Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1807: Trương Huyền muốn trao đổi (1)




Làm Danh Sư thất tinh thượng phẩm, hắn đối với vị Trương Huyền này không có bất kỳ ý kiến, trái lại, đối với thiên tài, còn ôm thái độ thưởng thức.
Sở dĩ vừa thấy mặt đã không có sắc mặt tốt, chủ yếu bởi vì Vưu Hư, khiến hắn phẫn nộ, tự nhiên giận chó đánh mèo đến vị tân nhiệm Viện trưởng này, còn nữa, đối phương thật sự quá trẻ, tuổi như thế liền trở thành Viện trưởng, khó tránh khỏi sẽ đắc chí vừa lòng, cần đánh bóng một chút!
Vốn tưởng rằng răn dạy vài câu, khiến đối phương biết trời cao đất rộng, nhân ngoại hữu nhân... Kết quả, người ta cái cảm giác gì cũng không có, biến thành hắn biết rõ trời cao đất rộng, nhân ngoại hữu nhân rồi...
Ngẫm lại cũng cảm thấy run rẩy.
- Khó trách có thể trở thành Viện trưởng, khiến Mộc sư khen không dứt miệng, cam tâm tình nguyện xưng hô sư thúc... Quả nhiên không đơn giản!
Cười khổ một tiếng, nhịn không được lắc đầu.
Hắn luôn khâm phục người công huân lớn, vị trước mắt này, bằng vào sức một mình cứu hơn bốn mươi vị Danh Sư lục tinh, càng không để ý thân phận Viện trưởng, thân nhập địa quật, chém giết Dị Linh tộc, tu bổ phong ấn...
Vô luận bên nào, đều đáng giá kính nể!
- Trương viện trưởng, là ta không rõ ràng tình huống, lúc trước có nhiều đắc tội, mong được tha thứ!
Biết rõ những thứ này, Ngô sư không có làm dáng, tiến về phía trước một bước, trong ánh mắt lộ ra thành khẩn.
Danh Sư chú ý tâm cảnh, sai chính là sai, coi như hắn là Danh Sư thất tinh thượng phẩm, nên nhận sai cũng sẽ nhận.
- Ngô sư nói quá lời, mọi người đều là Danh Sư, đều vì Nhân tộc, cẩn thận một ít cũng là nên phải...
Trương Huyền gật đầu.
- Đúng vậy, đều vì Nhân tộc!
Ngô sư nhẹ gật đầu, không hề xoắn xuýt:
- Tốt rồi, nếu như tất cả mọi người đã đồng ý, một tháng sau, chúng ta đúng giờ hội tụ ở Hỏa Nguyên Thành!
- Hỏa Nguyên Thành?
- Ân, cái di tích này căn cứ Vưu Hư khai báo, cùng Danh Sư Đường chúng ta thăm dò, ngay ở phụ cận Hỏa Nguyên Thành.
Ngô sư nói.
- Hỏa Nguyên Thành ở biên giới Hồng Viễn Đế Quốc, nếu như ta nhớ không lầm, có lẽ cách Phong Thánh đài rất gần a?
Trong đầu có một địa đồ của Hồng Viễn Đế Quốc hiển hiện, Trương Huyền nói.
Hỏa Nguyên Thành, ở biên giới của Hồng Viễn Đế Quốc, cùng Phong Thánh đài chỉ cách mấy trăm dặm, nguyên nhân chính là như thế, vô số người hành hương sẽ ở chỗ này, từ đó làm cho kinh tế cực kỳ phát đạt.
- Phải, khoảng cách rất gần!
Ngô sư lên tiếng:
- Phong Thánh đài là địa phương Khổng Sư Phong Thánh, chỗ di tích này, có lẽ cũng có quan hệ, đương nhiên, tình huống cụ thể, từ tin tức chúng ta biết được, còn là quá ít, không cách nào làm ra phán đoán chính xác.
- Ân!
Mọi người gật đầu.
Liên lụy đến Khổng Sư, bất luận kẻ nào cũng nói năng thận trọng, không phải là không có chứng cứ, liền tùy ý phỏng đoán.
- Nói Phong Thánh đài này, liền không thể không nói sự tình đoạn thời gian trước, khả năng đại bộ phận các ngươi còn không biết a!
