Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1820: Quái Tẩu Ông (2)




Sắc mặt của người hầu càng trầm xuống, đi lên trước, ánh mắt sáng ngời nhìn qua:
- Dám cùng chủ nhân nhà của chúng ta nói như vậy, ngươi biết hắn là ai sao?
Lườm đối phương, Trương Huyền lười để ý đến.
Quản ngươi là ai, ngươi biết ta là ai sao?
Nói ra hù chết ngươi...
Đông đông đông!
Lần nữa gõ cửa.
Không nghĩ tới bị không để ý tới, người hầu tức đến khuôn mặt khó coi, tiến về phía trước một bước:
- Chủ nhân của ta là Y sư Công Hội Hội trưởng, Chu Tuyên Đại Sư!
- Chu Tuyên?
Trương Huyền lắc đầu:
- Không biết! Tiếp tục gõ đi!
- Vâng!
Khóe miệng Hồ Vân Sinh co lại.
Vị Chu Tuyên này và hắn cùng xuất hiện không nhiều lắm, chợt nhìn chỉ cảm thấy quen mặt, không nhớ ra được, lúc này nghe được giới thiệu, cũng nghĩ tới.
Y sư Công Hội Hội trưởng... Coi như là thành chủ gặp cũng lấy lễ đối đãi, không dám có chút khinh mạn, gia hỏa này thì ngược lại, lý lẽ cũng không để ý, không nhìn thẳng... Ngẫm lại cũng để hắn nổi điên.
Bất quá, bị quản chế, cũng không có biện pháp a, đành phải giả bộ như không biết, tiếp tục gõ.
Thấy bộ dáng của gia hỏa này, vô luận người hầu hay lão giả Chu Tuyên, đều có chút điên rồi.
Tĩnh Viễn Thành Y sư Công Hội Hội trưởng, địa vị so với thành chủ cũng không chút nào kém... Chỉ cần là người, người nào không có thời điểm bị thương cùng sinh bệnh?
Bởi vậy, dám đắc tội Công Hội Hội trưởng khác, nhưng hắn tuyệt đối không ai dám tìm phiền toái.
Người này thì ngược lại, trực tiếp không để ý tới, coi thành không khí...
- Ngươi có nghe được ta nói chuyện không? Chủ nhân ta chính là Y Sư lục tinh!
Người hầu nghiến răng.
- Đã nghe được, ta muốn tìm là Quái Tẩu Ông, không phải hắn!
Trương Huyền lắc đầu.
Y Sư lục tinh mà thôi, ba tháng trước, một Phó viện trưởng lục tinh đỉnh phong tìm hắn phiền toái, cũng thiếu chút nữa bị hắn giết chết, huống chi vị này.
- Ngươi...
Người hầu tức đến muốn bất tỉnh.
Y Sư lục tinh, đi đến địa phương nào đều được người kính ngưỡng tôn sùng, gia hỏa này lại có thể... Không thèm quan tâm?
Đáng giận!
Chẳng lẽ không biết giao hảo một vị Y sư sẽ được chỗ tốt gì, đắc tội một gã Y sư, sẽ trả giá như thế nào sao?
Còn muốn nói gì, Chu Tuyên Đại Sư thò tay ngăn lại, đi lên trước nói:
- Bằng hữu, ta không biết ngươi là ai, không quan tâm thân phận của ta cũng không coi vào đâu, bất quá, Quái Tẩu Ông tiền bối không muốn gặp người, coi như lại gõ nữa, cũng vô dụng!
Chu Tuyên Đại Sư thân là Y sư Công Hội Hội trưởng, gặp qua không ít người, vị trước mắt này biết rõ thân phận của hắn còn bình tĩnh như thế, chỉ bằng vào điểm này, liền biết chắc không đơn giản.
Bởi vậy, hắn sẽ không giống người hầu, tự cao quát lớn, mà dùng ngữ khí khuyên can nói.
- Không muốn gặp người?
