Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1515: Ta là lão viện trưởng thú sủng! (1)




Không biết Đổng Hân đã phát hiện bí mật của Tử Dương thú, lúc này Trương Huyền đang từng bước một đi đến Trận Pháp sư học viện.
Trước đó bố trí Phong Tức trận mặc dù chất lượng không tệ, nhưng đẳng cấp quá thấp.
Tuy Tử Dương thú bị cầm tù ở trong Thiên Nghĩ Phong Sào, không cách nào giãn ra, nhưng dù sao cũng là cường giả Thánh cảnh, năng lực khôi phục kinh người, trải qua mấy ngày điều dưỡng, thương thế đã tốt bảy tám phần.
Vừa xuất hiện, thoát ly ràng buộc, lập tức bộc lộ bộ mặt hung ác, làm vỡ nát trận pháp, muốn chạy trốn.
May mắn hắn đã sớm chuẩn bị, Ngoan Nhân tính cả khôi lỗi hai bút cùng vẽ, lần nữa đánh thẳng đối phương.
Mặc dù đánh đối phương ngất xỉu, trong thời gian ngắn không thể lật trời, nhưng cũng không thể một mực như vậy?
Còn muốn từ trong miệng nó dò xét tình cảnh của Dị Linh tộc, một mực giam giữ cũng không phải biện pháp!
Suy đi nghĩ lại, quyết định đi học tập một chút trận pháp cấp bậc cao hơn lại nói.
Chỉ có bố trí ra trận pháp cấp bậc cao hơn, để nó không trốn thoát được, mới có thể thẩm vấn, tra ra mục đích đối phương thiết kế các Danh Sư.
Mới có thể sớm tìm được Dị Linh tộc giấu ở chung quanh, làm tốt ứng đối.
Do đó, vừa rời tiểu viện, liền đến nơi này.
- Trước đi đọc sách!
Tìm người hỏi thăm một chút, tới vị trí Tàng Thư khố, ở tiểu đình phụ cận ngồi xuống, tinh thần khẽ động, Vu hồn ly thể, lặng lẽ đi vào Tàng Thư khố, bắt đầu đọc sách.
Trận Pháp sư học viện, là học phủ cỡ lớn xếp hạng thứ ba của Danh Sư học viện, Tàng Thư khố dòng người như thoi đưa, mỗi ngày đến đây đọc sách, ít nhất mấy trăm, hoàn toàn khác biệt Ma Âm, Kinh Hồng vắng vẻ.
Không chờ quá lâu, liền lẫn vào trong đó.
Hiện tại hắn là Trận Pháp sư tứ tinh, thư tịch trước tứ tinh, hoàn toàn có thể không nhìn, trực tiếp vào tầng thứ năm.
Rầm rầm!
Ánh mắt đảo qua, từng tầng từng tầng thư tịch khắc sâu vào thức hải.
Sau hai canh giờ, thư tịch tầng thứ năm, tầng thứ sáu của Tàng Thư khố liền thu thập xong xuôi, cũng tạo thành Thiên Đạo bí tịch đối ứng.
Vu hồn trở lại thân thể, không chút do dự, trực tiếp bắt đầu học tập.
Một canh giờ sau, Trương Huyền mở hai mắt ra, thần thái sáng láng.
Lý giải đối với trận pháp, đã đạt đến lục tinh đỉnh phong, coi như so với Trận Pháp học viện viện trưởng, cũng chỉ mạnh không yếu.
- Có muốn thuận tiện nghiên cứu Trận Pháp sư lục tinh hay không?
Trương Huyền đứng dậy, tay xoa cằm.
Đến Trận Pháp sư học viện, có muốn kiểm tra Trận Pháp sư lục tinh chơi đùa hay không?
Chỉ cần thi xong, chẳng khác nào có sáu loại phụ tu lục tinh, có tư cách khảo hạch Danh Sư lục tinh.
- Được rồi, gần đây khảo hạch hơi nhiều, đừng biến khéo thành vụng, để cho người ta hoài nghi, việc cấp bách, là thẩm vấn Tử Dương thú xong lại nói!
Chần chờ một chút, Trương Huyền lắc đầu.
