Thiên Tài Tướng Sư

Chương 789: Khẩu phật tâm xà




- Giang Sơn hoàn toàn không có vấn đề, ta đã cho người mời cô ấy tới.

Lôi Hổ gật gật đầu, nếu không phải trên tay có Giang Sơn là át chủ bài, hắn vị tất đã đồng ý chuyến thử thách lần này, tuy rằng Lôi Hổ hận Diệp Thiên tận xương, nhưng cái mạng nhỏ của mình tóm lại là phải xếp hạng nhất.

- Lôi thúc thúc, sớm như vậy đã kêu cháu lại đây để làm chi?

Đang khi nói chuyện, cửa phòng bị gõ vài tiếng, tiểu cô nương vẻ mặt ủ rũ đi đến, bất kể là sử dụng thuật đọc tâm, hay là cảnh thăm dò tương lai trong mộng đã xảy ra, tiêu hao đối với thân thể cô đều rất lớn, cần giấc ngủ dài để bổ sung.

Nếu không vì nể Lôi Hổ ở Australia chiếu cố đối với mẹ con cô, Giang Sơn trực tiếp đã tỏ ra sắc mặt , nhưng ngay cả như vậy, lúc này trên mặt tiểu nha đầu cũng rõ ràng mang theo vẻ không mấy cao hứng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - truyenfull.vn

Lôi Hổ biết tiểu cô nương trước mặt có đọc nội tâm người khác, ở trước mặt cô không dám ra thủ đoạn gì, hành văn gãy gọn nói:

- Giang Sơn, một đại ác nhân khiến Lôi thúc thúc bị vào đường cùng đang ở ngay tại Capetown, chú muốn nhờ sức của cháu để đối phó hắn!

Năm đó Lôi Hổ ở trang viên Châu Úc kia, đúng là lúc tâm trạng buồn bực nhất, sau khi quen biết hai mẹ con Giang Sơn, hắn không ít lần ở trước mặt hai người nói Diệp Thiên là loại bại hoại, biến Diệp Thiên thành đại ác nhân tội ác tày trời.

- Lôi thúc thúc, ngày hôm qua cháu nằm mộng, thật không tốt!

Giang Sơn xoa nhẹ mắt còn chưa tỉnh ngủ hẳn, nói:

- Tất cả đều là máu, sẽ có người tử vong, Lôi thúc thúc, người kia thực đáng sợ, chú không nên đi trêu chọc hắn...

Trước kia khi Giang Sơn gặp ác mộng, ngày hôm sau trong trấn nhỏ luôn có người chết đi. Lúc ban đầu khi cô năm tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, nói ra chyuện đó, bị người trên trấn coi là nói láo, lớn một chút, Giang Sơn cũng không bao giờ nói ra bên ngoài nữa.

Nhưng tuổi tác tăng trưởng, cảnh mà Giang Sơn gặp được ở trong mộng, cũng càng ngày càng rõ ràng. Nhưng đáng sợ giống như ngày hôm qua đã mơ tưởng, vẫn là lần đầu tiên cô gặp, trong mộng trên trời cùng mặt đất tựa hồ đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Tử vong tuyệt đối không chỉ là một cá nhân.

- Gặp ác mộng?

Lôi Hổ nghe vậy lặng đi một chút, nói:

- Giang Sơn, là do ngày hôm qua cháu quá mệt nhọc mà. Chuyện nằm mơ sao có thể là thật đây?

Kỳ thật ở nước ngoài, cũng là có tồn tại phong kiến mê tín, nhưng những người đó thường thường coi một số hiện tượng là hành vi ma quỷ, hành vi mới trước đây của Giang Sơn, thiếu chút nữa khiến cho những người đó đem mẹ con cô đuổi ra khỏi thôn trấn.

Cho nên sau này Giang Sơn không còn nói đến chuyện mình có thể thông qua cảnh trong mơ đến đoán được tương lai ở trước mặt người khác, Lôi Hổ đương nhiên cũng sẽ không biết Giang Sơn còn có siêu năng lực như vậy, nên đối với lời của cô có chút không tin.

Giang Sơn lắc lắc đầu, nói:

- Lôi thúc thúc, cháu nằm mơ rất chuẩn, chú không nên đi trêu chọc người kia. Hắn sẽ giết chết mọi người!

Giang Sơn từ nhỏ đã mất song thân, được người Gypsy nuôi nấng, ở quá trình này, không ít lần bị người khác xem thường, cho nên trong lòng cô, quan điểm thiện ác cũng không phải thực rõ ràng, trước kia Lôi Hổ đối với cô không tệ, tiểu cô nương lúc này mới cảnh cáo hắn.

- Giang Sơn à, người nọ là một đại ác nhân, hắn làm rất nhiều chuyện xấu, lần này hắn đang ở Capetown. Là cơ hội tốt, cho nên chú và Lôi thúc thúc của cháu muốn cháu trợ giúp chúng ta!

Ngày hôm qua kiến thức thuật đọc tâm của cô gái, cách Miêu Tử Long nói chuyện đã khách khí rất nhiều, nhưng hắn cùng Lôi Hổ giống nhau, đối với cái gọi là cảnh trong mơ cũng hết sức dè bỉu.

