Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1339: Ta còn chưa phải là Luyện Khí sư (1)




- Đây là thế nào?
- Thấy không? Thời điểm tiểu tử kia xông Địa Hỏa thông đạo gian lận, làm hỏng thông đạo không nói, còn cố ý dẫn Địa Hỏa tới, nổ nát cả thông đạo ghi chép!
- Tên này điên rồi, cảm thấy mạng dài sao?
- Ta cũng không biết, dù sao không liên quan tới chúng ta, vẫn là an tâm xem trò vui đi...
Phân bộ đại điện đổ sụp, động tĩnh thực sự quá lớn, rất nhanh kinh động đến không ít người, trước phế tích đứng đầy Danh Sư, cả đám hỏi thăm khắp nơi, muốn biết đến cùng xảy ra chuyện gì.
Khi biết là một gia hỏa mới tới làm ra động tĩnh lớn như vậy, cả đám tràn đầy đồng tình.
Muốn chết cũng không phải chết như vậy a!
Nơi này chính là Danh Sư học viện, không phải những địa phương nhỏ ở nông thôn kia biến thành như vậy, hơn nữa để Nguyên Hồng viện phó tự mình bắt lấy, không tiếc báo cáo viện trưởng... Có thể nói, hoàn toàn xong!
Coi như về sau cả đời ở đây làm công cũng bồi thường không nổi!
- Thành thật một chút cho ta!
Lạnh lùng nhìn thanh niên trước mắt, ánh mắt La Nham như điện.
Biết lão sư tức giận, hắn phái ra tròn tám vị cao thủ, vây tên này vào giữa, nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt, khẳng định đã sớm ra tay đánh một trận!
Một tân sinh vừa tới, không hảo hảo ở khu ký túc xá, lại chạy đến nơi đây làm loạn, quả thực là muốn chết!
- Ta không có ý gì khác, chỉ muốn đi qua nhìn một chút, xem cơ quan khác trong thông đạo có thể chữa trị hay không!
Thấy đối phương đề phòng giống như phòng trộm, Trương Huyền nhịn không được nói.
Xuất hiện loại tình huống này, hắn cũng thấy có lỗi.
Lần này tới thật sự chỉ muốn khảo hạch Luyện Khí sư ngũ tinh, một chút cũng không nghĩ tới sẽ làm loạn, xuất hiện loại cục diện này, tuyệt đối là trước đó không nghĩ tới.
Ai có thể nghĩ tới bảo vật trân quý như Địa Tâm Hồng Nham, lại không chịu nổi tu luyện như thế? Mới vừa để hồn thể đột phá mười mét, liền sập?
Càng không nghĩ tới, đường đường Luyện Khí sư công hội dùng trận bàn tiếp dẫn Địa Hỏa, thế mà dùng một chút tài liệu giá rẻ, luyện chế mà thành...
Nhưng bây giờ nói những chuyện này không có tác dụng, việc cấp bách nhất là nhìn xem còn có phương pháp bổ cứu hay không, nếu không, thật để cho hắn bồi thường hơn ba ngàn viên linh thạch thượng phẩm, còn không mệt chết?
- Chữa trị? Ngươi còn dám nói một câu, có tin ta giết chết ngươi hay không?
Nghe tên này không biết hối cải, còn luôn miệng muốn chữa trị, La Nham suýt chút nữa nổ tung, lửa giận trong nháy mắt bay lên, quát lớn một tiếng.
Cái ngoạn ý gì đây!
Nếu không phải bởi vì chữa trị, nơi này sao có thể biến thành như vậy?
Không có năng lực còn làm ra vẻ?
- Ta thật sự có thể sửa, vừa rồi... Chỉ là ngoài ý muốn!
Trương Huyền giải thích:
- Không tin, ngươi cho ta một trận bàn chất lượng khá hơn một chút, tiếp dẫn Địa Hỏa tới, ta sửa Địa Hỏa thông đạo lần nữa cho ngươi xem...
- Ngươi... Tự tìm cái chết!
Thấy tên này còn ra sức lực, La Nham tức giận hừ một tiếng, thân thể nhoáng một cái, khí tức toàn thân như rồng, đánh về phía gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia.