Gần đây khảo hạch phụ tu có chút nhiều, Luyện Khí sư, Kinh Hồng sư, Y Sư, Luyện Đan sư, Ma Âm sư... Từng cọc từng cọc, huyên náo có chút lớn, dù sao hiện tại tu vi còn chưa đủ, khảo hạch Danh Sư lục tinh cũng làm không được, không bằng trước chậm một chút.
Chờ nhiệt độ giảm xuống lại tiếp tục.
Tri thức học được sẽ không chạy, kiểm tra trước sau đều như thế.
Trương Huyền có quyết định liền không đi, xoay người trở về.
Lần nữa trở lại tiểu viện, tìm ra trận kỳ, bố trí trận pháp cấp sáu, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu.
Loại trận pháp này, không tiến hành công phạt, tu vi không đủ cũng có thể bố trí ra.
Đổi lại huyễn trận, mê trận, khốn trận... cấp sáu khác, không có tu vi Tằm Phong cảnh, thậm chí Bán Thánh, căn bản không có khả năng thành công.
Bố trí ra trận pháp, Trương Huyền cân nhắc một lần, phát hiện coi như Tử Dương thú toàn thịnh, muốn phá hư cũng khó khăn, hoàn toàn có thể ngăn cách tin tức, coi như an toàn chân chính.
Hô!
Tiến vào bên trong, để rất nhiều khôi lỗi canh giữ ở bốn phía, lần nữa thả Tử Dương thú ra.
- Ngươi... Muốn giết cứ giết!
Ba bốn thời thần trôi qua, Tử Dương thú đã tỉnh táo lại, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, nhìn về phía thanh niên trước mắt, lộ ra hận ý nồng đậm.
Nó là thú sủng của viện trưởng, từ khi ra đời đến bây giờ, nào nhận qua ngược đãi như thế!
Nếu có thể phản kháng, sớm đã ăn sống kẻ trước mắt này.
- Nếu như muốn giết ngươi, ở Lôi Viễn phong liền động thủ, sẽ không chờ tới bây giờ!
Khoát tay áo, thần sắc của Trương Huyền thản nhiên:
- Không muốn chịu khổ, liền nói mục đích ngươi hãm hại học sinh, cùng người phía sau giật dây ra... Có lẽ, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không, ta sẽ từ từ dằn vặt, để ngươi sống không bằng chết!
Gia hỏa này khác biệt Hồng Vượn Thú ở Vân Vụ lĩnh.
Người sau chủ động khuất phục, trên tâm lý đã có e ngại, sưu hồn rất dễ dàng liền có thể nhận được tin tức muốn biết, nhưng gia hỏa này, tính cách cương liệt, đánh thành như vậy cũng không tiết lộ nửa câu, vạn nhất sưu hồn thất bại, thật sự là cái gì cũng không chiếm được.
Đối với gia hỏa chết cũng không nhả này, xem như hắn cũng lòng bất đắc dĩ.
- Dằn vặt? Có bản lĩnh liền giết ta!
Tử Dương răng thú răng cắn chặt, lộ ra hận ý:
- Chủ nhân chính là bị Dị Linh tộc các ngươi hại chết, muốn ta khuất phục, nằm mơ!
Chủ nhân một đời chống lại Dị Linh tộc, làm thú sủng của hắn, đã sớm có năng lực phân rõ sai trái, biết cái gì nên thủ vững, cái gì không nên thủ vững!
Nếu đầu nhập vào Dị Linh tộc, coi như sống sót cũng không có mặt mũi đi gặp chủ nhân!
Đã như thế, còn không bằng chết đi.
- Dị Linh tộc?
Trương Huyền cau mày:
- Dị Linh tộc gì?
- Không cần ngụy trang! Ngươi hẳn là Vương giả trong Dị Linh tộc đi? Cũng chỉ có Vương giả, mới có thể hoàn mỹ che giấu khí tức trong cơ thể, ngụy trang thành Danh Sư cũng không bị phát hiện!
Tử Dương thú khẽ nói.
- Ngụy trang Danh Sư?
Trương Huyền nhịn không được cười lên, thật đúng là trả đũa, bắt lấy tên này, chính là muốn hỏi ra tung tích của Dị Linh tộc, không nghĩ tới, bị tên này vu hãm trước...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.