Thiên Hạ Vô Song

Chương 690: Chiêu Số Của Đối Thủ (2)




Tiểu ma nữ rất sung sướng rúc vào trong lòng Mạnh Hàn. Mạnh Hàn cúi đầu hỏi.

- Ban đầu có một chút. Sau đó trưởng lão Meredith đã giải thích rất nhiều với ta. Ta cũng hiểu rõ ràng tại sao phải làm như vậy.

Hiện tại, tiểu ma nữ ở trước mặt Mạnh Hàn, trên căn bản sẽ không nói dối. Thật ra đây cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, Tiểu ma nữ cũng rất thành thục:

- Chỉ có điều, ta không thực sự thấy thích như vậy. Ban đầu mẫu thân ta mỗi ngày đều phải đưa ra quyết định như vậy, có phải rất khó chịu hay không?

- Sau này nàng càng ngày sẽ càng hiểu rõ.

Mạnh Hàn mỉm cười, khai đạo Jessyca nói:

- Chỉ có điều có một điểm nàng nhất định phải nhớ kỹ. Nếu như đối phương muốn nàng chết, ngươi nhất định không thể dễ dàng buông tha cho bọn họ.

Đạo lý này rất dễ hiểu, Tiểu ma nữ cũng không phải là người có tính cách nhân từ. Nàng lập tức gật đầu. Mạnh Hàn đột nhiên cảm thấy mình có chút cảm giác tội lỗi. Ở trước mặt các nữ nhân của mình, để bọn họ tiếp nhận thủ pháp tàn khốc như vậy, có phải rất không nên hay không.

Lần này kẻ địch thất bại, có thể khẳng định, bọn họ quyết sẽ không dễ dàng chịu để yên như vậy. Mạnh Hàn đã bảo Elyse chỉ thị cho Jensen tiên sinh của nghiệp đoàn ngầm cố gắng đi điều tra giả hỏa tự xưng là phụ thân của Grace và Elyse.

Nếu như hắn đúng là thân nhân của Grace Elyse, Mạnh Hàn cũng không ngại đểhắn tìm đến Mạnh Hàn, đồng thời sắp xếp cho hắn và gia tộc của hắn một cuộc sống thực sự tốt. Chỉ có điều, nếu như nhất định muốn đối nghịch với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn cũng không thể không đưa ra quyết định tàn nhẫn, khiến Grace và Elyse thương tâm.

Loại tâm tình này, Mạnh Hàn không nói qua với bất kỳ kẻ nào. Hắn vẫn chôn sâu ở trong lòng. Hắn vẫn tin tưởng Grace và Elyse sẽ không làm chuyện gì lỗi với hắn. Đây không chỉ đơn giản là người được gọi là cha mẹ và gia tộc sinh bọn họ ra sau đó liền vứt bỏ, hiện tại hiện thân liền có thể làm cho Grace và Elyse một lòng với bọn họ được.

Trên đoạn hành trình tiếp theo rất bình an. Ngoại trừ có tin tức nói một thành thị nào đó trên đoạn đường bọn họ đi qua, toàn gia của lãnh chúa đại nhân trong một đêm trên dưới đều bị tiêu diệt ra, không có tin tức nào đặc biệt khiến người ta có thể chấn động.

Đương nhiên, điều này cũng mang ý nghĩa, Catherine vẫn chưa nhận được sự tán thành của quốc vương bệ hạ. Mà Donald tiên sinh hiển nhiên đang hoạt động tại thủ đô cũng không được như ý.

Phía trước chính là thủ đô. Mạnh Hàn rất khinh bỉ nhìn một chút cái gọi là thành thị trung tâm của vương quốc này. Mặc dù thành thị này xem ra có chút khí thế hơn so với thành bảo cự thạch, nhưng trên những tường thành kia đầy suy sụp rõ ràng rất lâu không có dấu vết tu sửa, nói rõ người thống trị toà thành thị này có vẻ khốn quẫn.

- Nơi này cũng không cảm thấy ngại khi gọi là thủ đô sao? Chờ lúc nào đó, ta sẽ cho các ngươi thấy Hoàng Sa Thành mới sẽ có hình dạng thế nào.

Mạnh Hàn khinh thường nhìn những thứ này. Sau đó hắn thấy được Donald tiên sinh đã chờ sẵn ở cửa thành.

- Đại nhân!

Donald tiên sinh đối với Mạnh Hàn, tuyệt đối là sự tôn trọng xuất phát từ nội tâm. Từ khi hắn vừa nhận được tin tức, hắn đã lập tức ra khỏi thành tới chỗ này đón tiếp. Mạnh Hàn thậm chí không đề phòng Donald tiên sinh, trực tiếp mời hắn lên xe ngựa của mình.

Demy và Diana ngoan ngoãn ngồi trên hai càng xe ngựa. Còn Elise ở ngay phía sau Mạnh Hàn cẩn thận chuẩn bị cho Donald tiên sinh một chén rượu ngon, sau đó bưng qua. Chỉ một động tác như vậy, Donald tiên sinh lại vô cùng coi trọng. Mặc dù ở trong xe ngựa, hắn vẫn rất long trọng nợ đứng dậy, hai tay nhận lấy chén rượu do Elyse đưa tới, liên mồm cảm ơn.

Nicole vẫn mặc trang phục gợi cảm, quỳ sát phía bên kia của Mạnh Hàn. Donald tiên sinh giống như không nhìn thấy. Con mắt của hắn hoàn toàn không hề liếc sang dù chỉ nửa lần. Hắn đàng hoàng trịnh trọng cảm ơn xong Elyse, lúc này mới nhìn về phía Mạnh Hàn báo cáo lại những thành quả hắn đạt được những thời gian này.

