Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1775: Ám hiệu (1)




- Gia hỏa này nhất định là Trương Huyền kia ngụy trang...
Lúc này Kim Diệp Vương có ngốc cũng biết xảy ra chuyện gì, sắc mặt xanh mét, tức giận sắp bạo tạc nổ tung.
Bọn hắn đang suy nghĩ, làm sao bắt lấy gia hỏa này, ai ngờ hắn lại ngụy trang tộc nhân, vụng trộm tới trước mặt, phóng ra trận bàn.
Nếu như trước có phòng bị, vô cùng có khả năng bạo lực phá hủy trận pháp, bây giờ đang ở khoảng cách gần kích hoạt, bị nhốt trong đó, coi như muốn phá hủy, cũng càng thêm phiền toái, cần tìm được chỗ hạch tâm mới được.
- Hừ! Tuy trận bàn cấp bảy lợi hại, nhưng ta am hiểu nhất đúng là trận pháp, không tin phá không vỡ!
Trong ngực lửa giận hừng hực, nhưng cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm tức giận, ánh mắt sáng ngời nhìn lại.
Trong tất cả Vương giả, hắn nghiên cứu trận pháp nhiều nhất, nguyên nhân chính vì như thế, mới có tư cách xuyên qua phong ấn, đối phương dùng trận pháp thất tinh đỉnh phong vây khốn, có thể sẽ cần thời gian rất lâu, không có đạt tới đỉnh phong, hơn nữa còn là trận bàn... Muốn vây khốn hắn, hầu như không có khả năng!
Thân thể nhoáng một cái, bay lên, nhưng bay mấy hơi thở, phát hiện trước mắt vẫn là sương mù mịt mờ, ngay sau đó ngừng lại, bay chung quanh một vòng.
- Trận pháp này còn rất mạnh, bốn phía toàn bộ điên đảo, làm cho người phân không rõ trên dưới trái phải, Đông Nam Tây Bắc!
Thần sắc hắn ngưng trọng lên.
Dạo qua một vòng, biết rõ trận pháp này không đơn giản.
Phá giải là khẳng định có thể thành công, chỉ là trong thời gian ngắn hoàn thành rất khó!
A!
Cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cái la bàn, đang muốn cẩn thận nghiên cứu Sinh Môn trong trận pháp ở nơi nào, liền nghe được một tiếng kêu thảm vang lên, nghe được thanh âm va chạm mặt đất.
- Gia hỏa này lại đánh lén tộc nhân?
Đồng tử co rụt lại.
Mê trận không có năng lực giết người, coi như bị khốn trụ cũng không có gì, nhất là trận bàn, đối với chân khí tiêu hao thật lớn, coi như là trong thời gian ngắn, có thể có uy lực cực lớn, kỳ thật người bị nhốt cuối cùng lông tóc không tổn thương, ngược lại người kích hoạt trận bàn, sẽ bởi vì chân khí hao tổn quá lớn, mà mất đi sức chiến đấu.
Lúc trước còn nghĩ, bản thân có rất nhiều thời gian, dù sao cũng không cách nào bị thương, không coi vào đâu, không nghĩ tới, gia hỏa này thúc giục trận bàn, rõ ràng còn có năng lực đi giết người!
Quả thực muốn chết!
Thân thể nhoáng một cái, bay tới địa phương có tiếng kêu thảm vang lên, đi vào trước mặt, quả nhiên thấy một tộc nhân, bị một quyền đánh chết, Không Gian giới chỉ cũng bị cướp đi.
- A!
Đang tức giận, lần nữa nghe được một tiếng kêu thảm, lại có tộc nhân bị độc thủ.
Hơn hai trăm tộc nhân, nhận được mệnh lệnh chia nhau đi ra ngoài tìm kiếm, trước mắt ở chỗ này xây dựng phòng ốc, đều là lúc trước đi ra ngoài tìm kiếm, mà không có tìm được tung tích, ước chừng khoảng năm mươi.
Nhìn bộ dáng của gia hỏa này, là muốn một mẻ hốt gọn!
Có thể cho những tộc nhân này xuyên qua phong ấn tới đây, trong tộc tiêu phí trả giá to lớn, khó có thể tưởng tượng.
Chết một người cũng là tổn thất thật lớn, lại muốn chém giết tất cả bọn chúng, quả thực nằm mơ!
Cổ tay khẽ đảo, một cái Ngọc Bài xuất hiện ở lòng bàn tay.
Ngọc Bài cảm ứng đặc thù của Dị Linh Tộc!
