Thiên Đạo Phi Tiên

Chương 150: Sơ Cấp Khôi Lỗi Thuật




Bất quá chuyện này không khó lắm, chỉ cần đột phá ngưng khí tầng mười, hắn liền có thể tiếp quản ngọn núi.
Còn lại chỉ là vấn đề thời gian, đợi khi thời cơ chính mùi hắn sẽ bế tử quan để xung kích.
Thời gian tiếp theo, Trần Vũ sinh hoạt như bình thường, hằng ngày ngoài việc chữa thương và đi thăm linh điền, hắn còn nghiên cứu về Khôi Lỗi Thuật.
Đương nhiên kinh nghiệm thực tế về khôi lỗi thì hắn phải học hỏi thêm một chút.
Trần Vũ hy vọng trong thời gian ngắn có thể chế tạo một vài cơ quan khôi lỗi đơn giản.
Thời gian trong tháp lặng lẽ trôi qua, mọi chuyện đều sóng yên biển lặng, cơ hồ không có chút gợn sóng nào.
Trải qua hai tháng trầm mê, Trần Vũ phát hiện khôi lỗi cũng phân biệt với nhau.
Nhìn chung thì khôi lỗi có hai dạng chính, thứ nhất là khôi lỗi đơn thuần, thứ hai là khôi lỗi có linh hồn bên trong.
Về phần cơ linh thì khôi lỗi có linh hồn sẽ linh hoạt và linh trí hơn gấp trăm lần, chỉ là muốn làm được thì khó hơn rất nhiều.
Về sức mạnh cũng tương tự, đẳng cấp càng cao thì hồn phách dùng để ngưng luyện càng phải cường đại.
Ngược lại, nếu không có linh hồn thì khi chế tác cũng chỉ như những con rối đồ chơi, căn bản không khác biệt chút nào.
Mà trong hai dạng đó, khôi lỗi lại còn có cấp bậc để phân chia sức mạnh với nhau.
Theo như những gì Sơ Cấp Khôi Lỗi Thuật nhắc tới, cho dù khôi lỗi có linh hồn hay không thì chúng đều phân biệt từ cấp một đến cấp chín.
Mỗi cấp lại chia thành sơ trung thượng gai, đại biểu cho phẩm chất của khôi lỗi.
Trong đó, khôi lỗi cấp hai loại không có linh hồn tương đương với tu sĩ Ngưng Khí Kỳ, tuy nhiên phải có số lượng lớn mới được.
Bằng không, khôi lỗi cấp hai thượng gai tuyệt đối không thể đánh lại một tu sĩ Ngưng Khí Tầng Chín.
Đặc biệt, điểm thu hút của khôi lỗi chính là số lượng lớn, khi đó mới phát huy được thế mạnh vốn có của nó.


