Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1865: Bái kiến tổ tiên (1)




- Tiên Thiên độc hồn thể?
Dừng lại một chút, Điện chủ nhẹ gật đầu.
Tiên Thiên độc hồn thể, tên như ý nghĩa, hồn phách đối với độc dược không hề sợ hãi, bách độc bất xâm, loại thể chất đặc thù này, vài vạn năm qua, ngoại trừ người sáng lập Độc Điện kia, chưa bao giờ xuất hiện qua, cũng chưa từng nghe nói qua, nếu như có thể xác định, tàn hồn là loại thể chất này, hầu như đã có thể chứng minh, đối phương chính là Tổ Sư khai phái!
Mặc dù không phải, có được loại năng lực đặc thù này, chỉ cần tiếp tục nghiên cứu độc dược, cũng có thể càng chạy càng xa, danh dương thiên hạ, đạt tới Cửu Tinh Độc Sư đều là dễ dàng.
Nghĩ tới những thứ này, Điện chủ không có trầm tư quá lâu, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra một cái bình ngọc.
Không quá giống cái chai khác chứa đựng dược vật, lớn cỡ bàn tay, bề ngoài dùng văn tự đặc thù điêu khắc một tí phong ấn kỳ quái.
Thân thể “Tôn Cường” cứng đờ, như phát hiện cái gì khó có thể tin, ngay sau đó lần nữa khôi phục biểu lộ không hề bận tâm.
- Đây là đồ vật có thể độc chết Linh Hồn, Thanh Thiện Sát Độc, lấy sát khí của Dị Linh tộc làm nguyên liệu, phối hợp vô số dược liệu quý hiếm cô đọng thành, là một vị tổ tiên của Hồng Viễn Độc Điện lưu lại, hồn phách của cường giả Thánh Vực tứ trọng cũng có thể đơn giản độc chết! Bây giờ ta cũng phối chế không ra.
Điện chủ giải thích một tiếng, nhìn lại:
- Nếu như ngươi thật sự là Tiên Thiên độc hồn thể, tất nhiên có thể ngăn trở, sẽ không bị tổn thương.
Kiểm tra đo lường Tiên Thiên độc hồn thể, không có những biện pháp khác, chỉ có một... lấy độc khảo thí.
Chỉ cần không có việc gì, tương đương không nói dối.
Nếu chết rồi, cũng coi như thay tất cả Trưởng lão báo thù.
- Tốt?
Tôn Cường nhẹ gật đầu, ngón tay nhất câu, bình ngọc chậm rãi bay tới.
Không chần chờ chút nào, trực tiếp vẹt nắp bình ra, lập tức, một cỗ sát khí đặc thù mãnh liệt trào ra, đâm vào trong đầu, tựa như cuồng phong sóng lớn.
Đám người Điện chủ vội vàng nhìn sang, phát hiện bị độc khí trong bình công kích, “Tôn Cường” cũng không có xuất hiện suy yếu, ngược lại sắc mặt càng ngày càng hồng nhuận phơn phớt, tựa hồ ăn vật đại bổ.
Thật giống như đây không phải độc vật, mà là thuốc bổ nào đó.
- Truyền thuyết Tiên Thiên Độc Thể, có thể ăn độc, chỉ cần có đầy đủ độc dược, tu vi cùng lực lượng đều có thể gia tăng rất nhanh, chẳng lẽ... Là thật?
Một vị Trưởng lão thì thào nói.
Tiên Thiên Độc Thể tồn tại ở trong truyền thuyết, bọn hắn cũng không có gặp qua, nghe nói, người có được loại này thể chất, thích hợp tu luyện chức nghiệp Độc Sư, người khác nuốt độc dược sẽ bị độc chết, mà loại người này, có thể chuyển hóa làm lực lượng, từ đó tu vi tăng nhiều.
Chính bởi vì có loại năng lực này, mới bị vô số Độc Sư hâm mộ cùng ghen ghét.
Thanh Thiện Sát Độc là một loại dược vật chủ công Linh Hồn, đối với nhục thân không có ảnh hưởng, đối phương thôn phệ, Linh Hồn chẳng những không bị thương, còn giống như đại bổ, đủ để nói rõ vấn đề...
