Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1806: Ngô sư xấu hổ (2)




Mấu chốt nhất còn có hai vị Vương giả!
Vương giả Dị Linh Tộc đáng sợ, không cần nghĩ cũng biết, coi như là hắn gặp gỡ, cũng chỉ có một con đường chết, nghe khẩu khí của Lục Phong, vị Trương viện trưởng này không chỉ không có việc gì, còn một hơi giết hai tên...
Khiến hắn cảm thấy hô hấp có chút hít thở không thông, phản ứng không kịp.
- Ngươi nói đều là thật?
Thật sự nhịn không được nhìn sang.
- Đương nhiên, ta có thể lấy tánh mạng của mình đảm bảo!
Lục Phong gật đầu:
- Hơn nữa chúng ta đã truyền tình huống kỹ càng cho Tổng bộ, Tổng bộ đã xác nhận, hơn nữa đổi thành công huân, để bày ra ban thưởng... Hôm nay ta tới chính là đưa những công huân này cho Viện trưởng.
Nói xong, cổ tay Lục Phong khẽ đảo, lấy ra một Ngọc Bài màu vàng nhạt đưa tới.
- Viện trưởng, ngươi tiêu phí tâm huyết tru sát nhiều Dị Linh tộc như vậy, cứu chúng ta, chúng ta cũng không thể để công lao của ngươi mai một... Tổng bộ căn cứ tình huống lúc đó đưa cho đánh giá, tổng cộng là 1211 điểm.
- Hơn... hơn một nghìn điểm?
Thân thể Ngô sư nhoáng một cái, thiếu chút nữa thổ huyết.
Từ mười sáu tuổi, chém giết Dị Linh tộc thứ nhất bắt đầu, đến bây giờ đạt tới Danh Sư thất tinh thượng phẩm... Mấy trăm năm tất cả công lao chung vào một chỗ cũng chỉ có hai mươi hai điểm...
Đã đủ để tự ngạo, khiến vô số người sợ hãi than.
Vừa cười nhạo Trương viện trưởng này không có công lao, kết quả người ta liền vung ra hơn một nghìn điểm... Có cần khoa trương như vậy hay không?
Coi như thật chém giết hơn hai trăm Dị Linh tộc Thánh Vực cấp, cùng hai Vương giả cũng không có nhiều như vậy a!
Không chỉ hắn nghĩ như vậy, những người khác cũng nghi vấn.
Tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của bọn hắn, Lục Phong nói tiếp:
- Những Dị Linh tộc này xuyên thấu qua địa quật phong ấn mà đến, mang theo nhiệm vụ đặc thù, rõ ràng mưu đồ làm loạn, một khi để chúng chạy trốn ra, toàn bộ Hồng Viễn Đế Quốc sẽ thừa nhận đả kích tính hủy diệt, Trương viện trưởng giết bọn chúng, tương đương với ngăn trở âm mưu, công lao to lớn không thể đo lường, hơn một nghìn điểm đã là ít...
- Cái này...
Mọi người giờ mới hiểu được.
Đích xác.
Giết mấy Dị Linh tộc, công lao khả năng không lớn, nhưng mà nếu như ngăn trở âm mưu của bọn hắn, cứu vớt vô số sinh mệnh, mới là đại công huân.
- Còn có một việc, hiện tại Tổng bộ không có xác nhận, bất quá đã phái người xuống xác minh, một khi xác nhận khả năng sẽ không chỉ là hơn một nghìn điểm, mà có thể là mấy vạn điểm, hơn mười vạn điểm...
Không để ý tới mọi người khiếp sợ, Lục Phong nói tiếp.
- Mấy vạn điểm, hơn mười vạn điểm, rút cuộc là công lao lớn cái gì?
Mộc sư vội vàng hỏi.
Chém giết một Dị Linh tộc Thánh Vực cấp cũng được không đến một điểm, bởi vậy có thể thấy được công lao khó như thế nào.