Chỉ bất quá, để điều khiển được nhiều khôi lỗi như thế thì thần niệm của bản thân phải cường đại.
Còn làm sao để tu luyện thần niệm cường đại thì Sơ Cấp Khôi Lỗi Thuật không có nhắc tới.
Nhưng may mắn là Hỗn Độn Thiên Kinh có công dụng cường hóa thần niệm của bản thân.
Không chỉ thần niệm, ngay cả thần hồn cũng được lợi không ít, vì vậy mới Ngưng Khí Tầng Chín hắn đã có thần thức hơn xa cùng cấp.
Mà khôi lỗi không cần quá nhiều tài liệu cầu kỳ, chỉ cần một ít tài liệu đơn giản dùng để luyện pháp khí là có thể chế tạo.
May mắn là trước kia hắn có thói quen thu thập mãnh vở của pháp khí và khôi lỗi nên hiện giờ có thừa tài liệu để luyện tập.
Một khi đã có tài liệu trong tay, Trần Vũ nhanh chóng vùi đầu vào quá trình học tập của bản thân.
Đầu tiên, để chế tạo được khôi lỗi thì phải hiểu biết về linh văn, vì linh văn là phần quan trọng nhất để điều khiển khôi lỗi.
May mắn là Sơ Cấp Khôi Lỗi Thuật có đề cập đến cách vẽ linh văn, tuy không nhiều nhưng đủ để hắn làm được hai ba loại.
Tiếp đó, khi đã học được linh văn, tiếp theo chính là quá trình tạo hình cho khôi lỗi.
Về phần hình dạng thì có khá nhiều cách, có thể dùng gỗ để tạo khôi lỗi hoặc tài liệu luyện khí.
Chính vì vậy, Trần Vũ không có dùng tài liệu luyện khí ngay, mà dùng gỗ để học cách tạo hình cũng như điêu khắc.
Giẫu sao thì thành thạo rồi sử dụng tài liệu nhặt được cũng không muộn, như vậy sẽ ít lãng phí tài nguyên hơn.
Bất quá, quá trình tạo hình này cần đến hoa tay, nhưng hắn không có hoa tay nên dùng thời gian để bù đắp.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, đến nửa năm sau, thương thế trên người Trần Vũ đã khỏi hoàn toàn.
Vết sẹo trên ngực đã biến mất, lục phủ ngũ tạng ổn định, không còn cảm giác ê ẩm như trước.
Mà trải qua thời gian dài như vậy, tay nghề tạo hình khôi lỗi bằng gỗ của hắn đã có tiến triển.
Hiện giờ hắn đã khắc ra hình thù của nhiều loại con vật, tuy còn chưa giống lắm nhưng ít nhất nó đã ra dáng.
Hơn hết là trình độ vẽ linh văn của hắn đã tiến triển một bậc, sau nhiều tháng chỉ vẽ một loại linh văn, hiện giờ hắn đã thuần thục rất nhiều.
Một khi đã học xong những thứ cơ bản, Trần Vũ lật đến trang cuối để học Ngưng Hồn Thuật và Phân Thần Thuật.
Ngưng Hồn Thuật là pháp thuật dùng để ngưng tụ hồn phách, tuy nhiên quá trình luyện tập không khó lắm.
Ngưng Hồn Thuật có nói rõ, chỉ cần tu tiên giả có tu vi Ngưng Khí Tầng Ba trở lên liền có thể tu luyện.
Mà hiện tại hắn đã là Ngưng Khí Tầng Chín, nên chuyện này không thành vấn đề, thậm chí có thể nói là khá dễ dàng.
Phân Thần Thuật thì khó hơn một chút, dùng để tách thần niệm của bản thân ra khỏi cơ thể.
Tiếp đó cho tia thần niệm này vào cơ quan khôi lỗi, khi đó bản thân mới điều khiển được khôi lỗi.
Lúc này Trần Vũ nằm trên ghế dài, thuận tay đặt quyển sách xuống rồi nhấc tách trà lên thưởng thức.
"Mùi vị không tệ!" Trần Vũ thầm cảm khái, vì đây là linh trà Bạch Tử Vân tặng hắn lúc rời khỏi.
Mặc dù không rõ Bạch Tử Vân lấy từ đâu, nhưng ít nhất cấp độ của linh trà này không thấp.
"Ta nghĩ có cho thêm tiền, chủ nhân cũng không dám nói tệ, bằng không nha đầu hồ ly kia sẽ cho người lên bờ xuống ruộng ngay." Tiểu Tháp lên tiếng, nửa thật nửa đùa nói.
Trần Vũ nghe xong nở nụ cười nhẹ, hiển nhiên lời vừa rồi không phải không có lý.
Nếu để nha đầu Diệm Linh Cơ biết hắn dám chê, tám chín phần mười sẽ đúng như những gì Tiểu Tháp nói.
Người nào chứ Diệm Linh Cơ thì hắn không dám triêu chọc, bằng không nha đầu đó sẽ cho hắn một trận ra trò ngay.
Huống hồ hiện giờ không có Bạch Tử Vân che chở, hắn không tin Diệm Linh Cơ sẽ tha cho mình.
Nghĩ tới đây Trần Vũ không khỏi cười khổ, tuy hắn thường gọi Diệm Linh Cơ là nha đầu.
Nhưng hắn biết so về tuổi tác, hắn phải gọi Diệm Linh Cơ là lão tổ tông mới đúng.
Chỉ bất quá mọi người không để ý đến chuyện này, bằng không hắn thật sự không biết đối mặt như thế nào.
Mà ở trong Hắc Tháp lâu như vậy, Trần Vũ cũng thấy buồn tẻ, nên nói chuyện với Tiểu Tháp sẽ giúp hắn cảm thấy an ủi hơn.
Ít ra trong tháp vẫn có người bầu bạn, như vậy cuộc sống ngày này qua ngày nọ mới có ý nghĩa.
Tiểu Tháp tự nhiên biết hắn nghĩ gì trong đầu, bất quá nó cũng không có ý định phản đối.
Dù sao làm khí linh của Hắc Tháp nó không thể trò chuyện với ai ngoài hắn, nên trò chuyện với chủ nhân của mình vẫn thích hơn.
Chính vì vậy, trong những tháng này Trần Vũ vô cùng thoải mái, vì lúc nào Tiểu Tháp cũng bên cạnh hắn.
"Chủ nhân, nếu ngươi đã luyện xong Ngưng Hồn Thuật và Phân Thần Thuật, tiếp theo cũng nên luyện khôi lỗi rồi chứ?" Tiểu Tháp nghi hoặc hỏi thăm.
Trần Vũ nghe xong thì nhẹ gật đầu một cái, không nhanh không chậm nói: "Đúng vậy, ba ngày sau ta sẽ thử luyện chế một con khôi lỗi, hi vọng sẽ thành công."
"Chủ nhân yên tâm, với tài năng của người, ta tin chủ nhân sẽ thành công trong lần đầu tiên." Tiểu Tháp nhanh nhảu trả lời.
"Có lời này của ngươi, ta cảm thấy an tâm hơn nhiều." Trần Vũ cười cười, đặt tách trà xuống bàn rồi nhắm mắt ngủ trưa.
Chớp mắt cái đã đến ba ngày sau, lần này Trần Vũ bắt đầu chế tác sơ cấp cơ quan khôi lỗi thú.
Chỉ bất quá hắn làm tới lần thứ hai mươi mới thành công, còn lời chúc "thành công trong lần đầu tiên" của Tiểu Tháp đã bị hắn vứt bỏ từ lâu.

Mười vạn năm trước, Kiếp tộc phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Cổ Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, quét ngang võ giới.
Mời đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.