Dựa theo học thuyết giải thích mộng ở nước ngoài, gặp máu tươi và tử vong, ngược lại là chuyện đại cát đại lợi đó, thường thường cảnh trong mơ và trong hiện thực đã xảy ra đều là tương phản.

- Không được, cháu... cháu sợ người kia!

Giang Sơn lộ ra vẻ sợ hãi trên mặt, cảnh trong mộng ngày hôm qua, tuy rằng cô không thấy được bộ mặt người kia, nhưng từ trên người hắn phát ra sát khí kinh thiên cùng nhiều xác chết, khiến cô sợ tới mức cả một đêm cũng chưa thể ngủ an ổn. Đây cũng nguyên nhân chủ yếu khiến hiện tại cô đã ngáp mấy cài liền.

- Anna, chỉ cần cháu có thể giúp chúng ta khống chế được hắn vài giây là được.

Lôi Hổ nỗ lực nặn ở trên mặt ra vẻ tươi cười, thì thầm với cô gái, nói:

- Chuyện này đối với cháu mà nói không coi vào đâu nhỉ? Chỉ cần cháu có thế để cho hắn không nhúc nhích được trong vài giây đồng hồ, trang viên của Lôi thúc thúc ở thị trấn bên kia, liền tặng cho cháu !

Lúc nói chuyện Lôi Hổ cảm giác trên mặt mình nóng lên, hắn đã hơn 40 tuổi, không ngờ cũng có lúc phải lừa phỉnh Tiểu cô nương, nếu truyền ra ngoài, coi như Diệp Thiên chết, hắn cũng thật không mặt mũi lăn lộn ở trên giang hồ.

- Lôi thúc thúc, gọi cháu là Giang Sơn, cháu có tên tiếng Trung.

Cô gái rất là bất mãn đối với xưng hô của Lôi Hổ, nhưng sau đó đã bị câu nói kế tiếp của Lôi Hổ hấp dẫn, mở to hai mắt nhìn hỏi:

- Chú nói, tặng trang viện cho cháu?

Nhà cửa cha mẹ giang sơn năm đó là thuê, sau khi tử vong liền bị thu trở về, mấy năm nay cô vẫn cùng mẹ nuôi ở trong phòng chỉ có hơn mười mét vuông, trang viện kia chiếm diện tích chừng mấy cái bãi bóng lớn, đối với cô đích xác là có hấp dẫn rất lớn.

- Đúng vậy, chỉ cần cháu đáp ứng chặn người kia vài giây đồng hồ, chú không chỉ có tặng trang viên kia cho cháu, mặt khác còn có thể chi cho cháu một trăm ngàn đôla tiền thù lao!

Lôi Hổ liên tục gật gật đầu, hai cha con hắn ở Hồng môn nhiều năm, Lôi gia tích lũy của cải cho dù mấy đời cũng xài không hết, vì bị sỉ nhục, đừng nói một trăm ngàn đôla , chính là bắt Lôi Hổ phân ra một nửa gia sản hắn cũng nguyện ý.

- Cháu nghĩ một chút đã!

Cô gái vốn còn muốn cường điệu một chút tính chân thật cảnh trong mơ của cô, nhưng nghe được điều kiện của Lôi Hổ, cô không khỏi trầm mặc lại, không nói đến trang viên kia, chính là một trăm ngàn đôla, cũng đủ cho cô và mẹ hoàn thành nguyện vọng chu du thế giới.

Chỉ là nghĩ đến giấc mộng ngày hôm qua kia, trong lòng cô bé nhất thời lộ vẻ do dự, từ lúc cô mười tuổi lúc dễ dàng thấy cảnh trong mộng đã xảy ra, chủ yếu đều thành thực hiện trong tương lai. Mặc dù cô có năng lực đoán trước, nhưng không có biện pháp giải quyết.

Thuật bói toán uyên thâm, cô gái chính là Tiên Thiên có chút vượt qua năng lực người bình thường, nhưng so sánh người Gypsy với người xem bói thuật pháp quốc nội xem ra rất tương đồng, cô gái cũng không thể đoán trước được tương lai lành dữ họa phúc chính mình, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu cô không thể hạ quyết tâm.

Thấy tiểu cô nương sắc mặt bất định, Lôi Hổ mở miệng nói:

- Hai ngàn vạn Đô-la, Anna, chỉ cần cháu có thể giúp đỡ Lôi thúc thúc, ở Hawai chú có một phòng nhỏ cho cháu, sau này mỗi ngày cháu đều nhìn thấy biển khơi!

- Hai ngàn vạn đôla, có thật không?

Tiểu cô nương rốt cục kinh hô lên, trên đời này không phải người nào nói đến mấy ngàn vạn đôla đều có thể dường như không có việc gì, người Gypsy không sản xuất lao động, dựa vào xem bói hỏi quẻ cho người ta kiếm một ít phí tổn cuộc sống.

