Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3200: Hoàn toàn thắng lợi (1)




Nhìn thi thể từ trên không rơi xuống, bàn tay Trương Huyền trảo một cái, thu vào trữ vật giới chỉ.
Vừa rồi thời điểm hiển lộ chân thân, liền phong cấm không gian phía dưới, để rất nhiều binh sĩ giao chiến không nhìn thấy tình huống trên bầu trời, nếu không cho bọn hắn biết, người ngoài muốn giết đại thống lĩnh của bọn hắn, phỏng chừng còn không có thành công, liền bị đánh xuống.
Thấy thi thể không có rơi xuống lộ tẩy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía phân thân, khóe miệng giật một cái.
Biết đơn độc một người đánh không lại Ô Mộc, Bột Tân, trước thời hạn giấu phân thân, phong cấm không gian ở chỗ này, một bên chiến đấu một bên dẫn đối thủ tới, quả nhiên có hiệu quả.
Bất quá bất kể nói thế nào đối phương cũng là siêu cấp cường giả, vốn cho rằng coi như phân thân đánh lén, cũng nhiều nhất kiềm chế lại bọn họ, bản thân nhân cơ hội tìm cơ hội, không nghĩ tới hai quyền liền đánh nát...
Chẳng lẽ thực lực của người này còn mạnh hơn trước đó?
Còn tưởng rốt cục đột phá, có thể giáo huấn đối phương một trận, hiện tại xem ra, loại sự tình này tốt nhất đừng suy nghĩ... nếu không khẳng định sẽ bị đánh mặt mũi bầm dập, vô cùng thê thảm.
- Ngươi đi xuống tiếp tục tìm cơ hội phục kích đi!
Biết nói chuyện với phân thân sẽ bị đả kích, thân thể Trương Huyền nhảy lên, bay xuống phía dưới, thời gian nháy mắt liền đến dưới phong cấm, lúc này đã biến thành bộ dáng của Ô Mộc.
- Bột Tân đã bị ta đánh chết, tất cả mọi người nghe lệnh, giết cho ta, giết đến bọn họ không còn mảnh giáp...
Thanh âm đâm thủng trời cao, truyền vào trong tai mọi người.
- Giết sạch đám con rùa kia!
- Để cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta...
Nghe được đại thống lĩnh hạ mệnh lệnh, đội ngũ bên Thần Linh Hoàng, tất cả đều sĩ khí dâng cao.
Trái lại, người đối diện tâm bắt đầu tán loạn, vốn thế lực ngang nhau, rất nhanh liền nghiêng về một phía.
Bên Thần Tinh Hoàng chết càng ngày càng nhiều, thậm chí đã có xu thế chạy tứ tán.
Bất quá ngay thời điểm không cách nào ngăn cản, bất cứ lúc nào cũng sẽ toàn quân bị diệt, một bóng người máu me khắp người từ không trung bay tới.
- Ha ha, muốn giết Bột Tân ta, không dễ dàng như vậy, vừa rồi ta giả chết lừa qua tên này, lúc này Ô Mộc đã bị chém giết! Các huynh đệ, giết trở về cho ta, người của Thần Tinh Hoàng chúng ta, tuyệt không chịu thua...
Bóng người thanh âm to rõ, người Thần Tinh Hoàng vốn không có ý chí chiến đấu, nghe nói như thế, lần nữa dấy lên đấu chí, từng cái cắn chặt hàm răng xông tới.
Cuối cùng vẫn là đại thống lĩnh của chúng ta thắng, đã như vậy chúng ta liền không thể thua, nhất định giết đến bọn họ biết lợi hại...
Bên này sĩ khí đại chấn, đối diện thì một mảnh kêu rên.
Vốn nghĩ đại thống lĩnh của mình chiến thắng, bọn họ khẳng định cũng có thể thắng được, không nghĩ tới cuối cùng thắng là Bột Tân!
Lại thêm không có thống lĩnh, các tướng quân chủ trì, rất nhiều binh sĩ nhất thời hoảng loạn lên.
Chỉ chốc lát, tình hình đại thắng nghịch chuyển, bên Thần Tinh Hoàng khí thế càng ngày càng mạnh, đối phương bắt đầu chạy trốn. Mắt thấy không kiên trì nổi, lại một bóng người xuất hiện ở trên không trung.
- Không phải chỉ có ngươi biết giả chết, Ô Mộc ta cũng biết, chư vị huynh đệ, cuối cùng vẫn là ta thắng, lần này Bột Tân bị ta hoàn toàn giết chết, mọi người nhanh giết trở về!
Nghe được thanh âm, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ô Mộc vừa rồi rõ ràng đã chết, chẳng biết lúc nào xuất hiện lần nữa ở trên không trung, vẻ mặt dữ tợn.
Binh sĩ hai bên:
- ???
Hai bên đối chiến, lúc sống còn có thể liên tục giả chết... Còn có thể chơi như vậy?
Làm sao cảm giác đại chiến máu tanh như thế, lại giống như trò đùa thế nhỉ? Mấu chốt nhất là... Đại ca, các ngươi ai sống ai chết, có thể cho cái tin chính xác không? Cứ như vậy, tim chúng ta thật sợ ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.