Thiên Thần

Chương 412: Hàng thần thuật tứ trọng




Ma pháp sư trên Thiên Thần đại lục rất thưa thớt, nhưng sự cường đại của nguyên tố chi lực thì lại được công nhận. Nhất là trên chiến trường, chỉ cần cho bọn họ đủ thời gian, phạm vi công kích khổng lồ đó sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của chiến trường trên trình độ cực lớn. Nhưng đồng thời, cái đủ thời gian này lại là một tệ đoan trọng đại của bọn họ, thao túng và ngưng tụ nguyên tố, cần thời gian nhất định để hoàn thành. Nhưng nếu có người có thể biến thời gian này bằng không thì trình độ đáng sợ sẽ tăng lên mấy lần.

Mà hiện giờ, điều mà Viêm Thiên Hùng, Viêm Thiên Ngạo, Viêm Đoạn Hồn phải chịu đựng chính là sự phát động trong nháy mắt đó, hơn nữa còn là lễ rửa tội nguyên tố rất mạnh của hàng thần thuật. Cột băng đầy trời đó tạo cho bọn họ áp lực quá nặng, không cần bất kỳ sự do dự nào, bọn họ chuyển hóa tất cả lực lượng thành phòng ngự, để ngăn cản công kích của những cột băng đột nhiên giáng xuống này, dĩ nhiên cũng không có thời gian để suy nghĩ Tà Đế xuất hiện ở trên không từ khi nào, lực lượng nguyên tố khổng lồ này vì sao lại giáng xuống mà không có bất kỳ một dấu hiệu báo trước nào.

Tà Đế đã khống chế phạm vi rất tốt, đem cái mà hắn gọi là Cực đống băng liệt phá giáng xuống khiến cho ba người kia ngoài chống đỡ ra thì không còn sự lựa chọn nào khác, lại vừa hay không làm ảnh hưởng tới phạm vi của đám người ở đằng xa. Sau đó lại vẫn đứng trên cao không xa xa, giống như một đế vương ngạo thị lạnh lùng nhìn xuống dưới.

Cột băng liên tục hạ xuống, giống như vĩnh viễn không có kết thúc, mỗi một cột băng rơi xuống đất đều sẽ lập tức biến thành vụn băng bay tán loạn, mang theo tiếng rít lạnh lùng, dưới sự thúc dục của băng bạo chi lực, những vụn băng nhỏ này kì thực có lực phá hoại đáng sợ, nếu là một cường giả không có năng lực phi hành, dưới sự công kích song trọng từ trên trời và dưới mặt đất, so với người đứng ở trên cao thì áp lực phải thừa nhận mạnh hơn không chỉ một lần. Đúng là băng chi địa ngục danh phó kỳ thực.

Không trung toàn là lưới băng, dưới mặt đất là vụn băng bay rào rào, trong nhất thời bị trong phạm vi bị Cực đống băng liệt phá bao phủ trừ màu xanh của băng ra thì không còn có tạp chất màu khác. Kỳ cảnh hoa lệ này không biết làm kinh hãi bao nhiêu người, lại không biết khiến bao nhiêu cái miệng phải há hốc không thể khép lại.

Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ căn bản sẽ không tin đây là lực lượng mà con người có thể thích phóng ra.

Sự rơi xuống và nổ tung của băng kéo dài hơi mười giây, đám người đứng đằng xa không bị ảnh hường tới được hưởng một thịnh yến thị giác, còn người bị màn băng bao phủ thì.

Sau khi cột băng cuối cùng rơi xuống, thanh âm vỡ vụn điếc tai đó cuối cùng cũng hòa hoãn lại. Trên không trung xuất hiện ba bóng người toàn thân đầy là vụn băng. Trên mặt đất cũng bị rải lên một tầng băng dài, mà phía dưới tầng băng này, mặt đất đã bị phá hủy tới trình độ nào thì không cần nghĩ cũng biết.