Chỉ cần có thứ này, có thể nhẹ nhõm cảm ứng ra tộc nhân khoảng cách gần nhất hắn, tiến đến hỗ trợ.
Vù vù!
Ngọc Bài rời tay bay ra ngoài, hắn vội vàng theo tới, nhìn thoáng qua, nhíu mày.
Chỉ thấy mặt đất nằm một thi thể, rất hiển nhiên tộc nhân này đã bị giết.
Hơn nữa tốc độ xuất thủ của đối phương, chỉ nhanh hơn hắn một bước.
Tiếp tục tìm kiếm, liên tục bảy tám cái, da mặt Kim Diệp Vương run rẩy, vẻ mặt phát điên.
Dưới sự cảm ứng của hắn, mỗi lần tộc nhân đều hoàn hảo không tổn hao gì, kết quả đi vào trước mặt đã bị giết, thật giống như địch nhân biết rõ hành tung cùng động tác kế tiếp của hắn.
- Gia hỏa này không chỉ khu động trận bàn, lý giải trận pháp cũng không kém gì Trận Pháp Sư thất tinh...
Sắc mặt Kim Diệp Vương âm trầm, rốt cuộc biết đối thủ đáng sợ.
Nếu như chỉ thúc giục trận bàn, không biết cấu tạo của trận pháp, nhiều nhất chỉ có thể mê hoặc người, mà đối phương, có thể ở trong trận pháp qua lại tự nhiên, không bị hạn chế, càng có thể biết rõ hành tung của hắn, lý giải đối với trận pháp, coi như là so với hắn, cũng không yếu chút nào!
Thậm chí... Càng mạnh hơn nữa!
- Đáng giận, đừng để cho ta bắt được ngươi, chờ ta bắt được, không giết ngươi không thể...
Hàm răng cắn khanh khách rung động, đang gào thét, liền cảm thấy một đạo sát lục chi khí hùng hậu phóng lên trời, sau đó có khí tức người đối chiến.
- Là Thanh Diệp Vương!
Ánh mắt sáng lên, Kim Diệp Vương vội vàng vọt tới.
Gia hỏa gọi là Trương Huyền kia, thời điểm ngụy trang thành hắn, cũng đối kháng qua, thực lực tương tự, Thanh Diệp Vương đụng với, tất nhiên có thể ngăn chặn, chỉ cần hai người bọn họ đồng thời xuất thủ, chém giết cũng không khó khăn.
Phần phật!
Thời gian nháy con mắt đi vào địa phương thanh âm vang lên, quả nhiên thấy Thanh Diệp Vương đang cùng một người chiến đấu.
Gia hỏa này, chính là Dị Linh tộc vừa rồi bẩm báo tin tức, cũng phóng thích trận pháp.
Hai người đối chiến, lực lượng bắn ra bốn phía, uy lực cực lớn.
- Thanh Diệp Vương, ta tới giúp ngươi!
Hí dài một tiếng, Kim Diệp Vương lao đến, gia hỏa gọi là Trương Huyền kia thấy hắn tới, quay người bỏ chạy, thời gian nháy con mắt liền biến mất, không gặp tung tích.
- Trốn chỗ nào...
Đang muốn xông qua, liền nghe thanh âm của Thanh Diệp Vương vang lên:
- Không vội qua, trận pháp này là hắn phóng thích, khống chế được trận pháp, có thể tùy ý đào tẩu, tùy tiện tiến lên, sẽ chỉ lâm vào bị động!
- Đúng vậy!
Kim Diệp Vương kịp phản ứng, dừng bước, quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện Thanh Diệp Vương che ngực, một dấu quyền thật lớn xâm nhập ngực, chừng hai thốn, thiếu chút nữa đánh bạo trái tim, đã bị trọng thương.
- Ngươi... sao tổn thương nặng như vậy?
Kim Diệp Vương hoảng hốt.
Hắn cùng với đối phương thực lực tương tự, Thanh Diệp Vương cũng không kém bao nhiêu, coi như thừa dịp bất ngờ đánh lén, cũng không có khả năng tàn nhẫn như vậy, tổn thương nặng như vậy a!
Xem ra, nếu không phải tránh né nhanh, có khả năng chết ngay tại chỗ rồi.
- Khục khục! Gia hỏa này... Vừa rồi ngụy trang thành ngươi, ta không có phòng bị...
Nói xong, Thanh Diệp Vương phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt trắng bệch.
- Ngụy trang thành ta?
Kim Diệp Vương xiết chặt nắm đấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.