Thiên Tài Tướng Sư

Chương 822: Công ty tìm kiếm và cứu hộ




Từ nửa giờ sau khi Diệp Thiên xảy ra sự cố, Cẩu Tâm Gia liền bói một quẻ, lần này hắn dùng toàn bộ phương pháp phức tạp nhất thi triển thuật xem bói, đây cũng là một trong những thuật xem bói xưa nhất, để suy diễn lành dữ cho Diệp Thiên, nhưng dù tâm thần hao phí, cũng không suy diễn ra tin tức về Diệp Thiên.

Điều này làm cho Cẩu Tâm Gia thấy rất là khiếp sợ, phải biết rằng, từ khi hắn tập được thuật xem bói hỏi quẻ này, đã có bảy tám chục năm rồi, trong thời gian này Cẩu Tâm Gia từng có lần xem bói sai, nhưng chưa từng có lần nào giống lần này, không có bất kỳ tin tức, giống như là Diệp Thiên không tồn tại trên thế gian nữa.

Không chỉ có Diệp Thiên, ngay cả Lôi Hổ cũng là như thế, theo lý thuyết Lôi Hổ cũng không phải là người trong tu đạo, vận mệnh không thể ảnh hưởng bởi thiên đạo, nhưng bất kể là Cẩu Tâm Gia hay Tả Gia Tuấn, cũng đều tính không ra sống chết lành dữ của hắn.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn thân chinh đến hiện trường xảy ra sự cố, Cẩu Tâm Gia muốn dùng cái nguyên thần mỏng manh kia cùng với khí cơ cảm ứng, để tìm tòi Diệp Thiên.

- Đường tiên sinh, Tả... Tả đại sư …

Nhân viên tổ máy của máy bay bị nạn cũng chưa rời khỏi Hải Vực này, sau khi chiến thuyền xa hoa này đến, bọn họ đã được chuyển lên, lúc này được đưa vào trong khoang thuyền, nhìn thấy Đường Văn Viễn cùng Tả Gia Tuấn đích thân tới, nhận ra hai người, Hoàng Minh Đức không khỏi thấy căng thẳng.

Nói đến lần này phi cơ gặp tai nạn, Hoàng Minh Đức hẳn là phải gánh vác một phần trách nhiệm rất lớn, lúc trước Diệp Thiên đã mấy lần nhắc nhở qua, nhưng hắn cũng không để ở trong lòng, mãi đến một khắc cuối cùng mới bắn ra ghế ngồi, nếu sớm quyết đoán, sự tình có lẽ sẽ không phát triển đến một bước này.

- Hoàng cơ trưởng phải không, cậu không cần căng thẳng, thuật lại một lần tình huống ngay lúc đó đi, những tình tiết nhỏ cũng không được quên!

Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Hoàng Minh Đức, Đường Văn Viễn mở miệng nói chuyện, mấy người bọn họ tuy rằng đều thực lo lắng cho Diệp Thiên, nhưng tóm lại họ là những ông già đã sống bảy tám chục năm rồi, về bồi dưỡng phẩm chất đức hạnh, hơn xa thanh niên như Chu Khiếu Thiên.

- Vâng, tôi đã không nghe theo lời nói của Diệp tiên sinh...

Hoàng Minh Đức cười khổ một tiếng, đem chuyện đã xảy ra sau khi Diệp Thiên đăng ký nói một lần từ đầu chí cuối, nói mãi đến tình hình khi mọi người chạy ra khỏi cabin, bọn họ chứng kiến từ không trung một tia sét bổ về phía Diệp Thiên.

- Tôi... HÌnh như tôi thấy, khi Diệp tiên sinh bị bắn ra khỏi cabin, còn chưa đeo dù nhảy!

Người tiếp viên hàng không bắt chuyện với Diệp Thiên, tung một đòn khiến sắc mặt Hoàng Minh Đức trở nên giống như tro tàn, Diệp Thiên sở dĩ không đeo kịp dù nhảy, còn không phải bởi vì mình làm chậm trễ thời gian?

- Trước tiên không đề cập tới chuyện dù nhảy, mọi người xác định, tia sét kia thật sự bổ trúng Diệp Thiên?

Ánh mắt Cẩu Tâm Gia gắt gao nhìn chằm chằm Hoàng Minh Đức, hắn cũng không quan tâm Diệp Thiên có đeo dù hay không, bởi vì Cẩu Tâm Gia biết Diệp Thiên có thể ngự phong mà đi, nếu rơi trong biển rộng có lẽ sẽ bị chết đuối, nhưng ngã chết thì lại tuyệt không có khả năng.

