Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1793: Các học sinh của Trương lão sư (hạ) (1)




- Ngươi?
Vương Dĩnh nhíu mày.
Tuy đều là học sinh thân truyền của lão sư, nhưng Ngụy Như Yên này mới nhập môn hai tháng, lấy được chỉ điểm rất ít.
Khảo hạch Chiến Sư bình thường có lẽ không có vấn đề quá lớn, nhưng nghĩ xông Long Môn Trận mà nói, hầu như không có khả năng.
Dù sao coi như là Trịnh Dương cũng dùng một chút tâm cơ, hao tốn vô số tâm huyết mới thành công.
Nếu như cuối cùng không phải áp chế thực lực, thời điểm chiến đấu đột phá, muốn xông qua Long Thủ, là hầu như không thể nào.
- Tuy đi theo lão sư học nghệ thời gian rất ngắn, nhưng ta cũng muốn thử xem...
Ánh mắt kiên định, Ngụy Như Yên tựa hồ không phải ý tưởng tạm thời, mà là đã sớm có quyết định.
- Vậy được rồi, gặp phải nguy hiểm, liền lập tức nhận thua!
Thấy thái độ của nàng kiên định, Vương Dĩnh nhẹ gật đầu.
- Đa tạ sư tỷ!
Ngụy Như Yên lên tiếng, thân thể mềm mại dướn ra, bay lên đài cao.
- Vị này là người nào? Cũng là học sinh thân truyền của Viện trưởng sao?
Nhìn nàng lên đài, tất cả thầy trò dưới đài đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Đám người Vương Dĩnh, Trịnh Dương đều ở Học Viện đảm nhiệm dạy học, làm Khách Khanh Trưởng lão, mọi người có thể nhận thức, không coi vào đâu, mà vị này, chưa bao giờ xuất hiện qua, hơn nữa nhìn dung mạo, hình thể gầy yếu như thế, thật có thể chiến đấu?
- Nghe nói là học sinh hơn hai tháng trước Viện trưởng mới thu!
- Mới thu hai tháng? Ngắn như vậy?
- Đúng vậy...
Trong đám người có hiểu rõ tình hình, truyền ra tin tức.
Nghe được mới thu hai tháng, liền muốn khiêu chiến Chiến Sư, tất cả mọi người có chút không dám tin tưởng.
Hơn hai tháng này, Viện trưởng một mực khảo hạch Danh Sư lục tinh, mấy ngày hôm trước mới vừa về... Coi như có lên lớp, cũng không nhiều a, thật có thể thông qua khảo hạch khó khăn như thế?
Mọi người đều thấy được, lần khảo hạch này so với Chiến Sư đại tái trước kia, khó khăn ít nhất gấp mười lần!
- Thực lực của ngươi là Tàm Phong cảnh đỉnh phong, thực lực tu luyện giả đối ứng, từ Tàm Phong cảnh đỉnh phong một đường tăng lên, đạt tới Tòng Thánh đỉnh phong!
Kiểm tra đo lường tu vi của Ngụy Như Yên một chút, Liêu Tùng nói.
Vừa rồi mọi người chịu trách nhiệm khảo thí, mặc dù có một cái bị Trịnh Dương đâm thủng, nhưng còn có người thay thế, lấy ra chín người vẫn có thể làm được.
Về phần người khác, đều là vết thương nhẹ, hiện tại đã khôi phục không sai biệt lắm, tiếp tục khảo hạch, vấn đề không lớn.
- Tốt!
Ngụy Như Yên gật đầu.
Nếu như không tính Trịnh Dương lâm trận đột phá, thực lực của nàng, ở trong mấy vị thân truyền của Trương Huyền, coi như là mạnh nhất, sớm đã đạt đến Tàm Phong cảnh đỉnh phong, cách Bán Thánh chỉ kém một cước.
- Bắt đầu đi!
