Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3167: Lại vào Địa quật




- Nhân tộc có thể có được phồn vinh ổn định hôm nay, là bọn họ ném đầu lâu, tung nhiệt huyết mới đổi lấy, không có bọn họ, chỉ sợ sớm đã loạn...
Trương Huyền cũng không ưu sầu nhiều, sau khi xuyên qua, bởi vì tiền thân, thậm chí ôm một loại thái độ lạnh lùng với thế giới này, nhưng khi thấy tất cả đệ tử của Hồng Viễn Danh Sư học viện gặp được chiến đấu, ngang nhiên vọt tới trước, nhìn thấy vô số Danh Sư trong lòng đất không để ý sinh tử... Trái tim sớm đã bị xúc động.
Trương gia, mới đầu mang đến cho hắn cảm giác không tốt, có điều nhìn thấy vô số bia mộ trước mắt, lần nữa toát ra đau thương nhàn nhạt.
Đúng vậy, Trương gia có thể trở thành đại lục đệ nhất gia tộc, không chỉ bởi vì thực lực mạnh, nội tình dày, càng quan trọng hơn là trấn áp Địa quật vài vạn năm, công lao không thể xóa nhòa.
Không có bọn họ, nhân tộc không có khả năng phồn vinh phát triển, đạt tới tình trạng như bây giờ.
Ầm ầm!
Trong lòng cảm xúc, đột nhiên cảm thấy mặt đất lay động, từng đạo sát khí nồng đậm từ dưới đất chen chúc tới.
Ông!
Vừa mới tới mặt đất, rất nhiều mộ huyệt lập tức tản mát ra quang mang trong suốt, tựa như dạ quang, sát khí xông lên dần dần tiêu tán.
- Sát khí có thể xông lên, phong ấn phía dưới đã sắp thủ không được, mau tới nhìn một chút!
Trước kia Trương Huyền đi qua Địa quật, biết loại tình huống này, không dám do dự, gọi Lạc Nhược Hi một tiếng, vội vã đi thẳng về phía trước, một lát sau đi tới trước mặt một tượng đá to lớn.
Tiên tổ khai phái Trương gia.
Bàn tay tới đụng một cái.
Ông!
Quang mang chợt lóe, hắn và Lạc Nhược Hi đồng thời biến mất tại nguyên chỗ, sau một khắc đã xuất hiện ở một vị trí tràn ngập sát khí, tràn đầy hắc ám.
Đi về phía trước một hồi, một thành trì to lớn xuất hiện ở trước mắt.
Cái Địa quật này, rõ ràng to lớn hơn Hồng Viễn Danh Sư học viện rất nhiều, thành trì càng thêm rộng lớn, bốn phía đủ loại trận pháp kích hoạt, lực lượng tàn phá bừa bãi.
Đi vào trong thành, lập tức nhìn thấy vô số đệ tử Trương gia, từng người vẻ mặt nghiêm túc đứng ở phía trước, xếp thành đội ngũ, bất cứ lúc nào cũng sẽ chiến đấu.
- Tộc trưởng!
Trưởng lão phụ trách thấy hắn đi tới, vội vàng tiến lên đón.
- Tình huống thế nào?
Trương Huyền hỏi.
- Không quá lạc quan, Dị Linh tộc từ hôm qua đến bây giờ, liên tục xung phong vài chục lần, hai bên tổn thương đều rất nghiêm trọng, dù vì đột phá phong ấn, bọn họ thương vong càng nhiều, nhưng điên cuồng xung kích như vậy, không để ý sinh tử, ta sợ không kiên trì được bao lâu!
Vị trưởng lão này lo lắng báo cáo.
- Phong ấn thế nào rồi?
Trương Huyền nhịn không được nói.
- Hiện tại không rõ ràng, trước đó người của chúng ta trấn thủ ở nơi đó, hiện tại bị đối phương cướp đi, chúng ta không cách nào tới gần!
Trưởng lão nói.
- Phong ấn bị đoạt? Như vậy chẳng phải nguy rồi? Trương gia nhiều cường giả như vậy, làm sao có thể thất thủ?
Trương Huyền nhíu mày, da đầu nổ tung, có chút không dám tin tưởng.
Sở dĩ Dị Linh tộc không cách nào đại quy mô tấn công, chính là bởi vì những phong ấn này.
Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại không gian phong ấn, huyền diệu vô song, nhân tộc có thể đi vào, Dị Linh tộc lại không cách nào đi ra, bình thường trấn thủ chỉ cần canh giữ ở bên ngoài phong ấn, có may mắn chạy ra, chém giết là được.
Phong ấn bị đối phương cướp đi, Dị Linh tộc còn không phải muốn đi ra bao nhiêu liền ra bao nhiêu?
Thế thì còn đánh thế nào?
Căn bản đánh không lại ah!
- Là ta lệnh người Trương gia tạm thời tránh lui!