Chỉ sợ thật là... Tiên Thiên độc hồn thể!
Có được loại thể chất này, lại có thể liếc xem thấu huyền bí của Độc Điện đại trận, hơn nữa vượt cấp khiêu chiến, vị trước mắt này coi như không phải Tổ Sư khai phái, cũng tất nhiên cùng hắn có quan hệ lớn lao.
- Hiện tại có thể xác nhận chưa?
Trong lòng đang suy tư, Tôn Cường ở đối diện nói.
- Ta...
Điện chủ chần chờ.
Tuy xác định đối phương là Tiên Thiên độc hồn thể, nhưng muốn nói là tổ tiên khai phái Độc Điện, vẫn cảm thấy có chút hoang đường.
- Như thế nào? Còn chưa tin? Nếu không phải Tôn Cường đau khổ cầu khẩn, để ta không giết chóc, chỉ bằng vào loại chất vấn này, đã giết sạch bọn ngươi!
Ầm ầm!
Kèm theo tiếng quát phẫn nộ, một cỗ khí tức cường đại tới cực điểm, từ trong cơ thể “Tôn Cường” bộc phát ra, thật giống như người trước mắt là thần linh, mang theo uy nghiêm không thể xâm phạm.
- Hồng Viễn Độc Điện Điện chủ, Nhược Thanh Viễn gặp qua Tổ Sư!
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Điện chủ không tiếp tục hoài nghi, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Đối phương không sợ kịch độc, nắm trong tay toàn bộ Độc Điện đại trận, qua lại tự nhiên, lực lượng vô cùng vô tận, mọi người không là đối thủ... dưới ưu thế như vậy, hoàn toàn có thể đồ sát nhóm người mình sạch sẽ, không cần phải nói nhảm giải thích.
Có lẽ, Độc Điện Tổ Sư, thật ẩn thân ở trong Địa Ngục Thất Tâm Liên, tàn hồn còn sống!
Nghĩ thông suốt những thứ này, kính sợ đồng thời cũng đầy kích động.
Tổ Sư khai phái, lại có thể xuất hiện ở nơi đây, không nói mặt khác, chỉ cần hơi chút chỉ điểm, có thể cam đoan thực lực của bọn hắn tăng nhiều, lực lượng của toàn bộ Hồng Viễn Độc Điện tăng lên một mảng lớn, đều ở trong tầm tay!
Có thể nói đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một cơ hội.
- Coi như có chút nhãn lực! Sở dĩ Tta có thể còn sống, là nhờ có vị Tôn Cường này!
Thấy đối phương thừa nhận, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, duỗi ra ngón tay, chỉ bản thân, ánh mắt như trước không có mở ra, khuôn mặt lại trở nên nghiêm túc:
- Hắn là ân nhân cứu mạng của ta, không có hắn, chỉ sợ ta sớm đã tan thành mây khói, triệt để tử vong! Bởi vậy, về sau đối với hắn nói là nói gì nghe nấy, phân phó của hắn, chính là ý của ta, dám có vi phạm... Đừng trách ta hạ thủ không lưu tình!
- Vâng!
Nhược Thanh Viễn Điện chủ cùng tất cả Trưởng lão còn thừa lại đồng thời gật đầu.
Tổ Sư bàn giao, không dám không theo?
- Mặt khác, những Trưởng lão kia cùng Minh phó điện chủ là ta giết, cùng hắn không quan hệ, nếu như muốn báo thù, tới tìm ta là được...
Trương Huyền nói tiếp.
- Chúng ta không dám...
Nhược Thanh Viễn vội vàng lắc đầu:
- Đám người Minh phó điện chủ đắc tội Tổ Sư, bị giết bị thương, đều là trừng phạt đúng tội, hậu bối không dám báo thù!
- Ân!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, thanh âm yên tĩnh lại, sau đó chậm rãi mở mắt, tràn đầy mê mang cùng đơn thuần, tựa hồ đối với sự tình lúc trước hoàn toàn không biết gì cả:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.