực rất nhiều. Thổ hệ ngoạn gia vốn không có nhiều kỹ năng quần công cho lắm. Kỹ năng quần công 30 cấp của thổ hệ thuật sĩ còn đánh không tới giáp phòng ngự của kiếm khách nữa. Cho nên kỹ năng thư kia tuyệt đối là đồ tốt.
Lúc ấy, trong Đoạn Lang Minh, thổ hệ thuật sĩ 40 cấp chỉ có bạn Chuột và một người tên là Thiên Lang. Hai người này không mấy hòa hợp, bởi vì lúc trước từng xảy ra chuyện đánh nhau vì một người con gái. Về sau, cứ gặp mặt là họ lại giương cung bạc kiếm chém giết. Lần này lại tranh giành một cuốn kỹ năng thư.
Bởi vì Thiên Lang là em họ của Đoạn Lang. Kết quả, vừa nhặt được kỹ năng thư, Đoạn Lang đã tự ý cấp cho Thiên Lang. Bạn Chuột trong lúc nóng giận nhất thời, chạy đến giết Thiên Lang 3 lượt, đến lúc kỹ năng thư bị bạo ra, liền cấp tốc học ngay.
Chuyện này thực ra cũng không phải là nguyên nhân khiến Đoạn Lang Minh truy đuổi bạn Chuột. Mấu chốt là, Đoạn Lang ngại mất mặt mũi. Chuyện Đoạn Lang tự ý đưa kỹ năng thư cho Thiên Lang đã khiến đám nguyên lão trong bang bất mãn với hắn. Nếu không nhờ Lang Hôn chèn ép, có lẽ bang phái đã sớm xảy ra nội loạn. Bạn Chuột có giao tình rất tốt với bang chúng. Đoạn Lang tự biết bản thân không đúng nhưng trong lòng hắn vẫn căm tức. Cho nên, Đoạn Lang dù không quang minh chính đại ra lệnh hạ thủ bạn Chuột, nhưng hắn lại bỏ ngỏ với Thiên Lang, mắt nhắm mắt mở để Thiên Lang tự giải quyết tranh chấp. Đó cũng là lý do vì sao suốt một thời gian dài, bạn Chuột bị truy đuổi khắp nơi nhưng chỉ rớt 8 cấp.
“Hai người này là bằng hữu của ngươi sao? Nghe nói kỹ thuật không tồi.” – Lang Hôn nhìn Hỉ Ca và Cô Tửu. Thành viên trong bang bị giết, cô có nghe nói, bất quá cô không tán thành chuyện Thiên Lang phái người đi giết Con Chuột Đào Hầm. Cô cũng giống như Đoạn Lang, giả vờ mắt nhắm mắt mở. Nếu không phải đụng ngay mặt như thế này, cô mới lười đi tìm Con Chuột Đào Hầm a~
“Ta chỉ dẫn đường cho họ thôi. Giết ta thì không thành vấn đề. Thả họ đi.” – trên đường đi, Hỉ Ca và Cô Tửu đều không nổi giận với hắn vì chuyện bị người chặn giết liên tục, bạn Chuột cũng là người nghĩa khí, không muốn bọn Hỉ Ca lại đắc tội với Đoạn Lang Minh.
Thừa dịp bạn Chuột và Lang Hôn nói chuyện, Hỉ Ca đã gửi tin tức cho Niếp Lãng. Đại khái cô chỉ muốn hỏi thăm quan hệ giữa Niếp Lãng và Đoạn Lang Minh. Kết quả, vừa nghe Hỉ Ca nhắc đến Đoạn Lang Minh, Niếp Lãng trực tiếp hỏi tọa độ của cô, bảo rằng sẽ lập tức chạy đến!!
“Chuột, nhiều người ở đây, ngươi cho rằng ta có thể thả họ sao?” – Lang Hôn thở dài. Không phải cô không muốn cấp mặt mũi cho Chuột. Nhưng cô là phó bang chủ của Đoạn Lang Minh. Tình hình trước mắt, nếu cô thả Hỉ Ca cùng Cô Tửu đi, người ngoài nhìn vào sẽ nói thế nào chứ? Dù sao bọn Hỉ Ca đã giết rất nhiều thành viên của Đoạn Lang Minh.
Nói xong, Lang Hôn quay đầu ngoắc tay gọi 3 người bị bọn Hỉ Ca giết đầu tiên. Ba người này không biết nãy giờ to nhỏ gì với các thành viên khác. Bây giờ cả đội ngũ đều nhìn bọn Hỉ Ca với ánh mắt đầy cừu hận. Miệng lưỡi thế gian a, thật là đáng sợ, Hỉ Ca ngẩng đầu than thở.
Nếu bị giết, bọn Hỉ Ca chắc sẽ sống lại trong Hỏa Thành đi, thế thì nửa đoạn đường vừa đi liền uổng công à?
Hỉ Ca đã rút ra pháp trượng. Hai bên cơ bản chuẩn bị lao vào đánh nhau. Lúc này, một âm thanh trầm ấm đột nhiên vang lên.
