Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1617: Thủ đoạn của Trương Huyền (hạ) (1)




Linh thú phi hành cách chỗ chứa đựng Địa Mạch linh dịch cũng không gần, cưỡi Hắc Linh Báo một đường chạy như điên, tiếp cận năm phút mới đến. Là một sơn cốc to lớn, đường kính chừng hai ba dặm.
Trương Huyền vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn nhìn sang, giống như Hoàng Kim Hùng Hổ thú nói, quả thực có khoảng ba ngàn, hơn nữa lực lượng của những Linh thú này, đều đạt đến Hóa Phàm thất trọng trở lên. Bầy Linh thú phi hành cường đại như thế, nếu quả thật phóng về phía Hồng Viễn thành, chỉ sợ sẽ rất khó ngăn cản. Coi như về sau chém giết toàn bộ, cũng tạo thành thất lớn cực tổn.
- Nhiều Linh thú chất thành một đống như vậy, nhất định phải bố trí trận pháp, mới có thể không để chúng chạy trốn!
Trương Huyền nhíu mày.
Linh thú thực sự nhiều lắm, nhất định phải bố trí đại trận, mới có thể bao phủ toàn bộ, nếu không một khi chạy trốn, báo tin Hoàng Kim Hùng Hổ thú, Mi trưởng lão liền có khả năng gặp nguy hiểm.
- Cái địa hình này, rất thích hợp Chi Dương huyễn trận cấp sáu! Liền bố trí trận này...
Trương Huyền hít sâu một hơi, quan sát địa hình chung quanh, tính toán một hồi, một trận pháp xuất hiện ở trong óc. Mặc dù không có khảo hạch đẳng cấp Trận Pháp sư, nhưng lý giải với trận pháp sớm đã đạt đến lục tinh đỉnh phong, căn cứ địa hình suy tính trận pháp, rất đơn giản liền có thể hoàn thành. Cổ tay khẽ đảo, một đống trận kỳ xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Thân thể nhảy lên, Trương Huyền đi tới bầu trời.
- Rống!
Tất cả Linh thú thấy có người tới, tất cả đều hoảng sợ, đang định bay lên công kích, hai Hắc Linh Báo liền chui ra, rống lên một tiếng:
- Vị này là thầy Trương tới đàm phán với Vương giả, muốn nhìn trận doanh Linh thú phi hành của chúng ta, thuận tiện bố trí trận pháp, chư vị không nên kinh hoảng, an tâm đợi là được!
Nói là thú ngữ, tất cả Linh thú đều có thể nghe hiểu.
Thấy người hầu ở trước mặt Vương giả mở miệng, tất cả Linh thú không còn ý kiến, tất cả đều nằm sấp xuống. Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, chân khí trong cơ thể vận chuyển, trận kỳ trong tay lơ lửng bay lên, thẳng tắp bắn về bốn phía.
Hô!
Chi Dương huyễn trận thành hình, một đoàn mê vụ lập tức bao vây tất cả Linh thú phi hành ở bên trong. Trước đó biết hắn muốn bày trận, tất cả Linh thú cũng không có kinh hoảng, toàn bộ đều an tĩnh nằm nguyên tại chỗ.
- Bắt đầu đi!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, phân thân xuất hiện. Hai người thẳng tắp vọt xuống dưới, đi vào mê vụ.
Rống! Rống! Rống!
Phía dưới lập tức vang lên tiếng rống của Linh thú. Những Linh thú này, lực lượng mạnh nhất cũng chỉ là Tằm Phong cảnh đỉnh phong, căn bản không phải đối thủ của Trương Huyền cùng phân thân, ngay cả Tử Dương thú cùng Kim Nguyên đỉnh cũng không cần triệu hoán. Mỗi tiến lên mấy bước, liền có một Linh thú thuần phục. Hắn bên này thuần thú, trong sơn động, Mi trưởng lão đầu đầy mồ hôi. Từ khi Trương Huyền rời đi đến bây giờ, đã một canh giờ, tất cả Thánh thú đã xuất hiện hoài nghi.
- Làm sao vẫn chưa trở lại? Học sinh của ngươi đến cùng đang làm gì?