"Đây quả thật là hàng thần chi thuật, năm đó tuyết nữ cũng từng thi triển. Uy lực mặc dù rất lớn, nhưng tiêu hao đồng dạng cũng cực lớn, đừng cho hắn cơ hội để thở!" Viêm Thiên Hùng trầm giọng nói. Ba người hợp lực, chống đỡ băng chi hàng thần thuật đáng sợ này một cách hoàn mỹ, nhưng hô hấp của lão đã loạn, hiển nhiên đã tiêu hao không nhỏ, Viêm Đoạn Hồn và Viêm Thiên Ngạo sắc mặt hơi tái nhợt. Nếu đối chiến với ma sư cấp thần, bọn họ căn bản sẽ không cho phép hàng thần thuật như vậy xuất hiện, mà sẽ phát động toàn lực cắt đứt nó, nếu không một khi phát động, không kéo sẽ là họa ngập đầu.

Nhưng, thân thể của bọn họ vừa muốn bay lên trên thì trên đỉnh đầu đã truyền đến thanh âm giống hết như vừa rồi.

"Thủy chi hàng thần thuật - Cực đống băng liệt phá!" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Rào!

Trong ánh mắt không dám tin của mọi người, cột băng vừa mới ngừng lại đầy trời đó lại đánh xuống, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn ba người của Bắc Đế tông.

"A!"

Viêm Thiên Hùng còn không kịp chấn kinh, dùng thân thể ngạnh kháng một cái, vung song chưởng đồng thời đẩy lên không, ngay lập tức đánh tan đám cột băng từ trên trời hạ xuống này. Nhưng lập tức, cột băng khác liền lấp vào chỗ trống vừa hình thành, rồi hạ xuống. Tim của ba người họ Viêm lập tức trầm xuống, chỉ có thể co chặt mình trong không trung, dùng lực lượng không chút bảo lưu cản tai nạn chi băng từ trên trời giáng xuống này.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng chống đỡ của bọn họ căn bản nhỏ đến mức không thể nghe thấy trong tiếng băng bạo đáng sợ, Tà Đế vẫn đứng ở vị trí cũ, giống như xem biểu diễn nhìn xuống dưới. Băng đó là hình thành từ lực lượng của hắn, ánh mắt của hắn trực tiếp xuyên qua màn băng, chiếu lên người ba người, nhìn bọn họ đang tận hết sức lực để ngăn cản.

Khi chống đỡ xong băng chi hàng thần thuật lần thứ hai giáng xuống này, Viêm Đoạn Hồn và Viêm Thiên Ngạo đã thở hồng hộc, hai tay không ngừng tiếp xúc với băng đã hiện ra một màu tái nhợt. Trong thời khắc này, Viêm Thiên Hùng trong tiếng rống to bay thẳng về phía Tà Đế. Liên tiếp hai lần thần giáng thuật, cho dù hắn còn hơn cả tuyết nữ, đã đạt tới thủy ma pháp sư cao giai cấp thần cũng sẽ gặp một loại trạng thái gần như thoát lực. Loại công kích siêu cường, phạm vi siêu lớn này cần tiêu hao cũng cực kỳ lớn.

Nhưng, hắn nói sao cũng dám tin thanh âm khinh miệt lại một lần nữa vang lên trên không: "Thủy chi hàng thần thuật - Cực đống băng liệt phá,

Khi Viêm Thiên Hùng ngẩng đầu lên, cái mà mắt mình đang nhìn thấy vẫn là màu lam che khuất cả trời. Lão trở tay không kịp, bị mấy cột băng đánh trúng, thân thể bay thẳng xuống dưới mấy chục mét mới dừng lại được, sau đó lại bị cột băng đầy trời nuốt chửng. Tiếng bạo liệt hỗn loạn chỉ ngừng lại không quá hai giây đó lại một lần nữa vang lên trong tai người ta.

Ngược với tiếng hỗn loạn của màn băng phủ xuống, đám người ở phương xa tụ tập càng lúc càng nhiều lại im lặng tuyệt đối.Màn băng đánh xuống đó trình hiện ra màu lam hoa mỹ, toàn bộ Thiên Thủy thành, cho dù là người không tới gần đây cũng nhìn thấy rõ ràng. Một lần là chấn kinh và phấn chấn, hai lần là khó mà tin được, ba lần thì... Đại não của bọn họ bắt đầu trình hiện ra một loại cảm giác uất nghẹn như thiếu dưỡng khí, trong ngơ ngác một hồi lâu vẫn không thể phản ứng lại.

