Trong gác chuông, tất cả mọi người vẻ mặt kiên định.
Nếu là người tốt, vậy thì dù bỏ mình, cũng không thể bị làm nhục!
...
Tổng bộ Danh Sư đường.
- Dương sư, ta không hiểu, tại sao Trương sư muốn làm như thế? Thậm chí ngay cả bản thân giải thích cũng không làm?
Nhậm Thanh Viễn đứng ở trước Dương sư, tràn đầy không hiểu.
Hắn là thật nghĩ mãi mà không rõ.
Rõ ràng giải thích là có thể giải quyết sự tình, sao cuối cùng nháo đến tình trạng tự sát.
- Ta cùng Hưng Mộng kiếm thánh hỏi thăm qua chuyện này, bọn họ nói cho ta biết, sư huynh từng ung dung luyện hóa huyết dịch của Hoằng Thiên Cổ Thánh!
Dương sư nói.
- Luyện hóa huyết dịch của Hoằng Thiên Cổ Thánh?
Đối phương không có trả lời hắn, ngược lại nói như vậy, vẻ mặt Nhậm Thanh Viễn nghi hoặc.
- Hoằng Thiên Cổ Thánh là cường giả tích huyết trùng sinh!
Dương sư nói.
- Tích huyết trùng sinh, luyện hóa máu của hắn, chẳng lẽ, chẳng lẽ...
Đồng tử của Nhậm Thanh Viễn co rụt lại, giống như rõ ràng cái gì, thân thể cứng đờ.
- Không sai!
Dương sư cũng không giải thích, nói:
- Sư huynh tự sát ở Danh Sư đường, đối với nhân loại là một loại bàn giao, chỉ sợ là có mục đích khác, nhưng cụ thể là gì, ta tài hèn học ít, không nghĩ ra được...
- Nói như vậy... Trương sư chưa chết?
Mặt mũi kích động, Nhậm Thanh Viễn xiết chặt nắm đấm.
Còn tưởng rằng đối phương thật qua đời, đã luyện hóa Cổ Thánh huyết tu vi tích huyết trùng sinh, muốn chết, chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy.
- Chuyện này, không nên truyền ra ngoài!
Thấy hắn kích động, Dương sư bàn giao.
- Yên tâm!
Nhậm Thanh Viễn vội vàng gật đầu.
- Ừm!
Dương sư gật đầu, không nói nhiều nữa, đợi Nhậm Thanh Viễn đi rồi, thân thể xoay một cái, đi tới một không gian gấp đặc thù.
Trong không gian này tốc độ thời gian trôi qua cùng ngoại giới rõ ràng khác biệt, càng thêm chậm chạp, dường như bên ngoài qua mười ngày, nơi này mới qua một ngày.
- Ngươi đã đến...
Thấy hắn đi vào, một vị Cổ Thánh Danh Sư đường từ trong ngủ mê tỉnh táo, chậm rãi đứng dậy.
Ngay sau đó lại có mấy vị Cổ Thánh bay tới.
Chính là trong Khổng miếu chiến đấu còn thừa lại mấy cái, Nhan Thanh Cổ Thánh thế mà cũng ở trong đó.
- Ngươi lần trước nói, có chuyện muốn nói cho chúng ta biết, đến cùng là chuyện gì?
Nhan Thanh Cổ Thánh nhìn lại.
Dương sư từng nói qua, có một số việc không tiện nói tỉ mỉ, bây giờ ở nơi này, tuyệt đối cơ mật, đã có thể kỹ càng thảo luận.
- Ta là muốn nói cho các ngươi, thân phận chân chính của Trương sư!
Dương sư khom người thi lễ một cái, chậm rãi ngẩng đầu.
- Thân phận chân chính?
Đám người đồng thời nhíu mày, hơi nghi hoặc một chút.
Hắn không phải Danh Sư ư? Còn có thân phận gì?
- Không sai...
Dương sư gật đầu:
- Thật ra thì, hắn không chỉ là Danh Sư, còn là một vị... Thiên Nhận Danh Sư!