- Đại nhân, thủ đô có rất nhiều người. Hoặc là nói, tuyệt đại đa số người đều không đồng ý để đại công bệ hạ Catherine kế nhiệm đại công tước công quốc Transco. Bọn họ cho rằng để công chúa Catherine trở thành đại công là vi phạm truyền thống.

Mặc dù không được quốc vương bệ hạ thừa nhận, nhưng thời điểm Donald gọi Catherine, vẫn dùng cách gọi đại công bệ hạ này để xưng hô. Chỉ vào thời điểm giải thích mới dùng tên gọi công chúa này.

- Vậy phần nhỏ người còn lại thì sao?

Mạnh Hàn từ trong miêu tả của Donald tiên sinh, nghe ra được một vài hàm nghĩa khác. Hắn nhanh chóng hỏi.

- Bọn họ sao?

Trong ánh mắt Donald tiên sinh loé ra một tia kính phục, sau đó hắn cung kính đáp lại:

- Một phần nhỏ người này, bọn họ hy vọng có thể tìm được trong gia tộc của bọn họ một ứng cử viên phù hợp để cầu hôn với đại công Catherine. Nếu như đại công bệ hạ đồng ý, bọn họ sẽ ủng hộ.

- Giỏi tính toán.

Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng:

- Kết hôn với đại công bệ hạ, sau đó sẽ dùng một lý do thích hợp trực tiếp đoạt lấy công quốc Transco. Tính toán không tồi.

Sau khi cười lạnh, giọng nói Mạnh Hàn trở nên vô cùng lạnh lẽo:

- Chỉ có điều, dám đánh chủ ý vào nữ nhân của ta, bọn họ thực sự quá can đảm!

Ở trước mặt Donald tiên sinh, Mạnh Hàn chưa từng che giấu mối quan hệ giữa hắn và đại công Catherine. Mà tất cả điều này, trong lòng Donald tiên sinh đã sớm hiểu rõ. Bằng không hắn cũng sẽ không nghe theo sự sắp xếp của Mạnh Hàn trở thành tổng quản cung đình của đại công Catherine. Đối với lời Mạnh Hàn nói, Donald tiên sinh ngoại trừ nghe theo ra, không có ý kiến gì khác. Thậm chí đối với sự phẫn nộ của Mạnh Hàn, hắn cũng hiểu rất rõ.

- Như vậy, có người có thể có thay đổi lập trường của bọn họ hay không?

Sau khi Mạnh Hàn phát hỏa, lập tức hỏi một câu. Donald tiên sinh đã ở nơi này hơn một tháng, vẫn chưa hề mở ra cục diện. Chuyện này cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì cho cam.

- Có. Chỉ có điều cần phải trả cái giá rất cao.

Donald tiên sinh thở dài một hơi, có chút xấu hổ nói:

- 10 ngàn kim tệ, còn chưa đủ khiến những người này dao động.

Nơi này mặc dù là thủ đô khá lụi bại, nhưng cũng không có nghĩa là những đại quý tộc này không có tài sản gì. Lúc đó Mạnh Hàn chỉ cho Donald tiên sinh 10 ngàn kim tệ, thật sự không đủ thỏa mãn lòng tham của quá nhiều người như vậy.

- Có thể trả giá là tốt rồi.

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Chỉ sợ bọn họ không có giá. Chỉ cần ra giá, chúng ta đều có thể lấy ra được.

Hiện tại điều Mạnh Hàn không sợ nhất, chính là những gia hỏa có thể dùng tiền mua được.

- Vào thành!

Căn dặn với phía bên ngoài một tiếng, đoàn xe lập tức tiến vào trong thủ đô. Donald tiên sinh đã sớm bao trọn nhà trọ, đủ cho đoàn người của Mạnh Hàn nghỉ tạm.

Bởi vì Mạnh Hàn đẩy ra cung điện Buckingham, dường như toàn bộ quán trọ sa hoa đều hứng chịu sự trùng kích. Ngay cả bên trong thủ đô này, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được mùi vì được trở lại cung điện Buckingham. Bởi vì thậm chí ở ngay tại thủ đô, nơi này cũng sử dụng nhân viên phục vụ đã được trải qua huấn luyện càng chuyên nghiệp và quý tộc hóa hơn so với người phục vụ tại cung điện Buckingham. Điều này khiến Mạnh Hàn cảm nhận đầy đủ hơn tính ưu việt của quý tộc.

Ngoại trừ kiến trúc không ra sao cả, những cái khác Mạnh Hàn lại không chọn ra được một chút tỳ vết nào. Có thể thấy được trong thế giới này có thể có không ít người như thế. Chỉ cần có một sáng kiến, bọn họ có thể biến sáng kiến này phát triển tới mức vô hạn.

- Donald tiên sinh, mời phái người đi liên hệ một chút với phòng đấu giá của thủ đô. Ta có một ít quyển sách triệu quán người cây cấp bảy trăm năm tuổi muốn bán đấu giá. Thử xem người nơi này có hứng thú hay không?

Hiện tại Mạnh Hàn chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm đã không cần tiêu hao tinh lực quá lớn. Trên đường đến đây, hắn có thể ung dung làm ra một ít. Thật ra hắn cũng không mang theo bao nhiêu tiền mặt. Những thứ này dùng để xoay xở một chút, rất thuận tiện. So với mang theo mấy triệu kim tệ ra ngoài, thực sự còn thuận tiện hơn rất nhiều.

- Vâng, đại nhân!

Trong ánh mắt Donald tiên sinh liền tỏa sáng. Quyển sách triệu hoán người cây cấp bảy của Mạnh Hàn, thời điểm còn ở Hoàng Sa thành đã có thể định giá 200 ngàn một quyển.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.