Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3199: Chém giết đại thống lĩnh (2)




- Hoa Mộc Triết, tâm tình của ngươi, ta có thể hiểu được, sự tình giết hắn, chúng ta sau đó bàn lại...
Bột Tân nhịn không được nói.
Lời còn chưa dứt, liền thấy thân hình của Hoa Mộc Triết đột nhiên biến nhanh, giống như thuấn di xông về phía trước, cùng thời khắc đó, không gian bên người Ô Mộc ba động, tựa như bị lực lượng đặc thù gì phong cấm.
Ngay sau đó, một cỗ công kích linh hồn quét sạch, Ô Mộc vốn bị thương, mệt bở hơi tai, nơi nào chống đỡ được nhiều thủ đoạn như vậy, đồng tử co rụt lại, ngay sau đó nhìn thấy mũi thương càng lúc càng lớn, sắp cắm vào trong cổ họng.
- Ngươi không phải... Hoa Mộc Triết!
Ầm ầm!
Đúng lúc này, thanh âm nổi giận vang lên, một thanh trường thương nhanh chóng vọt tới, ngăn cản mũi thương của Hoa Mộc Triết.
Bành!
Lực lượng đối đầu, trường thương của người sau lập tức đứt gãy ra.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc lộc cộc!
Phong cấm không gian nghiền nát, Ô Mộc liên tục lui về sau mấy bộ, mồ hôi chảy ròng ròng.
Nếu không phải vừa rồi Bột Tân ở thời khắc sống còn xuất thủ cứu giúp, hắn khẳng định sẽ bị một thương đâm thủng cổ họng, trực tiếp tử vong.
- Ngươi đến cùng là ai... Chẳng lẽ, vừa rồi những người kia cũng là ngươi giết?
Một thương đẩy lùi Hoa Mộc Triết, Bột Tân tay cầm trường thương, gắt gao nhìn chằm chằm “thuộc hạ” trước mắt, hàm răng cắn chặt.
Vị thuộc hạ này, đến cùng có thực lực như thế nào, hắn rõ rõ ràng ràng, nhưng trước mắt trực tiếp thi triển ra ba loại chân giải đặc thù, ngay cả hắn cũng không làm được, lại nhìn không ra là giả, thì thật sự mù!
Biết hắn là giả, kết hợp với chuyện lúc trước, nơi nào không biết chuyện gì xảy ra! Không nghĩ tới bọn họ lại bị một người trêu đùa đến bây giờ cũng không tự biết.
- Là ta giết...
Hoa Mộc Triết thấy bị nhìn ra, lắc đầu, thân thể nhoáng một cái, biến thành một thanh niên, chính là Trương Huyền.
Vốn nghĩ chỉ cần chém giết một cái, còn lại một cái liền đơn giản, không nghĩ tới vừa ra tay đã bại lộ, làm cho đối phương nhận ra được.
Thật ra thì vừa rồi nếu sử dụng Long Cốt Thần Thương, coi như Ô Mộc phát hiện cũng đã chậm, nhưng vì không bại lộ thân phận, dùng chính là vũ khí của Hoa Mộc Triết, uy lực không đủ, lúc này mới bị đối phương chặn lại, cứu được một mạng.
- Chết!
Thấy quả nhiên là ngụy trang, Bột Tân giận dữ, cũng nhịn không được nữa, trường thương run lên.
- Ăn ta một đao!
Giờ phút này Ô Mộc cũng phản ứng lại, vừa nghĩ tới lại bị một thanh niên trêu đùa, tổn thất nặng nề, tức giận đến muốn bùng nổ, đao mang như điện, mạnh mẽ bổ tới.
Xì xì xì!
Một thương một đao lăn lộn hạ xuống, tuy trước thời hạn không có luyện tập qua phối hợp, nhưng thân là binh sĩ, đã sớm hòa thân pháp hợp kích vào cốt tủy, đồng thời ra tay, Trương Huyền liên tiếp lui về phía sau.
Long Cốt Thần Thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay, vội vàng tiến lên đón. Dù hai người này đều bị thương, hơn nữa tình trạng kiệt sức, nhưng dù sao cũng là Bất Hủ cảnh tiếp cận đại viên mãn, đồng thời liên thủ, Trương Huyền ngăn cản không nổi.
- Vẫn xem nhẹ bọn họ...
Cảm nhận được áp lực càng lúc càng lớn, trong miệng Trương Huyền âm thầm phát khổ.
Vốn nghĩ chỉ cần chém giết một người, còn lại sẽ dễ dàng giải quyết, không nghĩ tới một người cũng giết không được, ngược lại bị vây công.
Tiếp tục như vậy, coi như thủ đoạn hắn rất nhiều, cũng sẽ chật vật không chịu nổi.
Từ đó làm cho kế hoạch xử lý những Dị Linh tộc này rơi vào khoảng không.
Liên tục lui về sau bảy tám bước, đang nghĩ ngợi dùng chiêu số gì đối phó, liền thấy đầu của Ô Mộc cùng Bột Tân đồng thời nổ tung, ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện ở trước mắt.
- Sớm nói cho ngươi, một quyền đấm chết được rồi... Lại không nghe!
Phân thân chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.