- Tôi... Tôi thật sự nhìn thấy tia sét kia đánh trúng Diệp tiên sinh !

Vóc dáng Cẩu Tâm Gia tuy rằng nhỏ gầy, nhưng đứng ở nơi đó, lại cho Hoàng Minh Đức một cảm giác như núi cao ngật ngưỡng, chần chờ một chút, Hoàng Minh Đức xoay mặt nhìn về phía tiếp viên hàng không phía sau, nói:

- Ari, khi đó cô đứng cách đó cũng không phải rất xa, cô nói xem đúng vậy hay không?

- Vâng, tia sét kia đích thực là đánh vào chỗ đỉnh đầu Diệp tiên sinh...

Người tiếp viên hàng không tên Ari mới vừa nói tới chỗ này, đột nhiên cảm giác nhiệt độ trong khoang thuyền đột ngột giảm xuống, trên người mấy vị lão nhân trước mặt này, bộc phát ra một loại uy thế khiến lòng người run sợ, khẩn trương cắn vào môi dưới, Ari lắp bắp nói:

- Tôi... Tôi thấy rất rõ ràng!

Lúc ấy sấm chớp còn chưa toàn bộ tiêu tán, sắc trời còn có chút u ám, một tia sét đó ở cách mấy cây số đều có thể thấy rõ ràng, huống chi bọn họ chỉ cách Diệp Thiên mấy trăm thước, cơ hồ mỗi một người đều nhìn rõ những gì phía Diệp Thiên.

- Không có khả năng, tiểu sư đệ tu vi cao, làm sao có thể bị một tia sét đánh chết?

Người tiếp viên hàng không còn chưa dứt lời, đã bị Tả Gia Tuấn thô bạo cắt đứt, vị Tả đại sư luôn luôn nho nhã trước mặt người khác, lúc này giống như là con dã thú bị thương, trừng tròng mắt nhìn về phía tiếp viên hàng không này, dọa cô ta phải liên tiếp lui về phía sau vài bước.

- Tả sư đệ, yên tĩnh một chút, xúc động là không giải quyết được vấn đề, ta tin tưởng tiểu sư đệ cũng sẽ không có chuyện gì!

Cẩu Tâm Gia kéo Tả Gia Tuấn lại, nhưng hơi thở lạnh lẽo từ trên người hắn tản mát ra, không giảm mà lại tăng, làm cho mấy tiếp viên hàng không vốn không nhiều lắm, làn da ở bên ngoài đã nổi lên đầy da gà.

- Đường lão đệ, còn phiền ông mới người chịu trách nhiệm công tác cứu hộ lần này đến!

Sống gần trăm năm, Cơ hồ trải qua toàn bộ đại sự cận đại, Cẩu Tâm Gia bồi dưỡng phẩm chất hơn xa người bình thường, nhưng người quen thuộc hắn như Tả Gia Tuấn cùng Chu Khiếu Thiên có thể cảm giác được, Đại sư huynh (Đại sư bá), tựa hồ đã bùng nổ.

- Được, Cẩu tiên sinh, Diệp Thiên cát nhân thiên tướng. Nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, ngài cũng đừng quá kích động.

Cẩu Tâm Gia có thể xưng hô Đường Văn Viễn là lão đệ, nhưng Đường Văn Viễn cũng không dám gọi người này huynh, sau khi hiểu được Cẩu Tâm Gia là nhân vật năm đó có bóng dáng sau lưng Tưởng Tiên sinh. Hắn luôn luôn lấy hai chữ tiên sinh mà gọi, đều là dị thường tôn trọng.

- Là tôi hơi kích động, Đường lão đệ, gọi người tới đi!

Nhìn thấy bộ dạng mấy cô gái răng đang run lên, Cẩu Tâm Gia nhất thời nở nụ cười, từ trên mặt hắn nứt hở lộ ra nét tươi cười, hơi thở lạnh lẽo nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa, nhiệt độ trong khoang thuyền cũng đã khôi phục bình thường.

Tới giờ phút này, ngay cả người phản ứng chậm chạp hơn, cũng có thể nhìn ra Cẩu Tâm Gia không phải người bình thường. Đồng thời tầm quan trọng của Diệp Thiên, đã tăng lên một bước ở trong lòng mấy người, Cẩu Tâm Gia không nói lời nào, mấy người khác liền hô hấp cẩn thận hơn rất nhiều, e sợ quấy nhiễu đến lão nhân đáng sợ kia.