- Phải, tiền bối tính khí quái dị, coi như lúc trước thành chủ bái phỏng, nhiều lần trình danh thiếp cũng không được, ta khuyên ngươi trước chuẩn bị danh thiếp, tìm người hỗ trợ đưa qua, nếu không, ở chỗ này gõ cửa, chỉ gây nên phản cảm, được không bù mất...
Chu Tuyên Đại Sư nói tiếp.
Hắn nói chính là lời thật.
Tính khí của Quái Tẩu Ông thật sự quá quái dị, coi như là hắn, ở đối diện mỗi ngày bái kiến, đối phương cũng không gặp mặt, ngươi một người lạ lẫm, cái gì cũng không chuẩn bị, chạy tới đây gõ cửa, người ta không phải càng không thấy sao?
- Là như thế này a!
Trương Huyền nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Đã như vậy...
Nghe nói như thế, Chu Tuyên cho rằng đối phương sẽ biết khó mà lui, quay người rời đi, chuẩn bị cho cái bái thiếp, kết quả, nghe được câu phía dưới, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã.
- ... Hồ Vân Sinh, phá cửa đi!
Khoát tay áo, Trương Huyền như làm sự tình cực kỳ đơn giản, không quan trọng.
- Phá cửa!
Khóe miệng co lại, Hồ Vân Sinh cũng thiếu chút không ngất đi.
- Ân!
Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua:
- Nếu không ta đến đi!
Biết rõ Hồ Vân Sinh này chưa hẳn dám nghe theo mệnh lệnh, chẳng muốn nói nhảm, Trương Huyền tiến về phía trước một bước, đi tới trước mặt đại môn, bàn tay đặt ở phía trên, lực lượng đột nhiên ngưng tụ.
Ầm ầm!
Đại môn trước mắt chỉ làm bằng gỗ, làm sao có thể chống đỡ được lực lượng của hắn, chỉ thoáng một phát liền chia năm xẻ bảy, bay ngược tiến vào trong nội viện.
Thanh âm nổ vang, bụi đất tung bay.
- Cái này...
Thấy hắn nói làm liền làm, căn bản không phải vui đùa, thân thể Chu Tuyên run lên, thiếu chút nữa ngất đi tại chỗ.
Ta đã nói cho ngươi không nên quấy rầy rồi... Kết quả lại phá cửa...
Tức đến hai mắt biến thành màu đen, hô hấp dồn dập, sắp không thở nổi.
Cái này là từ đâu xuất hiện a?
Mới đầu hắn cũng không quan tâm Quái Tẩu Ông này, cảm thấy đối phương cố làm ra vẻ huyền bí, bản thân đường đường Y sư Công Hội Hội trưởng bái phỏng, nên tự mình nghênh đón, không kênh kiệu, về sau gặp qua đối phương chữa bệnh, mới hiểu được y thuật của đối phương cường đại hơn hắn nhiều lắm, nói cách khác... Vị Quái Tẩu Ông này có thể là Y sư lục tinh đỉnh phong thậm chí... thất tinh!
Chính bởi vì như thế, chuyên môn ở đối diện thuê phòng, mỗi ngày bái yết, mục đích đúng là hy vọng có một ngày có thể đạt được coi trọng, truyền thụ chút kỹ nghệ.
Cũng bởi vì duyên cớ này, nghe được có người gõ cửa, chạy đến khuyên can, lưu lại cho đối phương ấn tượng tốt.
Thế nhưng... Khuyên can là khuyên can, nên nói cũng nói, gia hỏa này lại như chày gỗ? Một quyền phá cửa?
Cái này phải làm sao bây giờ?
Quái Tẩu Ông tiền bối, nhất định sẽ rất tức giận!
- Đây không phải liền giải quyết xong sao, vào đi thôi!
Không để ý tới Chu Tuyên sắp nổi điên, Trương Huyền khoát tay chặn lại, dẫn đầu đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.