Sau nửa canh giờ, Long Môn Trận lần nữa chuẩn bị hoàn tất, Liêu Tùng thấp giọng hô.
Ngụy Như Yên nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt ngưng trọng, tâm cảnh cũng trở nên cổ sóng không sinh.
Bị ốm đau tra tấn nhiều năm như vậy, muốn nói tâm cảnh trầm ổn, nàng còn lợi hại hơn Lộ Trùng, có thể tùy thời làm cho mình trở nên tỉnh táo, sẽ không bối rối.
Rầm ào ào!
Kèm theo xông cửa bắt đầu, ba vị Chiến Sư trên Long Vĩ đồng thời vận chuyển chân khí, một cỗ lực lượng cường đại lật úp ra, tạo thành uy áp kịch liệt.
Bàn chân Ngụy Như Yên dậm trên mặt đất, thẳng tắp vọt tới đám người.
- Nàng không cần binh khí?
Thấy nàng tay không tấc sắt, liền phóng tới Long Vĩ, tất cả mọi người nhăn mày lại.
Vừa rồi Trịnh Dương, tay cầm trường thương cũng bị động như thế, nàng một con gái yếu ớt, tay không tấc sắt liền xông lên, có phải quá trò đùa hay không?
- Nàng... Mới tu luyện hai tháng, còn không biết sử dụng binh khí...
Vương Dĩnh cười khổ.
- Mới tu luyện hai tháng?
Ô Thiên Khung ở một bên, con mắt trợn tròn.
- Ân, lúc trước nàng một mực bệnh nặng, lão sư chữa khỏi, thu làm thân truyền, cũng chính là ở khi đó mới bắt đầu tu luyện, đến bây giờ, bất quá hơn hai tháng, miễn cưỡng ba tháng mà thôi...
Vương Dĩnh giải thích.
- Tu luyện hai tháng, không biết sử dụng binh khí? Cái này... Đánh như thế nào?
Ô Thiên Khung thiếu chút nữa ngất đi.
Long Môn Trận đáng sợ, vừa rồi tận mắt nhìn thấy, có thể nói khủng bố, trận pháp cường đại như thế, một người tu luyện hai tháng, ngay cả binh khí cũng không biết sử dụng, liền tiến lên... Các ngươi đây là tới đùa giỡn a?
Nghe nói như thế, khóe miệng của Liêu Tùng cũng co quắp.
Vô số Chiến Sư của Chiến Sư Đường, đều không thông qua được khảo hạch, các ngươi... Còn nghĩ đơn giản?
Bành! Bành! Bành!
Mấy người nói chuyện, Ngụy Như Yên ở trên đài đã cùng ba người Long Vĩ giao chiến.
Nhìn thoáng qua, da mặt Liêu Tùng lần nữa run lên.
- Nàng... lý giải võ kỹ có lẽ cũng không nhiều?
Đối phương hầu như không có bất kỳ chiêu số võ kỹ, cũng không có học qua quyền pháp, chỉ bằng vào Chân khí trong cơ thể, đánh tới đập đi, là đấu pháp không biết võ công a.
Phàm là học qua võ kỹ, làm sao sẽ dùng chiêu số như thế?
- Võ kỹ... Hai tháng này, chỉ tăng lên tu vi, lão sư còn chưa kịp truyền thụ...
Vương Dĩnh lúng túng.
Ngụy Như Yên vừa tỉnh dậy liền có được thực lực Tàm Phong cảnh, mặc dù thực lực cao, lại đều là đan dược chồng chất thành, lão sư cho quy định, để nàng tu luyện lần nữa.
Hơn hai tháng qua, một mực nỗ lực, cũng không quá đáng triệt để củng cố tu vi mà thôi, làm sao có thời giờ học tập võ kỹ?
Lại nói, lão sư đối với nàng tổng cộng chỉ điểm không cao hơn ba lượt, coi như muốn học, cũng phải có thời gian mới được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.