Mà hoàn cảnh nước ngoài cùng quốc nội không giống nhau, ở nơi Jesus là ông lớn này, cơ hồ mọi người gặp chuyện gì đều thích tìm thần linh cầu khấn, xem bói hỏi quẻ cũng không khá lắm, cho nên Giang Sơn cùng mẹ nuôi của cô, mấy năm nay luôn luôn thực nghèo khó.

- Đương nhiên là thật, nếu cháu không tin, trước tiên chú có thể cho cháu chi phiếu, chờ chuyện này giải quyết xong, tiếp tục sang tên trang viện đó nhé!

Lôi Hổ gật gật đầu, mấy ngàn vạn đôla cùng một trang viện, trong mắt hắn căn bản là không coi vào đâu, có thể đổi được tiểu cô nương ra tay, tuyệt đối là đáng giá.

- Vâng, cháu đồng ý!

Ở trước sợ hãi cùng tiền tài, cô gái cuối cùng cũng lựa chọn, ở thế giới quan của người Gypsy, mọi chuyện cần thiết đều có thể đồng giá trao đổi, đương nhiên, người Gypsy không có thiên phú buôn bán như người Do Thái, nếu không cũng không thành tộc người mất đi quốc gia, nhưng người Do Thái rõ ràng sống có tôn nghiêm hơn so với người Gypsy.

- Nhưng cháu cần giam cầm hắn, nhất định phải cách hắn trong vòng năm mét, mọi người phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này.

Cô gái nghĩ một chút, đưa ra một yêu cầu, cô phát hiện mình có năng lực chặn thân thể người khác, là năm bảy tuổi, lúc ấy một thằng trẻ con trên trấn coi thường, Giang Sơn gầy yếu bị bọn họ đẩy ngã xuống đất, trong lúc vô ý đã phát hiện chính mình thông qua ý thức tưởng tượng, có thể làm cho những đứa bé kia không thể động đậy.

Một vài lần, nhiều thanh niên trên trấn thường xuyên khinh thường Giang Sơn, đều bị Giang Sơn đánh vỡ cái mũi, sau đó, thanh niên trên trấn cũng không dám làm gì cô nữa .

Mà lớn dần, Giang Sơn phát hiện, từ lúc ban đầu cô có thể giam cầm thân thể những thanh niên đó, đến hiện tại chính là người lớn, cũng chỉ có thể bị cô giữ chân vài giây, người thân thể càng mạnh, thời gian càng ngắn, nhưng cho dù là người ở trạng thái khỏe mạnh nhất, đều cũng bị Giang Sơn khống chế thân thể trong khoảng thời gian ngắn.

- Miêu sư đệ, đệ phải bảo đảm, người của đệ không được làm hại tới Giang Sơn!

Nghe được Giang Sơnnói vậy, Lôi Hổ quay mặt nhìn về phía Miêu Tử Long, hắn biết dùng vũ khí lạnh đối với Diệp Thiên không có mấy tác dụng gì, đến lúc đó nhất định phải hàng loạt súng bắn một lượt, tình cảnh cô gái nhỏ như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm.

- Đương nhiên, Lôi sư huynh, huynh yên tâm đi, đệ nhất định sẽ cam đoan an toàn cho Giang Sơn!

Miêu Tử Long liền đáp ứng xuống, nhưng trong lòng lại cười lạnh không thôi, có thể lợi dụng thời gian mới có giá trị, Diệp Thiên chết rồi, cô gái sống chết liên quan gì?

Trong lòng vừa mới hiện lên ý nghĩ này, da đầu Miêu Tử Long bỗng nhiên tê rần, nhìn trộm hướng cô gái, hắn lại đã quên cô gái có thuật đọc tâm, vừa rồi tâm tư của mình kia, không biết là có bị cô gái nhận thấy được hay không?

Nhìn thấy sắc mặt cô gái như thường, Miêu Tử Long mới an tâm xuống, xem ra đối phương cũng không thể lúc nào cũng tra xét ý tưởng nội tâm người khác, nghĩ đến đây, Miêu Tử Long mở miệng nói:

- Lôi sư huynh, huynh nói chuyện cùng Giang Sơn tiểu thư, đệ đi an bài một chút!

Nghĩ sao nói vậy không phải dễ dàng có thể làm được, Miêu Tử Long sợ ý nghĩ của mình nhiều, vạn nhất bị cô gái nhận thấy được, như vậy thật là kiếm củi ba năm thiêu một giờ , sau khi tìm lấy cớ, Miêu Tử Long vội vàng thối lui ra khỏi phòng.

Chờ Miêu Tử Long rời khỏi đây, Giang Sơn bĩu môi, nói:

- Lôi thúc thúc, họ Miêu là người không tốt!

Miêu Tử Long đoán không sai, sử dụng thuật đọc tâm tác hại rất lớn đối thương thế của cô, cô không thể luôn đi tra xét ý nghĩ trong lòng người khác, nhưng học vấn xem bói người Gypsy, có nghiên cứu rất sâu đối với lòng người, từ trong ánh mắt vừa rồi của Miêu Tử Long, cô gái nhìn ra hắn có chút khẩu phật tâm xà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.