Phần phật!
Hắn là Luyện Khí sư ngũ tinh đỉnh phong, tu vi đạt đến Hóa Phàm bát trọng, vừa ra tay, lực lượng to lớn, chân khí hội tụ thành mây, lực lượng tựa như muốn xé rách không khí.
- Dừng tay!
Mắt thấy bàn tay liền muốn đi tới trước mặt, bao phủ Trương Huyền, liền nghe được tiếng hét lớn, một bóng người như thiểm điện bay tới, nhẹ nhàng vồ một cái, hội tụ thành chân khí, lập tức tan thành mây khói.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc lộc cộc!
La Nham hơi đỏ mặt, nhịn không được lui về phía sau mấy bước, khí huyết có chút cuồn cuộn.
- Lão sư...
Thấy rõ ràng bóng người ngăn cản hắn, La Nham nhịn không được sửng sốt.
Không phải người khác, chính là lão sư vừa rồi hận không thể bóp chết gia hỏa này.
Không phải lão sư cực kỳ tức giận tên này sao? Mình ra tay giáo huấn, vì sao phải ngăn cản?
Đang nghi ngờ, muốn hỏi rõ ràng, chỉ thấy lão sư vừa rồi nổi giận đùng đùng, đột nhiên xoay đầu lại, cười rạng rỡ nhìn về phía thanh niên cách đó không xa:
- Ngươi... Không có sao chứ? Có bị thương hay không? Có cần ta giáo huấn gia hoả có mắt không tròng này giúp ngươi hả giận hay không...
- A?
Thân thể nhoáng một cái, La Nham suýt chút nữa điên rồi.
Đây là có chuyện gì?
Tên này thật là lão sư của mình? Luyện Khí học viện phó viện trưởng?
Vừa rồi không phải ngươi muốn bóp chết gia hỏa này sao? Sao trong nháy mắt thành bộ dáng này...
- Không phải các ngươi nói Nguyên phó viện trưởng rất tức giận sao?
- Toàn bộ phân bộ đều biến thành như vậy, đổi lại ai cũng sẽ tức giận, nhưng thái độ này, không giống như là tức giận ah...
- Nào chỉ là không tức giận, tại sao ta cảm giác, là đang lấy lòng tân sinh kia nhỉ?
- Lấy lòng? Khoa trương đi! Nguyên phó viện trưởng là Danh Sư lục tinh đỉnh phong, Luyện Khí sư lục tinh đỉnh phong, toàn bộ học viện còn có người hắn cần lấy lòng sao?
...
Không chỉ hắn điên rồi, mọi người ở một bên xem trò vui, cảm thấy tân sinh kia khó thoát tai kiếp, cũng đều bối rối.
Tên này chà đạp phân bộ thành như vậy, không phải nên giáo huấn một chầu, cho hắn biết nặng nhẹ sao? Một mặt tươi cười, còn muốn giáo huấn La Nham là cái quỷ gì?
Cái thái độ này, nụ cười này... Làm sao cảm giác, như là đang nịnh bợ gia hỏa kia vậy nhỉ?
- Trút giận... Không cần, ta không sao!
Không chỉ mọi người nổi điên, ngay cả Trương Huyền cũng không hiểu ra sao.
Không phải muốn bẩm báo viện trưởng xử lý mình sao? Làm sao đột nhiên thay đổi thái độ?
- Không có việc gì là tốt rồi!
Nguyên Hồng thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía La Nham cách đó không xa:
- Còn không qua đây xin lỗi Trương sư!
Từ phòng làm việc của viện trưởng đi ra, liền gấp gấp trở về, sợ sẽ xảy ra biến cố, không nghĩ tới thật đúng là có chuyện.
Không nói cái khác, vừa rồi một cái tát kia nếu thật rơi vào trên người Trương Huyền, vị thiên tài này khẳng định không còn nửa phần hảo cảm với Luyện Khí học viện.
Còn làm sao lưu lại?
Viện trưởng là có ý định thu hắn làm đệ tử, thật muốn bị La Nham quất bỏ đi, làm sao bàn giao với viện trưởng?
Thật là một học sinh phá sản!
- Xin lỗi? Ta...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.