- Cẩu tiên sinh, vị này chính là Baader Cork tiên sinh, người của công ty tìm kiếm tốt nhất nước Đức, công ty của bọn họ cũng là công ty tiên tiến nhất trên thế giới, xác xuất thành công lục soát cứu hộ trên biển cao nhất!

Vài phút qua, Đường Văn Viễn mang theo một người đàn ông da trắng đi vào khoang thuyền. Nhất thời làm không khí trong khoang thuyền dịu xuống, đám người Hoàng Minh Đức cũng trộm nhẹ nhàng thở ra.

- Công ty tìm kiếm cứu hộ xác xuất thành công cao nhất, tiên tiến nhất trên thế giới à?

Cẩu Tâm Gia nhíu mày, nhìn về phía Baader Cork, đột nhiên dùng tiếng Đức nói:

- Diệp Thiên mất tích đã gần 24 giờ , vì sao còn chưa thể tìm được tung tích của cậu ta? Chẳng lẽ đây là hiệu suất công tác của các ông sao?

Cẩu Tâm Gia tuy rằng tuổi tác khá lớn, mấy chục năm qua lại là ẩn cư núi rừng, nhưng thật ra hắn chân chính gặp qua không ít cảnh đời, năm đó vị phi hổ tướng quân Donald danh tiếng một thời, ở trước mặt Cẩu Tâm Gia đều phải thành thật ngoan ngoãn, cùng người nước ngoài nói chuyện, từ trước đến nay Cẩu Tâm Gia vốn không lưu tình.

- Ồ, vị lão tiên sinh này, ngài nói tiếng Đức giỏi quá!

Làm nghề này, người khác chị giá cao mời bọn hắn tìm được người mất tích, cố chủ đương nhiên có quyền lợi đưa ra nghi vấn đối với công tác của bọn hắn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - truyenfull.vn

- Không cần ông thổi phồng, tôi chỉ muốn biết công tác của các ông tiến triển như thế nào!

Cẩu Tâm Gia lắc lắc đầu, cắt đứt câu ca ngợi.

Ở hơn nửa thế kỷ trước, trong thời gian World War II, Cẩu Tâm Gia luôn phải chịu trách nhiệm với công tác báo cáo của nước ngoài, hắn mất gần nửa năm, đã nói thạo tiếng Đức, Anh cùng với Tây Ban Nha, lúc này nói ra cũng không trở ngại, giống như là đã sống thật nhiều năm ở nước Đức vậy.

- Được rồi, lão tiên sinh, chuyện này kỳ thật không thể trách chúng tôi!

Baader Cork nhún vai, làm như vô tội nói:

- Ngày hôm qua khu vực này đã xảy ra gió bão, tuy rằng chỗ máy bay tai nạn là ở gần chỗ mưa bão, nhưng lại có khả năng sinh ra cơn lốc, nếu nói như vậy, người các ông muốn tìm, nói không chừng sẽ ở Hải Vực cách mấy trăm thậm chí hơn một ngàn hải lý !

Ngừng một chút, Baader Cork nói tiếp:

- Công tác tìm tòi trên biển, cũng không phải một hai ngày có thể hoàn thành, công ty của chúng tôi từng thành công cứu viện một người mất tích mười bốn ngày, hơn nữa chuyện này còn phát sinh tại chính Ấn Độ Dương, cho nên tôi dám nói, trên thế giới này không có công ty nào chuyên nghiệp hơn so với công ty chúng tôi!

- Cẩu tiên sinh, quả thật là như vậy!

Nhìn thấy Cẩu Tâm Gia không phải thực tin tưởng công ty nước ngoài này, một bên Đường Văn Viễn dùng Hán ngữ nhẹ giọng giới thiệu.

Baader Cork thật sự không có nói mạnh miệng, bởi vì tính đặc thù của công tác cứu viện trên biển, nói như vậy đều là do quân đội cùng cơ quan từ thiện các quốc gia trên biển hợp thành.

Như là lực lượng tìm kiếm cùng cứu trợ trên biển của Anh quốc, chính là do đội canh gác, quân đội cùng với cảnh sát biển đảm nhiệm, lực lượng chính là hiệp hội cứu nạn tàu thuyền hoàng gia, hiệp hội cứu sinh hoàng gia cùng với người cơ quan khác.

Nhưng hệ thống cứu viện chính thức này, cũng tồn tại đủ loại tai hại, trong một vài cuộc tìm kiếm cần tiêu phí tiền tài tương đối cao, thường thường liền có tắc trách, năm đó tàu Titanic chìm nghỉm, từng có người đem mũi nhọn chỉ hướng chính phủ lúc ấy cứu trợ nhưng bất lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.