Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1618: Thủ đoạn của Trương Huyền (hạ) (2)




Cảm nhận được áp lực lăng không mà đến, Hoàng Kim Hùng Hổ thú chẳng những không có e ngại, ngược lại gào thét, móng vuốt to lớn nâng lên, bổ về đằng trước.
Tê lạp!
Không khí tựa như bị xé nứt, gió lốc hiu hiu, phát ra thanh âm nghẹn ngào, công kích của Mi trưởng lão liền bị hóa giải. Sau một khắc, đuôi của Hoàng Kim Hùng Hổ thú lăng không quét tới, như roi thép, một khi bị đánh trúng, coi như thực lực của Thánh giả nhất trọng đỉnh phong mạnh mẽ, khẳng định cũng sẽ trọng thương!
Hô!
Không dám mạnh mẽ chống đỡ, thân thể Mi trưởng lão nhoáng một cái, tránh thoát đi.
Sưu!
Đúng lúc này, Hoàng Kim Hùng Hổ thú lại quất tới một vuốt, Mi trưởng lão người ở trên không trung, không cách nào tránh né, đành phải ra quyền đón đỡ. Quyền, trảo đối đầu, chỉ cảm thấy ngực buồn bực, bay ngược ra, sống lưng nặng nề đụng vách tường, đập ra một cái hố to.
Linh thú, Thánh thú bởi vì tố chất thân thể cùng lực lượng, đều cường đại hơn nhân loại đồng cấp một tia, vị này càng là Thánh thú lợi hại nhất của Vân Vụ lĩnh, mặc dù thực lực của Mi trưởng lão không yếu, nhưng muốn mạnh mẽ chống đỡ, lại có chút làm không được.
- Ha ha, đường đường thập đại trưởng lão, lực lượng cũng không gì hơn cái này!
Một chiêu đắc thủ, Hoàng Kim Hùng Hổ thú hổ gầm một tiếng, chấn lỗ tai người có chút choáng váng, thân thể khổng lồ lao về phía trước. Rồng theo mây, hổ theo gió, mặc dù Hoàng Kim Hùng Hổ thú không phải lão hổ, nhưng cũng là một loại Thánh thú loại hổ, còn chưa tới trước mặt, liền giống như một cơn lốc tập qua, Mi trưởng lão kìm lòng không được lui về phía sau, cổ tay khẽ đảo, một thanh trường kiếm xuất hiện, bỗng nhiên đâm tới.
Chỉ bằng vào man lực, khẳng định chống chọi không được đối phương, chỉ có thể sử dụng vũ khí.
Sưu sưu sưu!
Trường kiếm kéo ra kiếm hoa, hóa thành từng đạo kiếm mang thẳng tắp đâm tới. Dường như biết chiêu số của hắn, Hoàng Kim Hùng Hổ thú cũng không tránh né, hít sâu một hơi, da lông toàn thân trở nên ngăm đen, tựa như tạo thành lân phiến đặc thù.
Đinh đinh đinh!
Kiếm mang rơi vào trên da lông, lại bị chặn ở bên ngoài, rốt cuộc không đâm vào được.
- Cái gì?
Mi trưởng lão sầm mặt lại.
Sớm biết tên này mạnh mẽ, nhưng không nghĩ đến cường đại như thế! Một kiếm này của hắn, thế mà ngay cả da lông cũng không đâm thủng, phòng ngự cũng quá lợi hại đi! Khó trách Vân Vụ lĩnh mười đại Thánh thú, đều đạt đến Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, lại đều nghe nó, chỉ là loại phòng ngự này, liền có thể để vô số Thánh thú, thậm chí tu luyện giả chùn bước.
- Hồng Diệp Thập Tam kiếm!
Biết không cẩn thận sẽ bị thương, không dám dừng lại, một kiếm bị chặn, Mi trưởng lão nhíu mày, cổ tay khẽ đảo, chân khí trong cơ thể lập tức dựa theo quỹ tích đặc thù vận chuyển. Trường kiếm phát ra thanh âm sắc nhọn, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ phá không mà đi.
