Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 448: “Anh Sách, lời anh nói đều là thật sao?”




Có lẽ Cố Minh và Phương Bác cho rằng giờ phút này Tiêu Sách nói những lời này là quá khoa trương, bước đi có phần lớn và mục tiêu có phần quá xa vời. 
Nhưng chỉ có Tiêu Sách biết, kẻ thù của bọn họ trong tương lai sẽ đáng sợ nhiều đến mức nào. 
Mà đúng lúc Tiêu Sách cùng tên yêu nghiệt của nhà họ Tô là kẻ thù không đội trời chung. 
Anh lại không quên được, Thủy Oa và Hổ Tử đều là bị Lý Như Yêu hãm hại, anh làm sao buông bỏ được hận thù chồng chất của anh em mình. 
Cho nên anh nhất định phải tiêu diệt thủ đô nhà họ Tô. 
Tất nhiên, ngoài nhà họ Tô ra còn có nhà họ Hàn thần bí nữa. 
Cho đến bây giờ, Tiêu Sách cũng không biết được gia tộc của Hàn Vân Tịch đâu, thậm chí cũng không biết được gì về việc xảy ra ở nước M. 
Ngay cả cô chủ của nhà họ Lâm ở thành phố Giang Lăng như Lâm Bán Thanh cũng đã dùng hết năng lực của gia tộc, nhưng đến nay vẫn không điều tra được tình hình của nhà họ Hàn ở nước M. 
Có thể thấy rằng tầng lớp của nhà họ Hàn tại nước M ở vị trí cao như thế 
nào. 
Trong phút chốc ba người bọn họ đều rơi vào trầm tư, gió ngoài cửa sổ thổi mạnh cùng với tâm tư của ba người khiến cho căn phòng nhỏ hẹp trở nên yên tĩnh một cách lạ thường. 
Rất lâu sau đó. 
Cố Minh và Phương Bác cuối cùng cũng có phản ứng. 
“Anh Sách, lời anh nói đều là thật sao?” Lúc này, Cố Minh lắp bắp nói với Tiêu Sách cùng một chút chấn động. 
“Chúng ta thật sự có thể đạt đến cấp bậc này sao? Cả đời Phương Bác em còn chưa từng nghĩ đến cấp bậc đó...” Phương Bác cố nuốt nước bọt xuống rồi run rẩy nói. 
Bây giờ nhìn phản ứng của hai người Cố Minh và Phương Bác, Tiêu Sách chỉ khẽ gật đầu. 
Anh biết tầm nhìn của Cố Minh và Phương Bác không phải là quá nhỏ mà là lời của anh nói ra thật sự vượt quá xa mong đợi của Cố Minh và Phương Bác. 
Đối với người bình thường mà nói, nhà họ Lâm tại thành phố Giang Lăng chính là ông trời, còn anh chỉ xem nhà họ Lâm như một mục tiêu nhỏ bé nên Cố Minh và Phương Bác có chút sững sờ. 
Hai người cần có một quá trình để thích ứng. 
Quả nhiên, sau khi trầm tư suy nghĩ, Phương Bác nghiêm túc nói với Tiêu Sách: “Anh Sách, anh yên tâm, bất luận anh muốn làm gì, cái mạng Phương Bác này của em đều là của anh.” 
“Đúng vậy, hôm nay anh Sách có thể nói những lời này với tôi tức là đã coi trọng Cổ Minh tôi, nếu anh không ghét bỏ tôi thì thời gian sau này tôi sẽ cùng anh chinh phục sao trời biển rộng...” 
Cố Minh đứng bên cạnh Phương Bác cũng tỏ thái độ như vậy. 
Cố Minh biết rằng nếu như không gặp được Tiêu Sách thì cậu ấy vẫn còn là một công nhân rửa xe tầm thường ở trong tiệm sửa xe, có lẽ cả quãng đời còn lại sẽ phải sống trong sự tuyệt vọng chán nản. Chính Tiêu Sách đã cho cậu ấy cơ hội để cậu ấy có thể đứng lên làm lại cuộc đời. 
“Tốt lắm, hai người để tâm đ ến chuyện này là tốt rồi. Sau này, chuyện của công ty Sách Bác sẽ giao cho hai người xử lý, còn việc làm như thế nào thì không cần hỏi ý kiến của tôi.” 
Tiêu Sách chỉ mới quyết định phương hướng chung của công ty, chi tiết thực hiện cụ thể như thế nào thì đều giao lại cho hai người Cố Minh và Phương Bác đi làm. 
Ngay cả một ngàn hai trăm vạn mà Tiêu Sách đã thắng được từ trong tay của đám người Từ Thụy ở khách sạn Fila, toàn bộ đều giao lại cho Phương Bác và Cố Minh, để hai người dùng số tiền này làm vốn vận hành công ty Sách Bác. 
Hành vi vung tay này của Tiêu Sách càng làm cho trong lòng Cố Minh và Phương Bác cảm kích không ngớt. 
Một ngàn hai trăm vạn là một khoản tiền lớn nhưng Tiêu Sách lại không do dự gì cả, không hề lo lắng bọn họ bỏ vào túi làm của riêng, sự tin tưởng này đã làm hai người cảm thấy được tín nhiệm vô cùng, trong lòng cảm động không thôi. 
Cả một buổi sáng, Tiêu Sách cùng Phương Bác và Cố Minh thảo luận nghiêm túc về kế hoạch phát triển lâu dài của công ty Sách Bác, suy nghĩ của Tiêu Sách càng làm cho Cố Minh và Phương Bác khâm phục. 
Công ty Sách Bác bây giờ chỉ là cái vỏ, tuy là hợp tác với nhà họ Lâm nhưng vẫn chưa có nền tảng. Muốn phát triển trong thời gian ngắn thì không chỉ hợp tác riêng với nhà họ Lâm mà còn phải có những hoạt động kinh doanh của riêng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.