Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1516: Ta là lão viện trưởng thú sủng! (2)




- Ngươi cho rằng như vậy liền có thể vàng thau lẫn lộn, biểu hiện trong sạch của ngươi? Ngươi khống chế Linh thú, vây công tân sinh học viện, mưu đồ quấy rối, không phải bị Dị Linh tộc giật dây, thì là ai?
Trương Huyền lắc đầu nói.
- Vây công tân sinh, mưu đồ quấy rối?
Tử Dương thú sững sờ:
- Ta là được Mi trưởng lão mời, tiến hành khảo nghiệm bọn hắn, như thế nào thành mưu đồ quấy rối?
- Khảo nghiệm? Để Thiên Nghĩ Phong Mẫu, điều tra tung tích học sinh, lại tập hợp tất cả Linh thú, bố trí xuống bẫy rập, để bọn hắn chui vào... Cái này gọi là khảo hạch? Nếu như không phải bị ta phát hiện kịp thời, chỉ sợ mấy vạn tân sinh đều sẽ mệnh tang trong tay ngươi đi!
Trương Huyền cười lạnh.
- Những Linh thú này, trước khi bị Mi trưởng lão bắt đến, cũng đã giao phó xong, không có khả năng giết người, vây quanh những Danh Sư này, nhưng mà không công... Mục đích là bỏ đi kiêu ngạo của bọn họ, để bọn hắn rõ ràng Danh Sư là một chỉnh thể, mà không phải năng lực cá nhân...
Thấy đối phương muốn nhục trong sạch của nó, Tử Dương thú giải thích.
Cho dù chết, cũng phải làm một thú trong sạch, không cho phép người khác vu oan.
- Còn có loại thuyết pháp này?
Trương Huyền ngẩn ngơ.
Lúc đó hơn hai trăm Danh Sư, bị hơn bốn trăm Linh thú vây công, thoạt nhìn rất nguy hiểm, nhưng xác thực không một cái chết, lúc ấy liền có chút kỳ quái, chẳng lẽ... Thật là khảo hạch đối phương?
Nếu thật như vậy... chẳng lẽ tên này không phải bị Dị Linh tộc sai khiến?
- Ngươi... Nhận biết Mi trưởng lão?
Nghĩ đến nơi này, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Đương nhiên, ta chính là thú sủng của lão viện trưởng, làm sao không biết Mi Trúc viện trưởng?
Tử Dương thú cắn răng:
- Ngươi có thể giết ta, nhưng muốn từ trong miệng ta đạt được cơ mật của nhân tộc, nằm mơ!
- Thú sủng của lão viện trưởng...
Khóe miệng Trương Huyền co giật, thân thể cứng đờ.
Trước đó hắn từng nghe ai nói qua, thú sủng của lão viện trưởng bị người bắt, cực kỳ phiền phức, lúc ấy còn cảm thấy, khẳng định là Dị Linh tộc làm...
Không nghĩ tới... Lại là mình làm!
- Không sai, mặc dù chủ nhân rời đi, nhưng muốn ta đầu nhập vào Dị Linh tộc, tuyệt đối không thể!
Không nhìn ra nét mặt của hắn biến hóa, thái độ của Tử Dương thú kiên quyết.
- Đầu nhập vào... chẳng lẽ ngươi cho rằng ta là Dị Linh tộc?
Trương Huyền nhìn qua.
- Chẳng lẽ không phải? Nắm giữ ý niệm của cường giả Dị Linh tộc, càng có nhiều khôi lỗi như vậy bảo hộ... Không phải Dị Linh tộc, lại là cái gì?
Tử Dương thú nói.
- Cái này...
Quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều khôi lỗi đứng ở xung quanh, Trương Huyền nháy con mắt.
Nếu lần đầu tiên nhìn thấy nhiều khôi lỗi Dị Linh tộc như vậy, không biết tình hình cụ thể, thật có khả năng nghĩ như thế...
Hiện tại xem ra, rõ ràng đều là hiểu lầm...
Bản thân cho rằng nó muốn hại tân sinh, là Dị Linh tộc phái tới; mà đối phương nhìn thấy nhiều khôi lỗi như vậy, cho rằng mình là Vương giả Dị Linh tộc...
Cái này gọi là chuyện gì!
Sớm biết là hiểu lầm, đánh chết cũng không hạ tử thủ ah!
Ngươi thật đáng thương, bị đánh không còn hình dạng như vậy...
Nhớ tới xế chiều hôm nay, rất nhiều khôi lỗi cuồng đánh, khóe miệng của Trương Huyền liền co giật.
Dường như... Cái hiểu lầm này có chút lớn ah!
Thú sủng của Viện trưởng, bất kể thực lực hay địa vị, ở Danh Sư học viện có thể so với một vị viện trưởng, bị làm đến nửa chết nửa sống... Một khi truyền đi, bản thân cũng không cần pha lẫn.
Đoán chừng sẽ lập tức trở thành đối tượng người người chém giết, trốn cũng trốn không thoát.
- Hiện tại có hai con đường có thể đi, thứ nhất, hoàn toàn giết chết tên này, ai cũng không biết là ta giết! Thứ hai, thuần phục hắn... Trở thành thú sủng, nếu không, cứ như vậy thả đi, khẳng định sẽ dẫn tới phiền toái rất lớn!
Biết là hiểu lầm, trong đầu nhanh chóng suy tư.
Loại thân phận này của đối phương, bị dằn vặt nửa chết nửa sống, khẳng định tiêu tan không được tức giận, một khi thả đi, toàn bộ học viện sẽ sôi trào, bản thân làm không cẩn thận sẽ xui xẻo!
Trừ khi... Đánh chết!
- Vẫn là thứ hai đi!
Đối phương tình nguyện chết, cũng không tiết lộ bí mật nhân tộc, điểm này ngay cả hắn cũng bội phục, trung nghĩa như thế, không biết ngược lại cũng thôi, biết, thật muốn chém giết, khẳng định sẽ hối hận cả đời.
Mặc dù thuần phục rất khó, nhưng có thể nói là phương pháp giải quyết tốt nhất hiện nay.
Biết phía sau nên làm như thế nào, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn tới:
- Ta cũng không phải Dị Linh tộc, mà là Danh Sư thực sự!
- Bớt ngụy trang cho ta...
Tử Dương thú căn bản không tin.
Không phải Dị Linh tộc, làm sao có thể có nhiều khôi lỗi Dị Linh tộc như vậy? Ý niệm chém giết mãnh liệt như vậy?
Đừng cho rằng ta là thú, liền muốn dỗ ta...
- Ta căn bản không cần ngụy trang, ta đích xác không phải, xem ra giữa chúng ta có hiểu lầm!
Lắc đầu, tâm cảnh Trương Huyền xoay chuyển, một cỗ uy áp đặc thù, từ trong cơ thể bay lên, phụ trợ hắn giống như một Thần Linh không thể ngỗ nghịch.
- Đây là...
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Tử Dương thú đầu tiên là sững sờ, lập tức nghĩ tới điều gì, con ngươi co vào.
- Ngươi là... Thiên Nhận Danh Sư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.