Vị trưởng lão này vẫn chưa trả lời, liền nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên, Trương Huyền vội vàng quay đầu, nhìn thấy Hưng kiếm thánh cùng Mộng kiếm thánh đi nhanh tới.
Trương Huyền cau mày.
- Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại phong ấn đã hoàn toàn bị công phá, ở nơi đó hao tổn, còn không bằng cố thủ thành trì, nơi này có đại trận, có thể giảm bớt tổn thất!
Hưng kiếm thánh gật đầu.
- Hoàn toàn công phá?
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
- Đúng vậy, lần này Dị Linh tộc khí thế hung hung, sợ là không chết không thôi!
Hưng kiếm thánh giải thích một tiếng, vẫy vẫy tay:
- Đi theo ta!
Trương Huyền theo sau lưng, đi đến tường thành.
Đứng ở phòng quan sát nhìn về phía trước, chỉ nhìn thấy trong sát lục chi khí cuồn cuộn, vô số Dị Linh tộc sắp hàng chỉnh tề, tựa như đại quân.
Tuy đứng tại chỗ không xông tới, lại cho người ta cảm giác áp bách nồng đậm.
Bốn phía đại quân hiện đầy đủ loại lều vải, còn có công sự, xem ra đối phương cũng biết, tường thành trước mắt dễ thủ khó công, không có ý định vọt thẳng tới.
- Phong ấn phá vỡ, Dị Linh tộc liên tục không ngừng, bọn họ khẳng định là đang chờ đợi viện quân tới, một khi hội tụ càng nhiều, cái Địa quật này liền thật thủ không được!
Thấy đối phương không tấn công, Trương Huyền đoán được mục đích, nhướng mày.
- Ta biết, bất quá Trương gia cùng Dị Linh tộc chiến đấu vô số năm, biết thực lực tổng hợp của bọn họ, hiện tại 108 Địa quật đồng thời xung kích, coi như Dị Linh tộc mạnh mẽ, cũng không có khả năng chân chính làm được! Nếu thực như thế mà nói, nhân tộc khẳng định đã sớm diệt vong!
Hưng kiếm thánh cười cười.
Nhân tộc, Dị Linh tộc không đội trời chung.
Nếu đối phương nắm giữ thực lực đồng thời tấn công nhiều Địa quật như vậy, khẳng định đã sớm xông lại, sao có khả năng một mực bị vây ở cổ chiến trường, thừa nhận đau khổ?
- Ý của phụ thân là... thật ra thì bọn hắn không có lực lượng mạnh như vậy, cái gọi là công kích, chỉ là làm bộ dáng?
Trương Huyền nghi ngờ.
- Làm bộ dáng ngược lại chưa hẳn, có điều bọn họ không lao nhanh tới, một là chờ viện quân, thứ hai, khẳng định là lòng có sợ hãi, muốn đợi Địa quật khác xuất hiện biến cố! Bọn họ đợi, chúng ta cũng đợi, một khi Địa quật khác thắng lợi, bên chúng ta liền an toàn. Nếu Địa quật khác bị công phá, bên này cũng rất nguy hiểm!
Hưng kiếm thánh gật đầu.
- Đúng vậy!
Trương Huyền lặng im.
Mặc dù không biết thông đạo trong lòng đất đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng cho đối phương đột phá một cái, nhân loại sẽ đối mặt nguy cơ to lớn.
- Chúng ta bảo vệ như vậy, Địa quật khác, khẳng định cũng như vậy... Không đúng, có phải là điệu hổ ly sơn hay không?
Trong lòng đột nhiên chấn động, đồng tử của Trương Huyền co rút lại.
- Điệu hổ ly sơn?
Hưng kiếm thánh không hiểu, Trương gia trưởng lão khác cũng nghi ngờ.
- Các ngươi đi vào sớm, khả năng không biết Khổng miếu đã xuất hiện, bất cứ lúc nào cũng sẽ mở ra... Hiện tại các địa quật đồng thời gặp phải tấn công, dẫn tới hầu như tất cả Danh Sư đều đến đây trấn áp, bọn họ thoạt nhìn là đang chờ viện quân, có thể là cố ý kiềm chế Danh Sư đường, các đại gia tộc, để chúng ta không có tinh lực đi vào Khổng miếu không?
Trương Huyền nói ra ý nghĩ của mình.
Dị Linh tộc cùng nhân tộc giao thủ nhiều lần, bọn họ khẳng định cũng biết, coi như mạnh mẽ xông tới, cùng nhân tộc giao chiến, cũng nhất định là giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm, thật muốn như vậy, coi như cướp được Danh Sư đại lục, thì có ích lợi gì?
Mọi người chết sạch, đồ vật tốt hơn nữa cũng không có mạng hưởng thụ ah!
Khổng miếu cùng Xuân Thu đại điển quan trọng, nhưng muốn lấy được cũng không thể dùng những binh sĩ Dị Linh tộc bình thường kia?
Không vội vã tấn công, có phải là vì kìm chân Danh Sư đại lục, mục tiêu chân chính lại ở Khổng miếu hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.