“Chờ một chút.”
Anh hùng cứu mỹ nhân~~~ Người đến đúng là Niếp Lãng.
“Lang Hôn, màu tóc nhuộm đẹp nha!” – Niếp Lãng khoác một cái trường bào màu đen viền chỉ bạc, vạc áo trước ngực hơi mở lớn, bên dưới cài một đai lưng màu bạc, khiến cho toàn bộ thân hình thon dài của hắn đều lộ ra ngoài, trông có vài phần gợi cảm.
Bộ Hắc Diễm Cẩm Y này trong thời kỳ beta bán đấu giá đến 3 vạn kim. Sau khi trò chơi khởi động, nghe đồn bộ cẩm y này không những bản vẽ khó kiếm mà tài liệu cũng nhiều hơn mấy ngàn món. Bình thường, thợ may sẽ không lãng phí cả tháng thời gian để may mỗi một bộ quần áo. Hiện tại nhìn thấy bộ cẩm y xuất hiện trên người Niếp Lãng, Hỉ Ca càng xem càng đau lòng cho thân phận nghèo khốn của cô.
“Lang ca.” – Lang Hôn nhìn thấy Niếp Lãng, biểu tình có chút sững sờ.
Cả Xích Hỏa Thành đều biết, bang chủ của Đoạn Lang Minh mặc dù tên là Đoạn Lang, nhưng không ai gọi hắn Lang ca, bởi vì còn có một người khác cũng tên Lang (Sói).
“Ngươi có khúc mắc gì với bằng hữu của ta sao?”
Niếp Lãng ở Xích Hỏa Thành không có tạo dựng bang phái. Ngay cả khối kiến thành lệnh của Đoạn Lang Minh cũng là do hắn tặng cho. Ở Xích Hỏa Thành, không ai dám xem nhẹ hắn. Bởi vì Niếp Lãng nắm giữ thương mạch kinh tế của toàn bộ Đông Châu đại lục. Cơ hồ tất cả dược điếm, tiệm may đều là tài sản trong tay hắn. Hơn nữa, hắn còn có một đám tinh anh ở bên cạnh giúp hắn kiếm tiền. Thế lực nào muốn động đến hắn đều phải cân nhắc, nếu không cẩn thận, có thể hay không bị đá đè xuống chân?!
Hơn nữa, điều quan trọng là Niếp Lãng cùng tất cả lão đại của các thế lực ở Xích Hỏa Thành đều có giao tình, không ai là không nể mặt mũi của hắn. Liền ngay cả Đoạn Lang, người từng xem hắn là kẻ địch, vì một khối kiến thành lệnh, cũng đã mở miệng xưng anh gọi em với Niếp Lãng.
Điều Lang Hôn không ngờ là, cô trước giờ chưa từng thấy hắn chủ động xuất đầu vì bất cứ ai, dĩ nhiên trừ đám thủ hạ dưới tay của hắn.
“Đây là bằng hữu của Lang ca?” – biểu tình của Lang Hôn có chút giật mình. Cô biết bọn Hỉ Ca không phải người của Đông Châu đại lục. Cô thực thắc mắc không rõ họ làm thế nào nhận thức Sói Xám Ăn Cừu?
“Ngươi không tin?”
“Đương nhiên không phải. Ngại quá, không nghĩ tới họ là bằng hữu của Lang ca. Hôm nào nhất định em sẽ đến gặp Lang ca để giải thích.” – Lang Hôn nhỏ giọng xin lỗi. Cô là người làm chuyện lớn, vì không muốn xung đột với Niếp Lãng, đành phải nhún nhường, việc cúi đầu này không phải người nào cũng có thể làm được.
“Không sao. Hy vọng bằng hữu của ta sau này đi ra ngoài sẽ không bị người của Đoạn Lang Minh chặn đường nữa.” – Niếp Lãng cười mang vẻ cảnh cáo.
“Đương nhiên. Điểm này Lang ca có thể yên tâm. Ai dám kháng lệnh của em, chính là kẻ địch của Đoạn Lang Minh.” – Lang Hôn đủ cuồng đại. Cô một người liền có thể đại biểu cả bang phái, bất quá, toàn bộ người đứng ở phía sau, không một ai có biểu hiện không phục.
Ba người từng bị bọn Hỉ Ca giết còn có vẻ chưa phục lắm nhưng bọn họ biết thủ đoạn của Sói Xám Ăn Cừu, cho nên dù trên mặt có chút nhăn nhó lại không dám mở miệng phản đối. Hỉ Ca nhìn bọn hắn, lơ đễnh bĩu môi, người như bọn họ mà cũng đòi đối phó cô, sợ là không dễ à.