Hồng Diệp Thập Tam kiếm, là tuyệt chiêu võ kỹ mạnh nhất của hắn! Lúc trước Hỏa Long Thánh thú, chính là thua ở dưới chiêu này, mới cam tâm tình nguyện thành thú sủng.
Xì xì xì!
Kiếm mang ở trên không trung hình thành một mảnh lá đỏ, gào thét lên bay tới đằng trước, mang theo lực uy hiếp xé nát hết thảy.
- Có chút ý tứ! Nhưng loại trình độ này liền muốn thắng ta, nằm mơ!
Nhìn thấy hắn thi triển ra một kiếm như vậy, Hoàng Kim Hùng Hổ thú cũng hơi kinh ngạc, nhẹ nhàng cười một tiếng, móng trước xoay chuyển, lộ ra móng vuốt sắc bén ngăm đen, lần nữa bổ xuống.
Đinh đinh đinh!
Móng vuốt cùng lá đỏ đối đầu, Hoàng Kim Hùng Hổ thú lui về sau một bước, Mi trưởng lão thì phun ra máu tươi, bay ngược ra sau, rơi trên mặt đất, vẻ mặt trắng bệch. Lần này dùng hết toàn bộ lực lượng, đã bị trọng thương. Vội vàng xoay người ngồi dậy, nuốt một viên đan dược chữa thương, mới cảm giác thoải mái hơn một chút.
- Thế nào? Thực lực của ta cũng không tệ lắm a?
Thấy Mi trưởng lão thua, Hoàng Kim Hùng Hổ thú cười ha ha một tiếng, mặc dù cũng bị thương nhẹ, nhưng so với đối phương, lại chênh lệch rất nhiều. Nói cách khác, tỷ thí lần này, người sau căn bản không phải đối thủ.
- Lợi hại!
Mi trưởng lão đứng dậy, muốn không thừa nhận cũng không được. Quả thực không phải là đối thủ. Người cùng thú đồng cấp bậc, vẫn có chênh lệch nhất định. Nếu không, Tử Dương thú cũng sẽ không mệnh danh người mạnh nhất Danh Sư học viện.
- Vậy thì tốt, so cũng so xong, Xích Viêm sư, mau mau đi qua, nhìn xem tiểu tử kia đến cùng làm cái quỷ gì, đến bây giờ cũng chưa trở lại, nếu như dám làm ra chuyện bất lợi với Vân Vụ lĩnh, giết!
Một lần nữa trở lại chỗ ngồi, Hoàng Kim Hùng Hổ thú phân phó.
- Vâng!
Xích Viêm sư nhẹ gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
- Cái này... Không vội...
Vẻ mặt Mi trưởng lão biến đổi, đang muốn qua ngăn cản, chỉ thấy Hoàng Kim Hùng Hổ thú lạnh lùng nhìn qua:
- Thế nào, Mi trưởng lão còn muốn so với ta một trận?
- Ta...
Thân thể hắn run lên.
Tình huống hiện tại của hắn khẳng định không thể lại chiến đấu, thật muốn động thủ, tất sẽ chết ở chỗ này. Mặc dù không biết viện trưởng đang làm gì cần hắn kéo dài thời gian, nhưng hiện tại đã kéo không được, làm sao bây giờ?
- Còn không mau đi!
Cũng nhìn ra mục đích kéo dài của hắn, Hoàng Kim Hùng Hổ thú phất tay.
- Vâng!
Xích Viêm sư cũng không dừng lại, thân thể nhoáng một cái, thời gian nháy mắt liền biến mất tại nguyên chỗ.
- Viện trưởng...
Thấy nó biến mất, biết rốt cuộc đuổi không kịp, sắc mặt của Mi trưởng lão trắng nhợt, thân thể như một bãi bùn nhão:
- Ta đã tận lực...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.