Lực lượng đáng sợ như vậy, một lần đã áp chế được người mạnh nhất của Bắc Đế tông, liên tiếp ba lượt. Tà Đế này, rốt cuộc đã đáng sợ đến trình độ gì. Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Từ trong thanh âm của Tà Đế, bọn họ biết được đó là Viêm Đoạn Hồn, tông chủ của Bắc Đế tông, lại cũng biết lão nhân đó chính là Viêm Thiên Hùng, tông chủ đời trước của Bắc Đế tông, và người không biết tên còn lại, lực lượng của hắn rõ ràng là không thua kém gì Viêm Đoạn Hồn. Ba người bọn họ không hề nghi ngờ gì nữa chính là cường giả cấp thần đỉnh phong, mà Tà Đế chỉ có một mình. Ba người vừa mới bắt đầu giao thủ với một người thì thần kỹ hoa lệ làm rung chuyển trời đất của Tà Đế đã áp chế ba người, khiến họ đã không có cơ hội xuất thủ.

Viêm Đoạn Hồn và Viêm Thiên Ngạo có thể hợp lực ngăn cản hai lần, còn lần thứ ba thì sao?

Rầm!

Sự phòng ngự của Viêm Thiên Ngạo cuối cùng cũng xuất hiện sự ngưng trệ khi lực lượng đã cạn, bị ầm ầm nện xuống đất, còn chưa tiếp xúc với mặt đất thì băng vụn đã đâm vào cơ thể của hắn. Hắn cắn chặt răng, chịu sự trọng áp băng lãnh cố gắng lao lên trên, đánh với cột băng trên định đầu, tiếp theo, hắn liền nhìn thấy Viêm Đoạn Hồn cũng bị đập cho bắn xuống giống như hắn.

Như vén mây thấy mặt trời, màu lam trên trời rút đi, thủy chi hàng thần thuật giống như tai nạn này cuối cùng cũng ngừng lại trong tầm mắt của mọi người. Băng trên mặt đất đã dày tới mấy thước, lúc này nhìn lại, vẫn còn đứng trên không chung thở hổn hển chỉ có Viêm Thiên Hùng, với thực lực của lão, liên tục ngăn cản ba lượt thủy chi hàng thần thuật cũng tạo thành tiêu hao cực lớn.

Trên người Viêm Đoạn Hồn đầy băng vụn, cánh tay trái của lão vô lực rủ xuống, không nhúc nhích, trên cánh tay có một tầng băng mỏng, mà nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trên người hắn có mấy chục bộ vị bị mảnh băng đâm vào hoặc nhiều hoặc ít, lại bởi vì những mảnh băng này quá lạnh, vào thời khắc dâm vào đã lập tức đóng băng vết thương, căn bản không nhìn thấy máu chảy ra. Tình trạng của Viêm Thiên Ngạo so với Viêm Đoạn Hồn thì chỉ khá hơn một chút, nhưng cũng đã vô cùng thảm hại.

Thảm hại, đây là hai chữ thích hợp nhất để hình dung trạng thái của bọn họ lúc này. Liên tục ba lượt hàng thần thuật, công kích giống như thần tích, thực lực cấp thần của bọn họ cũng bị bức đến loại trình độ này, một chút cũng không oan.

Ánh mắt nhìn lên trời, thân ảnh màu bạc đó vẫn đứng đó, nhìn bọn họ. Ba lượt thủy chi hàng thần thuật, đây là thực lực mà bọn họ chưa bao giờ nghe nói tới, ngay cả nghĩ cũng chưa nghĩ tới bao giờ. Nhưng... Liên tục ba lượt, đáng tiếc là, bọn họ vẫn chưa chết. Mà Tà Đế, cho dù hắn có cường thịnh hơn nữa, cho dù là thần thật thì cũng đã như nỏ mạnh hết đà.