“Hỉ Ca, tại sao đến Đông Châu đại lục cũng không nói cho anh một tiếng, anh cho người tới đón em.” – Niếp Lãng cười với Hỉ Ca. So sánh với lần đầu tiên chạm trán, hiện giờ Niếp Lãng chỉ có dáng vẻ ôn nhu, toàn bộ khí thế sắc bén đều được thu liễm. Kỳ thật, Niếp Lãng vẫn luôn có bộ dáng như thế này. Nếu không phải lần trước Thất Tử giết cấp dưới của hắn, hắn cũng không chủ động đi tìm phiền toái làm gì.
“Như vậy rất phiền. Em chỉ đang giúp bằng hữu làm nhiệm vụ mà thôi. Cô Tửu, đây là Sói Xám Ăn Cừu.” – Hỉ Ca đơn giản giới thiệu 2 người với nhau. Vốn cô muốn giới thiệu cả bạn Chuột, nhưng hình như hai người đó đã biết nhau từ trước.
Kỳ thật, lúc ban đầu, Hỉ Ca không tính tìm Niếp Lãng. Chẳng ngờ trên đường đi, càng lúc càng đông địch nhân. Thế nên, cô mới gửi tin nhắn cho Niếp lãng. Dù sao đây cũng là địa bàn của hắn, nếu hắn ra mặt, chuyện sẽ dễ giải quyết hơn. Người ta vẫn nói, cường long nan áp địa đầu xà (con rồng cường hãn cũng không thể áp chế con rắn ngay trên địa bàn của rắn), về điểm này Hỉ Ca vẫn hiểu được.
“Kính ngưỡng đã lâu.” – Cô Tửu nhảy khỏi con nhện, chạy tới bắt tay Niếp lãng.
So với vẻ trấn định của Niếp Lãng, Hỉ Ca khẩn trương hơn nhiều. Cô biết, Cô Tửu là thế độc cuồng nhân (người điên chỉ thích độc hành). Hắn bình thường không thích tiếp xúc với người khác. Nếu có ngày hắn chủ động thân cận với ngươi, vậy chỉ có một nguyên nhân mà thôi. Hắn muốn tìm ngươi để thử độc. Hơn nữa, sau khi độc ngươi xong, hắn còn có thể hỏi ngươi, cảm nhận độc thế nào…
“Xin chào!” – Niếp Lãng mĩm cười nắm tay Cô Tửu. Nhưng rất nhanh hắn liền cười không nổi. Bởi vì toàn thân hắn chuyển sang màu đen. Từ khuôn mặt xuống đến bàn tay, toàn bộ đều đen. Hỉ Ca rất không khách khí, đứng ở một bên cười trộm khi thấy người gặp họa. So sánh với lần Cô Tửu độc cô, lần này Cô Tửu ra tay ác hơn.
Cô Tửu thật sự nhìn chăm chăm Niếp Lãng, rồi hỏi một câu: – “Cảm giác thế nào?” (Càng lúc càng khoái bạn Cô Tửu =)))
“Cả người run rẩy, tốc độ chậm lại 5%, mỗi giây mất 100 điểm huyết, liên tục 2 phút… ách… không thể cử động…” – Niếp Lãng bình tĩnh giới thiệu độc tính cho đến lúc chất độc lan khắp mặt, hắn liền bị đơ toàn thân, chỉ có thể trừng mắt nhìn, không thể tiếp tục nói chuyện.
“Quả nhiên là cao cấp độc dược. Hiệu quả không tồi. Đáng tiếc phải sử dụng trong đường kính 10 mét, thật sự là phiền toái.” – Cô Tửu lẩm nhẩm xong liền đứng yên ngó Niếp Lãng, thẳng đến 2 phút sau, hiệu quả của độc dược giải trừ mới thôi.
Biểu tình của Niếp Lãng vẫn bình thường. Hắn còn có thể mĩm cười với Cô Tửu. Điều này chứng minh, Niếp Lãng đã học cách dưỡng tâm (tình) đến bậc thường thừa. Đổi ngược lại là Hỉ Ca, sau khi độc tính giải trừ, đảm bảo cô sẽ rút đao ra chém Cô Tửu một hồi mới tiêu tan oán khí trong lòng!
“Độc của ngươi không tồi.”
“Đó là đương nhiên.” – Cô Tửu thực không khách khí thừa nhận.
“Chúng ta về thành trước đi. Bản đồ của 2 người còn chưa mở xong đúng không? Để anh mang 2 người đi một vòng. Bản đồ vùng dã ngoại thì hơi khó khăn một chút. Nhưng nếu có người dẫn đường, chắc cũng mở được một số vùng an toàn, vẫn đỡ hơn 2 người tự mày mò tìm đường rồi đụng phải quái cấp cao.”
Thế là, Niếp Lãng đi trước dẫn đường. Cô Tửu cùng bạn Chuột đi ở giữa, vừa đi vừa nói chuyện phiếm. Hỉ Ca một mình đi ở sau cùng. Lúc này, cô nhận được tin tức của Sở Tiếu Ca. Nó cùng Thất Tử đi Tây Vực Sa Hải đánh đại boss, kiếm được một kiện pháp bào, 40 cấp, gia tăng 20% lực công kích cho băng hệ thuật sĩ, đã gửi bưu ký qua cho cô.