Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1688: Đi xem sách (2)




Bản Phong Sư Giải này, đối với siêu cấp thiên tài chính thức mà nói, là bí tịch vô thượng, đối với tài trí bình thường mà nói, chỉ biết đả kích lòng tin, để cho bọn hắn vọng tưởng không thể nào làm được, do đó mất đi ý chí chiến đấu, tầm thường vô vi.
Thật giống như một ức kim tệ, đối với phú hào mà nói, là mục tiêu nhỏ, nhưng đối với người bình thường mà nói... là đừng suy nghĩ, nếu không nhất định sẽ buồn bực chết.
- Vâng!
Nghe quyết định của hắn, Mục sư Khôi Lỗi âm thầm gật đầu, khom người nói:
- Ta thay hậu bối học viện cám ơn ngươi!
Có thể không hề giữ lại công pháp bản thân lĩnh ngộ, vô tư cống hiến ra, đây mới thực sự là Danh Sư.
Khó trách tuổi còn trẻ có thể trở thành một đời Viện trưởng, hoàn toàn chính xác có chỗ bất phàm.
Tuy cỗ ý niệm này không có câu thông với đạo ý niệm kia, nhưng ở chung hơn một ngày, cũng biết thanh niên trước mắt này, là tân nhiệm Viện trưởng của Danh Sư Học Viện.
- Mục sư không cần khách khí, giáo hóa vạn phương, truyền thừa đời sau, ứng với ta nên làm...
Trương Huyền gật đầu.
- Trương sư đại nghĩa, ta cũng không hẹp hòi, thân là tân nhiệm Viện trưởng, có lẽ đã biết rõ Viện Trưởng Lăng a?
Mục sư Khôi Lỗi nhìn qua.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
- Vừa rồi ta xem, ngươi lĩnh ngộ bản Phong Thánh Giải này, đột phá Bán Thánh cần Xích Huỳnh Quả, ta không có, nhưng đột phá Tòng Thánh cần Lôi Minh Thạch, khi còn sống ngược lại là chuẩn bị một khối, để lại ở trong Viện Trưởng Lăng!
Mục sư Khôi Lỗi cười nói.
- Lôi Minh Thạch? Ngươi có thứ này? Thật tốt quá!
Nhãn tình sáng lên, Trương Huyền thiếu chút nữa không có nhảy dựng lên.
Phong Thánh Giải mới, có ba chỗ thiếu sót, đột phá Bán Thánh cần Xích Huỳnh Quả, thứ này sớm đã tìm được, không coi vào đâu.
Đột phá Tòng Thánh, lại cần Lôi Minh Thạch.
Một loại khoáng thạch cực kỳ hi hữu, cả ngày được lôi điện thoải mái, vạn năm mới có thể hình thành.
Lúc trước rất nhiều Vương Giả ở Vân Vụ Lĩnh, cho bảo vật tuy nhiều, như trước không có thứ này, đủ thấy quý giá.
Vốn nghĩ rằng muốn tìm được, không biết năm nào tháng nào, nằm mơ cũng không ngờ tới, hắn... lại có!
Hơn nữa còn đặt ở Viện Trưởng Lăng.
Thật đúng là hảo tâm có hảo báo, nếu không phải chắp tay tặng công pháp lĩnh ngộ, muốn tìm được loại khoáng thạch này, đoán chừng rất khó khăn.
- Ân, ta cũng là lúc trước thời điểm du lịch thiên hạ, ngẫu nhiên đoạt được... Một mực không có sử dụng!
Mục sư Khôi Lỗi gật đầu, cổ tay lật một phen, một lệnh bài đặc thù xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Ngươi đến Viện Trưởng Lăng, tìm địa phương mai táng nhục thân của ta, tế lệnh bài này ra, trong đó chôn dấu bảo vật, sẽ tự động xuất hiện! Đây là tích góp cả đời của ta, cũng là đồ vật lưu cho thiên tài đời sau...
- Đa tạ Mục sư...
Tiếp nhận lệnh bài, Trương Huyền ôm quyền khom người, trong lòng tràn đầy tôn kính.
Sau khi chết nghĩ đến đời sau, nguyện ý lưu lại truyền thừa cùng bảo vật, này mới là phong phạm của tiền bối cao nhân.
- Ngươi đã thông qua Ký Lục Sơn tầng thứ chín, cũng đã nhận được truyền thừa, trở về đi!
Nên dặn dò cũng dặn dò xong, biết thanh niên trước mắt này khẳng định về sau đi xa hơn hắn, Mục sư Khôi Lỗi hài lòng khoát tay áo.
- Cáo từ!
Gật gật đầu, Trương Huyền không nói thêm lời, ôm quyền đi ra.
Mới vừa đi tới tầng thứ tám, liền thấy được đám người Mi trưởng lão vẻ mặt lo lắng, an ủi một câu, cùng mọi người đi xuống.
Đi ra Ký Lục Sơn, chứng kiến kiến trúc cao vút trong mây, Trương Huyền thở ra một hơi.
Tuy chỉ cách một ngày, lại như đã có mấy đời.
May mắn sau khi trở thành Viện trưởng, tới nơi này trước, nếu không một khi đột phá Bán Thánh, không có tư cách tới đây, liền không cách nào đạt được Phong Thánh Giải, lại không có cơ hội ngưng tụ Nguyên Thai cấp bậc cao hơn rồi.
- Viện trưởng, bây giờ đi đâu?
- Tàng Thư Các!
Trương Huyền khoát tay áo.
- Tàng Thư Các?
Mọi người sững sờ.
- Ân, hiện tại ta tính toán đọc sách, học tập thoáng một phát!
Trương Huyền khoát tay.
Mặc dù có Phong Thánh Giải, tương đương đã có công pháp tu luyện từ Tàm Phong cảnh đến Thánh Vực, nhưng vẫn nên mau mau đến xem, có thể mượn nhờ thư tịch, bổ sung hoàn chỉnh hay không.
Một khi có thể thành công, coi như không có bảo vật, cũng có thể một đường đột phá, trùng kích cấp bậc cao hơn.
- Ta hiện tại liền mang Viện trưởng đi...
Mi trưởng lão đi đầu dẫn đường.
Tàng Thư Các của Danh Sư học viện, ở trong Trưởg Lão Viện, hai người rời đi một lát, liền đi vào trước mặt.
Nơi này không giống kiến trúc khác, cao lớn nguy nga, ngược lại cực kỳ cổ xưa, khiến người ta nhìn qua, tâm cảnh liền thản nhiên, không còn vẻ nôn nóng.
Bởi vì là đọc sách, đám người Triệu trưởng lão liền không đi cùng.
- Viện trưởng, đây là Tàng Thư Các, tổng cộng năm tầng, phía dưới cùng nhất, mở ra cho đệ tử Học Viện công huân lớn; tầng thứ hai mở ra với lão sư bình thường; tầng thứ ba, mở ra với Trưởng Lão học viện; tầng thứ tư, chỉ có các thời kỳ Viện trưởng mới có thể tiến nhập... Còn tầng thứ năm, Viện trưởng khác vào không được, nhưng ngươi khẳng định có thể vào!
Mi trưởng lão cười cười.
Vị trước mắt này chính là đã nhận được Viện trưởng lệnh hoàn mỹ, quyền hạn thật lớn, chỉ cần là ở Học Viện, không có địa phương vào không được.
- Ân!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn thoáng qua kiến trúc cao lớn trước mắt, không có quá nhiều chần chờ, đẩy cửa đi vào.
Chịu đựng gần hai tháng...
Tàng Thư Các, ta rút cuộc tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.