Viêm Thiên Hùng áp chế sự kinh hãi trong lòng, ngẩng đầu lên nhìn Tà Đế, hai tay nắm chặt lại, không biết là bởi vì chấn kinh hay là đang cố áp chế sư phẫn nộ. Ba lượt thủy chi hàng thần thuật, nếu không phải ba cao thủ cấp thần hợp lực ngăn cản, trong Viêm Đoạn Hồn và Viêm Thiên Ngạo kiểu gì cũng sẽ có một người không chết cũng bị thương nặng, mà cho dù là Viêm Thiên Hùng lão thực lực đã đạt tới cấp thần cao giai, nếu một mình ngăn cản thì cũng rất có khả năng trực tiếp mất đi năng lực hành động.

Mặt Tà Đế bị che, nhưng từ khí tức mà hắn phóng ra ngoài, không khó cảm giác được đây là một người chưa vượt qua ba mươi tuổi. với niên kỉ như vậy, thực lực của hắn đúng là Viêm Thiên Hùng bình sinh ít thấy. Cho dù là là thiên phạt chi nữ năm đó cũng không mang tới cho lão áp lực trầm trọng như vậy. Bởi vì nếu năm đó thiên phạt chi nữ có thể liên tục phóng thích ra ba lượt công kích khiến cho người ta kinh hãi như vậy, vậy thì mấy người phần lớn đều là vừa bước vào cảnh giới của thần như họ cơ hồ không có ai toàn thân mà lui. Ba người dưới liên tục ba lượt hàng thần thuật có thể bảo trì hoàn hảo, lão không thể không thầm cảm thán vì được thần linh chiếu cố.

"Hay cho một Tà Đế, quả nhiên có tư cách để cuồng vọng.." Viêm Thiên Hùng trầm giọng nói, sau đó tức giận hừ một tiếng, phi thân lên, một đạo khí trường nóng rực theo thân thể của lão di động lên trên: "Để ta xem xem, ngươi còn có thể cuồng vọng được bao lâu!"

Không chỉ là Viêm Thiên Hùng, lúc này bất kể là ai cũng đều cho rằng lực lượng của Tà Đế nhất định đã hết rồi. Một lần hàng thần thuật đủ để cho một cao thủ cấp thần hư thoát, liên tiếp hai lần cơ hồ là không ai có năng lực làm được, ba lần hàng thần thuật, điều này đã đột phá cực hạn mà nhân loại có khả năng đạt tới rồi. Liên tục ba lượt thủy chi hàng thần thuật hôm nay, chắc chắn sẽ thành truyền thuyết giống như thần thoại, xuất hiện trong sách giáo khoa của tất cả học viện ma võ.

Nhưng không ai ngờ được rằng, cũng không dám nghĩ sẽ có hàng thần thuật lần thứ tư xuất hiện, nếu thật sự có, như vậy.

Thanh âm dường như vĩnh viễn không thay đổi đó đã cho bọn họ một đáp án khó có thể tin được, thanh âm bình thản đó vang lên từng chữ trong tai họ, trực tiếp đánh tan ranh giới mà bọn họ có thể chịu đựng.

"Thủy chi hàng thần thuật - Cực đống băng liệt phá!"

Tay của Tà Đế chỉ lên trời, đỉnh đầu của hắn lập tức biến thành một mảng màu lam. Băng lam chi quang vô biên vô hạn mang theo sự băng lạnh tới đáng sợ vạch trời rơi xuống, đâm thẳng xuống đất. Lại một lần nữa bao phủ ba người của Bắc Đế tông đã khiếp sợ tới cực độ.

Hàng thần thuật lần thứ tư, mỗi một người đứng lại không đi liên tục nhìn thấy bốn lần cảnh sắc hoa lệ chấn động mà cả đời cũng khó mà nhìn thấy được một lần. Đồng thời cũng chứng kiến một thần tích trừ phi là tận mắt nhìn thấy, nếu không thì căn bản không dám tin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.