Giải thích một câu, Ngô sư cười cười, nhìn về phía mọi người:
- Phong Thánh đài, có Khổng Sư ghi lại, ba tháng trước, lại có người phá giải hàm nghĩa chính thức của hắn, chấn động một thời! Nói thật, ta thật muốn mở mang kiến thức, vị cường giả đạt được Khổng Sư nhận thức này, đến cùng có loại thực lực nào, nếu có cơ hội, còn muốn bái hắn làm thầy, học tập hắn...
Trong mắt sùng bái càng ngày càng đậm, Ngô sư nói đến một nửa, liền thấy Ngũ Nhiên ở cách đó không xa, sắc mặt đỏ lên, nhịn không được nhíu mày:
- Ngũ viện trưởng, ngươi làm sao? Ta nhớ không sai, ngươi hẳn là Phong Thánh Hội Hội trưởng a, chuyên môn nghiên cứu Khổng Sư lưu chữ nhiều năm như vậy, cũng không có đạt được kết quả, bị một ngoại nhân nghiên cứu ra... Chẳng lẽ không cảm thấy khâm phục?
- Khục khục!
Ánh mắt có chút hoa lên, Ngũ Nhiên nhịn không được nữa:
- Ngô sư, ngươi nói vị cường giả phá giải Khổng Sư lưu chữ kia... Ngay ở chỗ này!
- Ở đây?
Ngô sư sững sờ, con mắt trợn tròn:
- Người nào?
- Chính là... Trương Viện trưởng ngươi vừa nói cái giá rất lớn kia...
Ngũ Nhiên cười khổ.
- Trương viện trưởng?
Ngô sư nhoáng một cái, thiếu chút nữa không có thổ huyết té xỉu.
Nói giỡn a?
Ngươi một cái Tòng Thánh, lại có thể tìm ra Khổng Sư lưu chữ sai lầm...
- Bề ngoài giống như... là ta!
Trương Huyền cũng có chút lúng túng.
Cái này gọi là chuyện gì, vừa nãy còn mắng hắn giống như cháu trai, hiện tại nhao nhao tới muốn bái sư... Ai, người quá ưu tú, sẽ thường xuyên gặp phải những thứ này, những vấn đề kia, thật sự có chút sầu muộn a!
- Khổng Sư lưu chữ, vài vạn năm qua, tất cả mọi người cho rằng là chính xác, nghiêm khắc dựa theo tu luyện, ngươi lại tìm ra sai lầm, chính diện chất vấn... Cái này, cái này...
Bờ môi run rẩy, Ngô sư sắp điên rồi.
Vốn cảm thấy, hắn là Danh Sư thất tinh thượng phẩm, đến Hồng Viễn Học Viện thẩm phán Vưu Hư, thuận tiện giáo huấn Viện trưởng một chút, để đối phương lấy đó làm gương... Kết quả, không nghĩ tới, người không có giáo huấn, bản thân lại bị dọa đến sắp choáng.
Khổng Sư lưu chữ, vài vạn năm qua, không ai dám chất vấn, thậm chí trong lòng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ!
Loại ý nghĩ này đã thâm căn cố đế, không cách nào sửa lại.
Nguyên nhân chính là như thế, nghe được có người chất vấn, tìm ra Phong Thánh đài nhắn lại sai lầm, là cực kỳ khiếp sợ, này bằng với phá vỡ tư duy cố định trăm ngàn năm qua, khiêu chiến quyền uy của Khổng Sư...
Vốn tưởng rằng là một cường giả thực lực cường đại tới cực điểm, ít nhất cũng là Thánh Vực tam tứ trọng... Nằm mơ cũng không nghĩ đến, là thanh niên hắn vừa mới quát lớn xong, chỉ có hai mươi tuổi!
Có thể nói, gia hỏa này hôm nay cho hắn khiếp sợ, còn nhiều hơn hắn cả đời gặp qua...
Làm cho người ta cảm thấy không kịp nhìn, cũng không thể tin được.
- Không có gì, Khổng Sư cũng là người, là người sẽ có sai lầm...
Thấy hắn sợ đến như vậy, Trương Huyền lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.