Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 391: Trong đó nhanh nhất chính là đại thực bào




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đừng có gấp... Phải qua năm phút thì hệ thống miễn dịch mới tăng lên, sẽ không khiến cơ thể của anh có bất cứ khó chịu nào đâu. Cho dù có tăng lên nhiều thêm cũng không sao, trừ phi đạt ở ngưỡng cực đại thì bên trong cơ thể của anh sẽ sinh ra kháng thể chống lại, nhưng mà cũng không cần lo lắng, sẽ không thật sự làm tổn hại tới cơ thể anh đầu, nó sẽ nhanh chóng tự động điều chỉnh." 
"Hơn nữa, thuốc của tôi cũng không có khả năng kích thích hệ thống miễn dịch cứ tăng lên không kiểm soát đâu, dựa theo suy đoán của tôi thì nhiều nhất sẽ khiến người bình thường tăng lên gấp ngàn lần bình thường thôi. Mà hệ thống miễn dịch của anh thì hơn người bình thường gấp trăm lần nghìn lần, cho nên với anh mà nói không có bất kỳ nguy hiểm gì đâu." 
Cao Cấn Băng ở bên cạnh nhẫn nại giải thích với Tiêu Sách, người kia mới càng thêm yên tâm. 
"Tỷ tạng, hạch bạch huyết, tế bào tuyến dịch limpha các loại đều đang tăng lên, tốc độ rất chóng mặt." Lúc này, Thiên Diệp đột nhiên hưng phấn mở miệng nói. 
Cao Cấn Băng nghe thể cũng lộ ra vẻ mặt hào hứng. 
"Bạch cầu miễn dịch, tiểu cầu, tế bào hạt trung tính cũng đang tăng lên, rất nhanh. Amidan, cốt tủy, tuyến ngực cũng đang tăng lên, mật độ rất cao..." 
Thiên Diệp lại mở miệng thêm lần nữa, trên mặt vô cùng hưng phấn. 
Chỉ nhìn sắc mặt của cô thì Tiêu Sách cũng biết, nghiệm chứng của cuộc thí nghiệm mà Cao Cấn Băng nghiên cứu này chắc là sắp thành công rồi. 
"Anh cảm thấy cơ thể như nào?" 
"Không thấy gì cả." 
"Được, vậy tôi muốn tăng thêm liều lượng, muốn thử điểm giới hạn một chút!" Cao Cấn Bằng kiềm chế về mặt phấn khích của mình lại, đôi mắt sáng lấp lánh, càng lúc càng sáng rực. 
"Tới đi." 
Tiêu Sách nhìn vẻ mặt hưng phấn đó của hai cô gái ở đây cũng không thèm quan tâm, vào lúc này cũng không nên cắt đứt niềm hân hoan của bọn họ. 
Rất nhanh sau đó, Cao Cẩn Băng lại dùng một ống thuốc đầy màu sắc tiêm vào trong cơ thể của Tiêu Sách, người kia vẫn không có chút cảm giác nào. Thứ duy nhất anh cảm nhận được chính là mỗi một tế bào trong hệ miễn dịch của mình đều đang ồ ạt tăng cao. 
Trong đó nhanh nhất chính là đại thực bào. 
"Đại thực bào tăng lên quả nhanh, có hơi khác thường, rõ ràng là tăng nhanh gấp mấy chục lần so với các tế bào khác." Thiên Diệp nói, giọng bỗng có hơi run rẩy. 
Cao Cẩn Băng nhíu mày nói: "Có thể là cơ thể của Tiêu Sách thiên phú, đại thực bào của anh. ta mạnh mẽ nên cũng hơn hẳn người thường gấp mấy chục lần, tình huống bây giờ cũng là bình thường thôi." 
"Nhưng mà, cường độ đại thực bào của anh ta hiện tại đã hơn người thường gấp mấy trăm ngàn lần rồi, đã vượt qua ngưỡng dự đoán của cô chủ rồi!" 
Cao Cấn Băng trầm mặc một lúc, nói với Tiêu Sách: "Có cảm thấy khó chịu gì không? Dữ liệu nghiệm chứng có hơi bất thường, có muốn dừng lại không?" 
"Không cần, bây giờ tôi đang cảm thấy rất thoải mái." 
Tiêu Sách mở miệng nói, kỳ thật hiện tại anh đang cảm thấy rất thoải mái. 
Lúc đại thực bào trong người tăng lên đột biến khiến Tiêu Sách trước đó vốn không có cảm giác gì lại bỗng cảm thấy toàn thân như có luồng điện xoẹt qua người, vô cùng thoải mái. 
Mà cảm giác dễ chịu này thật sự rất sướng, Tiêu Sách đã từng trải qua một lần rồi. 
Đó, chính là lần mà anh luyện thành công vô danh khí công. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.