Vẻ mặt của Hoàng Kim Hùng Hổ thú trầm thấp. Để học sinh của Mi trưởng lão đi nhìn quân đoàn Linh thú phi hành, dựa theo tình huống bình thường, hơn mười phút liền có thể qua lại, đã lâu như vậy còn không thấy tung tích, ngu nữa cũng sẽ cảm giác có vấn đề.
- Học sinh của ta chỉ là Tằm Phong cảnh, có gì làm được cái gì?
Trong lòng Mi trưởng lão lo lắng, trên mặt lại không biểu hiện ra, nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Học sinh này của ta có chút cẩn thận, đoán chừng là quan sát kỹ lực lượng và số lượng của tất cả Linh thú, chúng ta đều ở nơi này, chẳng lẽ các ngươi còn lo lắng sẽ chạy hay sao?
- Chạy? Ngươi ở đây, coi như hắn chạy cũng lật không nổi sóng lớn...
Hoàng Kim Hùng Hổ thú hừ lạnh một tiếng:
- Xích Viêm sư, ngươi qua nhìn một chút, xem tên này đến cùng làm cái quỷ gì? Nhân loại từ trước tới nay gian xảo, tuyệt đối không nên trúng quỷ kế!
- Vâng!
Xích Viêm sư nhẹ gật đầu, liền đi ra ngoài.
- Chậm đã...
Mi trưởng lão vội vàng đứng lên:
- Một học sinh mà thôi, làm sao, đường đường Vương giả của Vân Vụ lĩnh, lại nhát gan như vậy?
- Nhát gan? Không cần phải để ý đến hắn, Xích Viêm sư, qua nhìn một chút!
Mặc kệ đối phương kéo dài, Hoàng Kim Hùng Hổ thú lắc lắc móng vuốt. Thấy Xích Viêm sư muốn đi ra, Mi trưởng lão nhẹ nhàng cười một tiếng, đứng dậy:
- Sớm nghe nói thực lực của Hoàng Kim Hùng Hổ Vương mạnh mẽ, có dám so đấu với ta một trận không? Cũng để ta lĩnh hội một chút, thực lực Thú tộc cường đại như thế nào!
- So đấu với ta?
Không nghĩ tới hắn sẽ đưa ra loại yêu cầu này, Hoàng Kim Hùng Hổ thú nhướng mày.
- Thế nào, không dám?
Mi trưởng lão nói.
- Có gì không dám!
Hoàng Kim Hùng Hổ thú hừ lạnh một tiếng, đứng dậy.
- Vậy thì tốt rồi, vị Xích Viêm Vương này, không bằng lưu lại quan chiến, ta vượt qua Hoàng Kim Hùng Hổ Vương, không ngại khiêu chiến ngươi một chút!
Mi trưởng lão ngạo khí nói.
Khiêu chiến đối phương, tự nhiên là vì kéo dài thời gian, mặc dù không biết mục đích của viện trưởng là gì, nhưng đã an bài nhiệm vụ, liền không thể cản trở.
- Tốt!
Xích Viêm sư nhẹ gật đầu.
Một người một thú, đều là tồn tại đỉnh phong nhất trong Hồng Viễn Đế quốc, cả hai giao chiến, tự nhiên có ý nghĩa hơn nhiều đi tìm một tiểu gia hỏa Tằm Phong cảnh.
- Vậy thì tới đi!
Sợ Hoàng Kim Hùng Hổ thú kịp phản ứng, phương pháp kéo dài thời gian mất đi hiệu lực, Mi trưởng lão hét dài một tiếng, thân thể nhoáng một cái, đi đầu đánh về phía Thánh thú. Lực lượng của Thánh giả nhất trọng đỉnh phong bộc phát, cả sơn động đều bị chân khí tràn ngập, bàn tay nhẹ nhàng đè ép, nham thạch cũng có chút không chịu nổi, tựa như lúc nào cũng sẽ vỡ ra.
- Ha ha, nếu chỉ có chút thực lực ấy, liền hổ thẹn xưng hào thập đại trưởng lão ah...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.