Thoáng cái hơn một nghìn điểm, đã làm cho người khác chấn kinh, rõ ràng còn có mấy vạn điểm, hơn mười vạn điểm chờ xác minh, rút cuộc là cái gì?
Không chỉ hắn nghi hoặc như thế, đám người Ngô sư, Mi Trưởng lão cũng vẻ mặt tràn đầy mê mang, nghĩ mãi mà không rõ.
- Là như vậy, ta vừa mới xuống địa quật một chuyến, phát hiện phong ấn ngăn cản chiến trường ngoại vực đã được chữa trị triệt để... Đây là Viện trưởng làm a?
Lục Phong ngẩng đầu nhìn lại.
- Không chữa trị phong ấn, Dị Linh tộc còn sẽ xâm lấn, ta liền hao tốn vài ngày thời gian, dựa theo phương pháp lão sư đã từng truyền thụ, tu bổ một chút.
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Quả nhiên...
Ánh mắt Lục Phong sáng lên.
Hắn ở địa quật ngây người hơn ba tháng, biết rõ trình độ phong ấn mài mòn, vốn tưởng rằng lần này Dị Linh tộc tới đây cũng không phải trường hợp đặc biệt, về sau khẳng định còn sẽ liên tục không ngừng, ai ngờ lại đi nhìn, phong ấn đã hoàn hảo không tổn hao gì.
Tất cả bọn hắn chung ở một chỗ cũng không làm được, khả năng duy nhất chính là vị Trương viện trưởng sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích này.
Người khác muốn nói có thể chữa trị, hắn không tin, nhưng mà vị Trương viện trưởng này sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, không thể không tin.
Nguyên nhân chính là như thế, mới hỏi xác minh, quả nhiên lấy được đối phương khẳng định.
Tu bổ phong ấn, miễn trừ Dị Linh tộc tiến công, tương đương một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, công huân cực lớn, không thể đo lường, đừng nói mấy vạn điểm, hơn mười vạn điểm cũng là ít.
Về phần đánh giá như thế nào, chỉ có thể để người Tổng bộ tới quan sát, mới có thể cho ra đáp án rõ ràng.
- Cái phong ấn này không phải liên lụy Không Gian Pháp Tắc sao? Cũng có thể tu bổ?
- Nếu như thật, đây thật là đại công huân tạo phúc cho nhân loại...
- Đến cùng làm sao làm được?
Nghe hai người đối thoại, mọi người chung quanh đều ngây người.
Vừa rồi Ngô sư còn cảm thấy mình siêu phàm, càng như là bị sét đánh.
- Đúng rồi, Viện trưởng, thời điểm ta đi phong ấn còn phát hiện có chút tổn thương, lần này qua đã hoàn hảo rồi... Nếu như không nhìn lầm, ngươi hẳn là mới từ địa quật đi ra a?
Nhớ tới một sự kiện, Lục Phong nhịn không được nói.
Vì tìm kiếm Trương Huyền, lúc trước hắn cũng tới chỗ phong ấn, biết rõ tình huống, lần này qua đã hoàn hảo, nói rõ vừa chữa trị không lâu.
- Ân, mới ra không đến nửa canh giờ!
Trương Huyền cười khổ:
- Ngươi xem, ngay cả y phục cũng không kịp đổi...
- Vừa cứu vớt toàn bộ Hồng Viễn Đế Quốc, chém giết mấy trăm Dị Linh tộc, trải qua cửu tử nhất sinh, từ trong địa quật đi ra, nghe được Tụ Hợp Chuông vang lên, ngay cả nghỉ ngơi cũng không có, quần áo cũng không kịp đổi, đã tới rồi... Ta lại có thể bởi vì hắn đến trễ mà trách tội? Cảm thấy cái giá của hắn rất lớn?
Nghe được lời này, khuôn mặt của Ngô sư trở nên đỏ bừng, hận không thể có một địa phương chui vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.